Trang 353# 2
Chương 707: Tên ngốc nổi tiếng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Cái này..." Trông thấy biểu hiện này của Nắm Đấm Thiên Đường, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhìn Huyết Vũ với vẻ hơi lúng túng.
Huyết Vũ lắc đầu bất đắc dĩ.
Hết cách rồi, lúc trước Liên Minh Huyết Sắc quả thật đã bị Toàn Chân Giáo áp bách, nhưng nguyên nhân trong đó, chỉ cần suy nghĩ cẩn thận một chút, cũng có thể hiểu được, là Liên Minh Huyết Sắc không muốn trêu chọc một đám dân liều mạng mà thôi, nếu không thì Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sẽ không chỉ mục tiêu về phía Toàn Chân Giáo.
Chỉ có điều mọi người càng tin tưởng điều bọn họ muốn tin.
"Ha ha!" Huyết Hồng cười gằn rồi nói: "Nếu Thiên Đường lão đại lợi hại như vậy, ta đề nghị ngươi đi đối phó Thiết Ngưu, bọn ta sẽ giải quyết những người khác."
Tuy nói đám người Huyết Hồng không làm việc ở Liên Minh Huyết Sắc nữa, nhưng bị người khác chế giễu như vậy, lấy tính tình của Huyết Hồng thì hắn ta cũng không nhịn được, huống chi Nắm Đấm Thiên Đường lại là kẻ thù cũ của Huyết Vũ.
Nắm Đấm Thiên Đường nói với giọng khinh thường: "Hừ! Ta đi cũng được, chỉ là một Võ sư mà thôi, bảo đàn em nhìn chằm chằm hắn cho ta, lát nữa đừng ai giành với ta đấy nhé."
"Yên tâm đi, không ai giành với ngươi đâu." Huyết Hồng cười gằn trả lời.
Trông thấy Nắm Đấm Thiên Đường không cãi lộn với đám người Huyết Hồng nữa, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Được rồi, được rồi, đừng nói nhảm nữa, bây giờ bọn họ đều trốn ở trong khu an toàn không ra ngoài, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Lúc này, một tên có vóc người khôi ngô không kém hơn Vương Vũ nói: "Không ra thì không ra, chúng ta dây dưa với bọn họ là được."
Tên to con này chính là GấuGấu Ơi Chờ Tớ, là bạn tốt kiêm đồng đảng của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, chủ ý giẫm lên Toàn Chân Giáo để nổi tiếng chính là do tên này nghĩ ra.
"Dây dưa? Ngươi cảm thấy dây dưa thế này có lợi gì cho chúng ta? Đám người Huyết Vũ còn phải thi đấu chuyên nghiệp nữa." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi GấuGấu Ơi Chờ Tớ.
Đội Trưởng (Tác giả: Sau này gọi Đội Trưởng và Gấu nhé, tên hai người quá dài, gõ tên mệt lắm) nói không sai, đám người Huyết Vũ đều là cao thủ chuyên nghiệp, thời gian dùng để chặn người ta, không lời chút nào, tiếp tục dây dưa ai chết còn chưa biết.
Gấu cười ha ha nói: "Ta không bảo cao thủ của chúng ta đi chặn bọn họ. Bây giờ, bọn họ nhất định đã bị đánh sợ, chúng ta chỉ cần phái mấy người chơi bình thường của công hội đi chặn lấy bọn họ mà thôi, bọn họ sẽ ngoan ngoãn ở trong khu an toàn."
"Lỡ như bọn họ giết ra ngoài thì sao?" Đội Trưởng hỏi lại.
"Yên tâm đi, không có nơi nào an toàn hơn khu an toàn, trừ phi bọn họ thoát game." Gấu nói với giọng đắc ý: "Nếu như bọn họ dám giết ra ngoài, đến lúc đó chúng ta tiêu diệt bọn họ cũng không muộn. Việc chúng ta phải làm bây giờ chính là đi tạo thế ở trên diễn đàn."
"Tạo thế?"
"Ừ, viết bài đăng lên diễn đàn tuyên dương là Toàn Chân Giáo đã bị chúng ta chặn không dám ra ngoài, đến lúc đó bọn họ có ra ngoài hay không, kết quả cũng giống nhau." Gấu nói lớn.
Nhìn không ra, tên Gấu to con này lại thông minh đến thế, nếu đúng như lời gã nói, nếu Toàn Chân Giáo dám đi ra khu vục an toàn, sẽ bị cao thủ chuyên nghiệp của Kiếm Chỉ Thương Khung tiêu diệt, đến lúc đó Kiếm Chỉ Thương Khung sẽ nổi tiếng.
Nếu Toàn Chân Giáo ba năm ngày không dám ra ngoài, mục đích của Kiếm Chỉ Thương Khung cũng đạt được, thậm chí còn không tốn một binh một tốt.
"Có lý!" Đội Trưởng nghe thấy câu nói của Gấu, lập tức vỗ đùi bảo hay, sau đó quay đầu lại hỏi đám người Huyết Vũ: "Các ngươi thấy thế nào?"
"Ừ, cách này cũng không tệ." Mọi người nhao nhao giơ ngón tay cái lên, tất cả mọi người đều là người làm công, tự nhiên biết ai là ông chủ thì người đó có quyền quyết định. Đội Trưởng đã nói có lý, không thằng đần nào sẽ đứng ra phản đối, đương nhiên biện pháp của Gấu quả thật không tệ.
Vương Vũ và Vô Kỵ ở bên này, Huyết Sắc Chiến Kỳ sau khi khách sáo vài câu liền rời đi. Dù sao, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng là lão đại của Liên Minh Huyết Sắc, loại tình huống này đi quá gần với Toàn Chân Giáo sẽ có một chút ảnh hưởng.
Sau khi Huyết Sắc Chiến Kỳ đi, Vô Kỵ ra lệnh cho mọi người ở trong kênh chat công hội.
"Bao Tam và Lão Nhị, hai người các ngươi đi đón mấy người Xuân huynh với ta. Đạo Tuyết và lão Ngư, hai người các ngươi chạy nhanh về công hội, sau đó cùng mấy cô nương ở trong công hội mang hết đồ đến tiệm tạp hóa."
"Chuyển nhà kho hả? Sao lại phải chuyển nhà kho?"
Bây giờ, tình hình đã như thế này, tất cả mọi người tập trung lại một chỗ cũng có thể hiểu, nhưng chuyển nhà kho lại khiến mọi người không hiểu.
Vô Kỵ trả lời: "Bởi vì chúng ta sẽ bỏ trụ sở công hội!"
"Hả? Tại sao?"
Nghe thấy câu trả lời của Vô Kỵ, tất cả mọi người đều tỏ vẻ không hiểu, đừng nhìn mọi người ngày bình thường ít đến trụ sở công hội, nhưng trụ sở công hội giống như là nhà, có thể không ở, nhưng không thể không có, mọi người có tình cảm sâu đậm với trụ sở công hội.
"Không cần lo lắng, tạm thời không cần mà thôi, đến lúc đó Kiếm Chỉ Thương Khung sẽ trả lại cho chúng ta gấp bội. Mọi người nhanh hành động đi." Nói xong, Vô Kỵ lập tức đứng lên, đi với Vương Vũ ở sau lưng ra cửa, thẳng đến Đấu Trường.
Sau một lát, nhóm người Kiếm Chỉ Thương Khung ở trong văn phòng nhận được tin tức: "Võ sư và Mục sư của Toàn Chân Giáo đã ra khỏi quán rượu, đi về phía Đấu Trường."
Sau khi nhận được tin tức, các vị cao thủ của Kiếm Chỉ Thương Khung định đứng dậy, đột nhiên Nắm Đấm Thiên Đường đứng lên đầu tiên, nói: "Các ngươi đừng nhúng tay, để mình ta đến."
Đội Trưởng nói: "Hai người bọn họ, mình ngươi có được không? Nếu không bảo Ách Vận đi cùng với ngươi." Nói xong, Đội Trưởng chỉ về phía tên Chiến sĩ Ách Vận Chi Thương kia ở bên cạnh Nắm Đấm Thiên Đường.
Nắm Đấm Thiên Đường cười nói: "Cái này thì không cần, ta không phải là kẻ ăn hại đi ra từ Liên Minh Huyết Sắc, ngươi bao người chờ bọn họ ở điểm phục sinh là được."
Nói xong, Nắm Đấm Thiên Đường kéo cửa đi ra ngoài.
Huyết Hồng nói với giọng quái gở: "Chậc chậc, không hổ là Thiên Đường lão đại, quả nhiên có khí phách."
Đấu Trường cách quán rượu không xa, chưa được bao lâu, hai người Vương Vũ và Vô Kỵ đã đi đến cửa Đấu Trường, tiếp ứng hai người Bao Tam và Doãn Lão Nhị.
Hai người này cũng không rảnh rỗi, thời gian này đã đánh hai trận, trên khuôn mặt còn hiện lên vẻ chưa thỏa mãn, xem ra là đang thắng...
Khi bốn người định đi về phía tiệm thuốc đón Xuân Tường, đột nhiên một Kỵ sĩ ở trên phố xông đến.
Kỵ sĩ này chính là Nắm Đấm Thiên Đường.
Nắm Đấm Thiên Đường nhìn thấy đám người Vương Vũ, không thể không sửng sốt hỏi một chút: "Hả? Không phải chỉ có hai người thôi sao? Sao bây giờ lại là bốn người? Mặc kệ nó, bốn người thì bốn người."
Nói xong, Nắm Đấm Thiên Đường vung quyền trượng, một tay chỉ về phía Vương Vũ rồi nói: "Bốn người các ngươi chính là người của Toàn Chân Giáo hả?"
Bốn người nghe thấy thế dừng bước lại, không hiểu nên hỏi; "Đúng thế, ngươi là ai?"
Nói thật, lấy trí thông minh của Vô Kỵ cũng không đoán ra Nắm Đấm Thiên Đường đến làm gì, dù đám người Huyết Vũ có đến gây chuyện với Toàn Chân Giáo cũng phải tổ đội đánh lén. Hành động ngốc nghếch một người lại dám cản bốn người Toàn Chân Giáo thế này, đối với loại IQ cao như Vô Kỵ, quả thật nằm ngoài ý muốn.
Nắm Đấm Thiên Đường vẩy tóc, nói: "Ta tên là Nắm Đấm Thiên Đường, là người của Kiếm Chỉ Thương Khung, nghe nói qua chưa."
Vô Kỵ ngơ ngác một chút, sau đó nói: "Nắm Đấm Thiên Đường? Kính đã lâu kính đã lâu!"
Nắm Đấm Thiên Đường trông thấy Vô Kỵ nhận ra hắn ta, bèn nói với giọng đắc ý: "Xem ra ngươi còn có chút kiến thức, thời gian của ta rất gấp, các ngươi cùng lên đi."
Nhưng lúc này, Vương Vũ ghé tai hỏi nhỏ Vô Kỵ: "Thằng nhóc này rất nổi tiếng hả?"
"Ừ, từng cướp rau sạch với người ta, đánh nhau trên sân thi đấu, là một tên khốn nổi tiếng."
"Hả, rau sạch là gì?" Vương Vũ lại hỏi.
Vô Kỵ toát mồ hồi: "Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì..."