Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 720: Các Ngươi Là Toàn Chân Giáo Hay Là Cái Bang Hả?

Trang 360# 1

 

 

 

Chương 720: Các ngươi là Toàn Chân Giáo hay là Cái Bang hả?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Kiếm Chỉ Thương Khung và Toàn Chân Giáo đánh nhau, bất kể là ai thua ai thắng, Liên Minh Huyết Sắc cuối cùng cũng chạy không thoát khỏi dư luận, nhưng mà nếu Toàn Chân Giáo thua trận, rõ ràng bên thua lớn nhất là Liên Minh Huyết Sắc, nếu Kiếm Chỉ Thương Khung thua trận, Liên Minh Huyết Sắc ít nhất sẽ không mất mặt như vậy.

Nhưng mà Huyết Sắc Chiến Kỳ hiểu rất rõ tính cách của những tên Toàn Chân Giáo này, một đám người từ thực tế mà nói, một chút mặt mũi cũng không cần, nếu tiền đúng lúc đến nơi, khiến Kiếm Chỉ Thương Khung giết bản thân mình mấy lần xuất một chút tên loại chuyện này người của Toàn Chân Giáo không phải không làm được.

Kiếm Chỉ Thương Khung là tuyệt đối không thiếu tiền, Toàn Chân Giáo chắc chắn không biết xấu hổ.

Nếu thật sự Toàn Chân Giáo lựa chọn im lặng phát tài lớn mà nói, Liên Minh Huyết Sắc sau này sẽ không còn mặt mũi nào nhìn thấy người khác ở thành Dư Huy nữa, cho nên Huyết Sắc Chiến Kỳ nhất định phải trước đó, tung hô chuyện Kiếm Chỉ Thương Khung bị Toàn Chân Giáo đánh ngược lại ra ngoài, khiến hai nhà không có cách nào hợp tác được nữa.

Liên Minh Huyết Sắc người đông thế mạnh, hơn trăm nghìn người chơi sau khi nhận được mệnh lệnh, có thể đăng xuất thì toàn bộ đăng xuất, mở nick giả đăng nhập diễn đàn.

Gần trăm nghìn người cùng nhau gửi bài viết còn hung hăng càn quấy hơn cả nổ tung, trong giây phút đã khiến bài viết của đám người Kiếm Chỉ Thương Khung phai mờ trong biển lớn mênh mông.

quả nhiên, sau khi nhìn thấy bài viết của Liên Minh Huyết Sắc, gương mặt của Gấu Ơi Chờ Tớ cũng tái nhợt đi, vội vàng ném chuột đi, vội vội vàng vàng đăng nhập vào game.

Gấu Ơi Chờ Tớ vào game, lập tức gửi tin nhắn cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng: "Đội Trưởng, sao lại thế này?"

Một đội người Huyết Vũ đi ra không đến hai mươi phút đã khiến cả đoàn bị diệt quay về, sau khi nhận được tin nhắn của Gấu Ơi Chờ Tớ, than thở trả lời: "Đám người kia quá nham hiểm, chơi trò đánh du kích, đông trốn tây nấp, chúng ta không có cách nào bắt được bọn chúng."

"Đánh du kích?" Vẻ mặt Gấu Ơi Chờ Tớ mơ hồ: "Không phải bị bao vây ở khu hồi sinh sao?"

"Bao vây cái gì chứ, đám người kia rất giảo hoạt đó, dính người không chịu nổi, trốn thì mẹ nó lại nhanh như thỏ, nhiều người thì nấp, ít người thì đánh, ngay cả đám người Huyết Vũ bọn họ cũng bị thua thiệt... Nếu không chúng ta cứ quyết định như vậy đi." Đội Trưởng Đừng Bắn Súng lúc này đã hơi sợ, hắn ta cuối cùng cũng đã hiểu rõ vì sao Liên Minh Huyết Sắc có gần trăm nghìn người mà vẫn phải nhường cho Toàn Chân Giáo.

Đấu với đám bỉ ổi này, đừng nói đến việc điều động binh lực mà chẳng chiếm được lợi ích gì, cho dù có chiếm được thuận thời cũng sẽ không lấy được tiếng tăm gì hay ho, hơn nữa nhóm người này lại là một đám dân liều mạng, luôn luôn đi ra phục kích một trận, công hội có trâu bò hơn nữa cũng có thể bị ép buộc đến giải tán.

Dù sao đám người kia kẻ trước còn hung dữ hơn kẻ sau, ngay cả chiến đội chuyên nghiệp mà cũng tiêu diệt được, đừng nói đến người chơi bình thường.

"Quên đi?" Gấu vừa nghe thấy thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng định thỏa hiệp, lập tức nóng nảy, vội vàng nói: "Không được, ngay cả thông báo thế giới chúng ta cũng làm rồi, nếu lúc này lại thỏa hiệp, đây không phải là tự đánh vào mặt mình sao?"

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Vậy cũng vẫn còn khá hơn bị người ta giày vò đến chết..."

"..." Gấu Ơi Chờ Tớ thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hoàn toàn không còn chút ý chí chiến đấu nào, cũng có chút không biết làm sao.

Khu hồi sinh thế nhưng là nơi có mật độ dân số cao nhất của một thành chính, lúc này không đánh tiếp, đây chẳng phải là chứng minh bài viết Kiếm Chỉ Thương Khung bị Toàn Chân Giáo treo lên đánh trên diễn đàn là thật sao? Thành Dư Huy có nhiều người nhìn vào như vậy, Kiếm Chỉ Thương Khung lần này thật sự đâm lao thì phải theo lao rồi.

"Hả? Xuân Tường của Toàn Chân Giáo lại kết bạn với ta nè!" Ngay khi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn đang rối rắm, đột nhiên nhận được một lời mời kết bạn.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng mở ra xem, chính là Xuân Tường.

"Hắn ta kết bạn để làm gì?" Gấu Ơi Chờ Tớ buồn bực nói.

"Không rõ lắm..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng ngơ ngác.

Đúng lúc này, Xuân Tường gửi tin nhắn đến: "Lão đại Đội Trưởng của Kiếm Chỉ Thương Khung, chúng ta có một khoảng thời gian không gặp rồi nhỉ, không thể tưởng tượng được gặp nhau lần nữa, lại là tình huống này."

"..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng hết chỗ nói nổi rồi, đáp lại: "Chúng ta cũng là hành động bất đắc dĩ, không biết Xuân huynh tìm ta có việc gì không? Chúng ta quen biết đã lâu, tất cả mọi chuyện đều dễ thương lượng."

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng còn tưởng rằng Xuân Tường muốn báo tin bí mật gì đó, trong lời nói mang theo giọng điệu phản gián.

Xuân Tường nhìn thấy tin nhắn của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, cười khẽ, sau đó nói: "Thương lượng thì hẳn là nên làm, thật ra, chúng ta cũng không có thù hận gì với quý công hội đây đúng không."

"Lời của Xuân huynh là có ý gì?"

Xuân Tường nói: "Không nói linh tinh nữa, thực lực Toàn Chân Giáo chúng ta lão đại Đội Trưởng hẳn là cũng đã nhìn thấy rất rõ ràng rồi đi."

"Toàn Chân Giáo quả thật danh bất hư truyền!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng khen ngợi từ tận đáy lòng.

Nói thật lòng, ban đầu Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cho rằng Toàn Chân Giáo chẳng qua chỉ là một đám lưu manh, ai ngờ đám người này cuối cùng lại là một đám giặc cướp.

"Lão đại Đội Trưởng cho rằng ai sẽ chịu thiệt hơn đây?" Xuân Tường hỏi.

"Ha ha!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cười ha ha: "Chiến đấu chính diện, Toàn Chân Giáo chưa chắc là đối thủ của Kiếm Chỉ Thương Khung..."

Xem ra Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thật sự là bị dọa sợ rồi, lúc này sử dụng hai chữ "chưa chắc"...

"Ta thừa nhận, chiến đấu chính diện, Toàn Chân Giáo chỉ có vẻn vẹn mười mấy người, chắc chắn không bì kịp với Kiếm Chỉ Thương Khung, nhưng chúng ta mười mấy người như vậy vì sao lại phải chiến đấu chính diện với các ngươi? Ta lại cảm thấy đâm một đao sau lưng thật sự rất ý nghĩa." Xuân Tường không e dè nói thẳng ra.

"Ngươi..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chán nản, đám khốn kiếp này sao lại vô liêm sỉ như thế chứ, loại chuyện như đâm một đao sau lưng người ta mà còn nói thản nhiên như vậy được.

"Hì hì, lão đại Đội Trưởng cũng đừng quá tức giận, chuyện này vẫn còn có cách giải quyết mà." Ngay sau đó Xuân Tường lại nói.

"Hả? Giải quyết như thế nào?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hơi bất ngờ hỏi.

"Rất đơn giản, trả lại tất cả những đồ đạc đã cướp của chúng ta!" Xuân Tường nói.

"Chỉ vậy thôi sao?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vui vẻ nói.

Điều kiện này đối với Kiếm Chỉ Thương Khung mà nói, chẳng qua chỉ tiện tay ném ra ngoài thôi.

"Đương nhiên, chúng ta Toàn Chân Giáo coi trọng việc phân rõ trái phải nhất." Xuân Tường vô liêm sỉ nói: "Nhưng mà các ngươi cứ rút đi như vậy, e rằng không ổn đâu, ta nhưng nghe nói đến tin đồn bịa đặt trên trên diễn đàn.”

"..."

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sửng sốt một lát nói: "Vậy ngươi nói phải làm thế nào bây giờ?"

Xuân Tường đã nói trúng chỗ quan trọng nhất, lúc này hai nhà đột nhiên cứ như vây dừng tay, trên diễn đàn cho dù giả dối cũng sẽ thành sự thật rồi.

Xuân Tường cười nói: "Đối với lão đại Đội Trưởng, đơn giản hơn!"

"Hả? Nói nghe một chút xem!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói.

"Việc mà có thể sử dụng tiền để giải quyết, thì đều không gọi là việc, miễn là ngươi giao ra một khoản phí bồi thường tổn thất tinh thần, chúng ta Toàn Chân Giáo sẽ sá gì khuôn mặt mo này, để các ngươi giết mấy lần cũng được gọi tên mấy lần cũng có sao đâu chứ." Xuân Tường cười tủm tỉm lộ ra lưỡi đao.

"..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng sững sờ, đây là một đám người vô liêm sỉ đến cỡ nào cơ chứ, thế mà bán luôn cả thể diện.

Đương nhiên, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là một tay đại gia, cái gì cũng kém nhưng không thiếu tiền, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi: "Các ngươi muốn đòi bao nhiêu tiền?"

Xuân Tường nói: "Nhân viên chiến đấu của Toàn Chân Giáo chúng ta tổng cộng mười một người, phí lên sân khấu và phí tổn thất tinh thần cộng lại một người ít nhất cũng phải mười nghìn vàng trở lên, nể tình chúng ta quen biết lâu năm giảm giá, một trăm nghìn vàng thế nào?"

"Phụt!" Nhìn thấy tin nhắn của Xuân Tường, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng phun ra một ngụm máu.

Bây giờ tuy giá vàng có giảm xuống, nhưng mà đối với tỷ giá hối đoái của Nhân Dân Tệ cũng là từ 60 trở lên, một trăm nghìn vàng chính là sáu triệu, tính thêm cả thuế và chi phí thủ tục, gần bảy triệu...

Phí bồi thường tổn thất tinh thần bảy triệu á? Đám người này rốt cuộc là Toàn Chân Giáo hay là Cái Bang thế hả, thật đúng là mẹ nó dũng cảm!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment