Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 750 - Chương 752: Cửa Thứ Ba Đáng Sợ

Trang 376# 1

 

 

 

Chương 752: Cửa thứ ba đáng sợ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ai muốn?" Đạt Tới Đỉnh Cao nâng Cỏ Nhãn Cầu trong tay lên. . .

Đoàn người nhao nhao lắc đầu.

Mặc dù Cỏ Nhãn Cầu có thể phát hiện đơn vị ẩn hình, nhưng phạm vi lại cố định, cho nên tính thực dụng của nó không cao, chênh lệch rất lớn với Con Mắt Chân Thật, vạn nhất lần sau có thể sờ đến trang bị mình cần thì sao, chẳng phải là mất đi một cơ hội hay sao.

"Cho ta đi. . ." Vô Kỵ đưa tay nhận lấy Cỏ Nhãn Cầu.

"Ui chao, lão đại Vô Kỵ lần này có đạo đức ghê. . ." Nhìn thấy Vô Kỵ nhận lấy Cỏ Nhãn Cầu, tất cả mọi người đều có chút ngoài ý muốn, xưng hô lão cẩu Vô Kỵ đều biến thành lão đại Vô Kỵ.

"Hừ!" Vô Kỵ lạnh lùng hừ một tiếng: "Đám người xấu xa các ngươi khắp nơi đều lấy tên ta đi làm chuyện xấu, đừng tưởng là ta không biết, ta phải chuẩn bị chút đồ vật phòng thân."

"Ha ha. . ."

Vương Vũ cười ha ha, quay đầu nhìn Minh Đô, hôm nay hắn bắt gặp thằng nhóc này giả mạo Vô Kỵ đe dọa người qua đường.

"Chậc chậc, thói đời ngày càng đi xuống mà!"

Những người khác vẻ mặt khinh bỉ, tặc lưỡi cảm thán chỉ vào Minh Đô.

"Hừ, Xuân Cẩu, ngươi dựa vào cái gì chỉ ta!" Minh Đô dựng ngón giữa với Xuân Tường.

Lúc này Đạt Tới Đỉnh Cao gửi lên vật phẩm thứ hai.

Thần Nguyên Mộc x5

Thần Nguyên Mộc: Tài liệu hiếm có, có thể dùng để tinh luyện trang bị.

"Má nó!"

Những người khác nhìn thấy Thần Nguyên Mộc trong tay Đạt Tới Đỉnh Cao, không khỏi cảm thán nói: "Đây là loại vận may gì thế, chúng ta có nên kéo hắn vào Toàn Chân Giáo làm nghề sờ trang bị không?"

Loại tài liệu hiếm có này bình thường chỉ có giá trị với những người cần dùng , giống với những vật liệu Vương Vũ tạo ra vậy, vật phẩm dù mặc dù có giá trị không nhỏ, nhưng nhất định phải tìm được người mua mới bán được.

Mà Thần Nguyên Mộc khác với những tài liệu hiếm khác ở chỗ: trên chợ hiện giờ nó là thứ quý hiếm nhất, cũng là thứ đáng giá nhất, không thua kém với mấy đạo cụ hiếm bán chạy khác.

Bởi vì nó có một thuộc tính đặc biệt, đó là giảm cấp của trang bị.

Trước mắt trên thị trường những trang bị cấp cao là Bạch Ngân, Hoàng Kim và Ám Kim phần lớn đều là vượt cấp mới có thể rơi, cho nên cấp trang bị yêu cầu đều rất cao.

Có điều, khi dùng đạo cụ Thần Nguyên Mộc thì cấp trang bị có thể hạ xuống bằng với cấp bản thân, do đó một người chơi cấp 20 có thể dễ dàng mặc được trang bị cấp 50.

Phải biết rằng, người chơi cấp thấp đánh quái vượt cấp càng dễ rơi đồ tốt, người chơi cấp 20 mặc vào trang bị cấp 50, thuộc tính so với một người chơi cấp 20 bình thường mạnh hơn không chỉ một chút ít, như vậy đánh quái vượt cấp không phải dễ như trở bàn tay sao?

Như vậy ta có thể thấy được chỗ rất giá trị của vật phẩm này. Dĩ nhiên, tài liệu hiếm cũng có cái giá tương ứng của nó, thành ra Thần Nguyên Mộc được xem là tài liệu riêng của kẻ có tiền.

Đạt Tới Đỉnh Cao một lần lấy ngay được năm cái, vận may này quả thực là nghịch thiên.

"Ta, ta!!!" Còn chưa chờ Đạt Tới Đỉnh Cao hỏi ai muốn, Doãn Lão Nhị đã trực tiếp nhào tới.

Doãn Lão Nhị có một tấm khiên, hiện tại không thể sử dụng được, cảm giác đó giống như là sắc lang thấy mỹ nữ ở trên giường mà không cứng nổi, đặc biệt gấp gáp đến khó chịu. Thần Nguyên Mộc với Doãn Lão Nhị lúc này mà nói chẳng khác nào Viagra cả (Đó là cái gì? Đứa trẻ trong sáng tỏ vẻ không biết gì cả).

Thần Nguyên Mộc là một vật liệu đáng tiền, đối với đám người Toàn Chân Giáo không dùng đến mà nói, nó chẳng có tác dụng gì. Doãn Lão Nhị vẫn luôn cần cù chống đao cho mọi người, nên cả đám dĩ nhiên không ai có ý đi tranh đoạt với hắn, thế là tất cả mọi người lựa chọn từ bỏ. Doãn Lão Nhị ôm Thần Nguyên Mộc hưng phấn nhảy lên, chỉ thiếu điều chưa lăn lộn trên mặt đất thôi.

Sau khi Đạt Tới Đỉnh Cao sờ thi thể BOSS xong, con mắt của BOSS biến thành một truyền tống trận hình tròn, giống như đúc cái cửa truyền tống mọi người mới đuổi theo, hiển nhiên đây chính là lối vào ải kế tiếp.

"Đi vào đi." Vô Kỵ vỗ vỗ Doãn Lão Nhị vẫn còn đang đắc ý.

Doãn Lão Nhị vẫn còn chìm trong sự hưng phấn, không nói hai lời liền chui vào.

Ngay sau đó, trên kênh đội ngũ truyền đến nhắc nhở của hệ thống: Đồng đội Doãn Lão Nhị của bạn đã tử vong, bị truyền tống ra khỏi phó bản.

"? ? ? !!!"

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó người trong đội ngũ hô lên: "Trời ạ, Lão Nhị, chuyện gì xảy ra?"

"Cổng có Thích khách, ta mới vừa đi vào liền bị bọn hắn giết chết luôn!" Một lát sau, Doãn Lão Nhị hồi sinh đáp.

"Có mấy người?" Đạt Tới Đỉnh Cao hỏi.

Doãn Lão Nhị nhìn nhật ký chiến đấu một chút rồi nói: "Ba người!"

"Ba người!!!" Đoàn người không khỏi hít sâu một hơi, má nó, ba tên thích khách chỉ bằng một chiêu đã miểu sát Tanker là Doãn Lão Nhị, ít nhất cũng phải là cấp BOSS.

"Trong mấy người ai vào xem?" Vô Kỵ quay đầu hỏi mấy người sau lưng.

Cả đám nhao nhao lắc đầu, ngay cả Doãn Lão Nhị máu dày như vậy mà còn bị ăn hành thì những người khác chịu sao nổi.

Dù sao trừ Bao Tam ra, những người khác đều là nghề nghiệp máu giấy.

"Ông nội của tôi ơi, ông đây có Vô Địch, các ngươi còn sợ cái gì!" Nhìn thấy mọi người tỏ ra sợ hãi trước mặt Đạt Tới Đỉnh Cao, Vô Kỵ có chút không nhịn được.

"Để ta đi!" Lúc này Vương Vũ đứng dậy nói: "Cho dù có Vô Địch, trong một khoảng thời gian cũng chưa chắc có thể dọn sạch đường."

Đi vào dò đường không chỉ đơn giản là mở ra Vô Địch rồi vào tản bộ một vòng, mà là dùng hết khả năng đem quái ở cổng dẫn đi hoặc là xử lý sạch, mở đường cho người bên ngoài. Quái ở bên trong có thể một giây giết chết Doãn Lão Nhị chứng tỏ thực lực rất mạnh, cứ như vậy đi vào, khẳng định lành ít dữ nhiều.

Vô Kỵ gật đầu nói: "Được! Ngươi nhớ cẩn thận một chút!"

Mọi người đều biết Vương Vũ lợi hại, lúc này thấy Vương Vũ chủ động đi, không ai chất vấn gì. Đợi Vô Kỵ buff cho mình một lá chắn Thánh Quang, Vương Vũ liền cúi đầu bước vào cửa truyền tống.

Tràng cảnh trước mắt Vương Vũ chuyển một cái, hắn đã tiến vào một hoa viên rộng lớn.

Vườn hoa này rộng lớn, không chỉ nguyên diện tích bao quanh mà còn là vì tất cả mọi thứ trong đây đều đặc biệt khổng lồ. Hoa hồng bên cạnh cửa truyền tống lớn bằng một mặt bàn, nhánh hoa như là đại thụ che trời, và những chiếc gai nhọn trên đỉnh phát ra ánh sáng lạnh lẽo.

"Sao rồi Lão Ngưu? Bên trong thế nào?"

Vương Vũ còn chưa hiểu rõ hoàn cảnh trước mắt, mọi người đã kêu la trong kênh đội ngũ.

"Khá lớn..".

Vương Vũ vừa định trả lời, một câu còn chưa có nói xong, hắn đột nhiên cảm thấy sau lưng truyền đến một cỗ sát ý, cùng lúc đó một đạo kình phong đâm vào phần gáy Vương Vũ. Vương Vũ nhào tới trước, tránh thoát công kích phía sau.

Nhưng mà hai tay Vương Vũ còn chưa đặt lên mặt đất, mặt đất đột nhiên hòa tan, biến thành nham thạch nóng chảy dày đặc.

Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Vương Vũ ở giữa không trung lật người sang bên phải, xoay người 180° rồi vững vàng rơi xuống đất, đúng lúc này sau lưng lại đột nhiên xuất hiện một bóng dáng màu xanh, trong tay mọc gai, đâm về phía lưng Vương Vũ.

Tay phải Vương Vũ lần mò phía sau, đem gai nắm trong tay, sau đó một chiêu Lôi Đình Cước phiên bản Ô long vẫy đuôi, đạp lên ngực cái bóng màu xanh lục.

Bóng màu xanh lục trực tiếp bị đạp bay ra ngoài.

Mà Vương Vũ bởi vì không mang bao tay, gai nhọn cứa một vết thương trong lòng bàn tay hắn, ngay sau đó cả người Vương Vũ đều biến thành màu xanh.

Hệ thống thông báo: Bạn trúng phải nọc độc của ong xanh, tốc độ di chuyển giảm 40%, sinh lực mỗi giây giảm 2%.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment