Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 767 - Chương 769: "Thần Chế Tác" Làm Nhiều Rồi Quen.

Trang 384# 2

 

 

 

Chương 769: "Thần chế tác" làm nhiều rồi quen.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tuy rằng đám người chơi đứng phía sau bàn thao tác đều chưa từng thử gắn Thần Nguyên Mộc lên trang bị bao giờ, nhưng vật phẩm như Thần Nguyên Mộc đã quá nổi tiếng, người ta có câu chưa từng ăn thịt heo thì ít nhất cũng đã thấy heo chạy mà, bởi vậy mọi người đều thấu hiểu quá trình khảm Thần Nguyên Mộc là như thế nào.

Lần đầu tiên khảm Thần Nguyên Mộc sẽ vô cùng dễ dàng, chỉ cần dùng lực bình thường hay dùng để rèn trang bị, gõ nhẹ lên Thần Nguyên Mộc là xem như thành công, gần như bất cứ Chế tác sư quen tay nào đều có thể thành công.

Nhưng lần thứ hai khảm Thần Nguyên Mộc mới thực sự là điểm bắt đầu, độ khó của công đoạn khảm lúc này đã tăng lên không chỉ một cấp.

Bởi vì số lần gõ búa khi khảm đã thay đổi từ một lần lên ba lần, điều ấy cũng có nghĩa là lực gõ một búa giờ đã chuyển thành lực gõ ba búa y hệt, không được nhiều hơn cũng không được ít hơn, một khi có sai lầm sẽ lập tức thất bại.

Điều chỉnh lực gõ của một búa chia thành ba búa khác nhau, người bình thường gõ được một lần thành công đã phải nhờ vào vận may rồi, huống hồ còn là ba lần liên tục… Chỉ có những Chế tác sư dồn hết tâm sức vào nghề nghiệp chế tác này, những người đã trải qua hàng trăm nghìn lần gõ búa mới có thể làm được chuyện này, bằng không sẽ không ai có thể làm được như vậy.

Từ đó có thể thấy rằng, khả năng khống chế lực gõ búa mới là tiêu chuẩn đạt của một Chế tác sư, xác suất khảm thành công lần thứ hai của Thần Nguyên Mộc cũng trở thành lời đánh giá cho đường phân cách giữa thực lực của các Chế tác sư với nhau.

Vương Vũ khảm khối Thần Nguyên Mộc đầu tiên phải dùng mất ba lần, trong ánh mắt đám đông sau bàn thao tác, hắn chẳng qua chỉ là một Chế tác sư gà mờ, nhưng ai ngờ hắn lại thành công ngay ở lần khảm thứ hai.

Hơn nữa, ba cú gõ búa liên tục của Vương Vũ đều không có một khoảng ngừng nào giữa những cú gõ, hắn nhấc búa lên là gõ một hơi rồi dừng, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của vận may, cách gõ búa dứt khoát mang đầy vẻ tự tin như vậy đã khiến mọi người kinh ngạc tới mức sắp rớt hàm.

“Chuyện… chuyện này sao có thể chứ…” Có người thốt lên với vẻ không thể tin được.

Không thể trách họ, ba cú gõ liên tục của Vương Vũ có lực tác động quá lớn, những người chơi đứng sau bàn thao tác đều là những kẻ lăn lộn ở tiệm chế tác hàng năm trời, ánh mắt chuẩn xác và độc đáo hơn người chơi bình thường rất nhiều, nếu Vương Vũ thực sự làm được nhờ vào bản lĩnh của hắn, vậy thì khả năng khống chế lực gõ của hắn tuyệt đối sẽ khiến người khác phải sởn gai ốc.

“Ai biết được… Trên bàn thao tác còn một khối Thần Nguyên Mộc cuối cùng kìa, xem hắn thành công được mấy lần ở lần khảm thứ ba.”

Nói tới đây, mọi người đứng sau bàn thao tác lại chuyển ánh nhìn sang Thần Nguyên Mộc mà Vương Vũ để trên mặt bàn, đến cả những Chế tác sư đang làm việc tập trung bên cạnh cũng đặt cây búa trong tay xuống, nhìn chằm chằm vào bàn thao tác của Vương Vũ.

Vương Vũ bình tĩnh cầm Thần Nguyên Mộc lên, ung dung để vào trong khung thao tác.

Hệ thống thông báo:

Sử dụng lực thích hợp chia thành chín lần gõ Thần Nguyên Mộc vào lỗ, số lần gõ 0/9 (Chú ý, sức mạnh của Thần Nguyên Mộc quá lớn, nếu khảm thất bại sẽ trở về trạng thái +1)

“Hơ hơ… giết người thật…” Vương Vũ nhìn thấy thông báo xong không thể không cảm thán một câu.

Lần khảm thứ ba lại chơi nhau như vậy, xem ra cho dù là đám nhà giàu cũng không dễ dàng đem Thần Nguyên Mộc ra đập chơi, nghĩ lại cũng phải, nếu xác suất thành công quá cao, đám nhà giàu làm bộ trang bị trăm cấp ra ngoài tung hoành, thế thì chẳng phải sự cân bằng của trò chơi đã bị phá nát ư, đến lúc đó, trò chơi cũng chuẩn bị đóng server đi là vừa.

Vương Vũ lắc lắc đầu rồi gửi thông báo của hệ thống cho Doãn Lão Nhị, hắn hỏi: “Thế nào? Có khảm nữa không?”

Hiện tại cấp bậc yêu cầu của Thuẫn Của Thiên Thần đã biến thành cấp 50 rồi, trước mắt cấp bậc của Doãn Lão Nhị đang là cấp 43, nếu lần này Vương Vũ thành công thì cùng lắm là bốn đến năm ngày sau Doãn Lão Nhị sẽ có thể sử dụng thần khí mà hắn ta vẫn hằng mong ước, nhưng nếu thất bại, cấp bậc yêu cầu sẽ lại trở về cấp 55… Năm cấp sau cấp 50, tuyệt đối phải mất một hai tuần mới có thể luyện lên được.

Rốt cuộc có nên liều hay không? Hay là chỉ đến đây là nên dừng? Doãn Lão Nhị nhìn thấy thông báo xong bèn siết chặt hai tay bắt đầu bối rối.

Đương nhiên rồi, những người đã gia nhập vào Toàn Chân Giáo luôn có một đặc điểm, đó là vô cùng liều mạng... thích cược lớn, cho dù là người gia nhập nửa đường như Doãn Lão Nhị, sau một thời gian mưa dầm thấm đất thì cũng rất thích mấy thứ kích thích này.

“Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần trăm?” Doãn Lão Nhị hỏi Vương Vũ, bản thân Doãn Lão Nhị có một sự khôn khéo mà chỉ người Trung Nguyên mới có, vừa nãy Vương Vũ nói nắm chắc 90%, lần khảm thứ hai hắn chỉ cần một lần đã thành công, có thể thấy Vương Vũ đã sờ soạng được cách gõ búa, bởi vậy lần này cho dù Vương Vũ nói chỉ nắm chắc 10%, Doãn Lão Nhị cũng dám để Vương Vũ gõ tiếp.

“100%.” Vương Vũ cười thản nhiên nói.

“Hả? Ngưu huynh ngươi không đùa đấy chứ…” Doãn Lão Nhị nghe thế cả người lung lay suýt ngã.

Độ khó của lần khảm thứ ba không biết vượt quá lần thứ hai bao nhiêu lần, lần thứ hai Vương Vũ chỉ nắm chắc có 90%, sao giờ lại nhảy lên 100%?

“Ngươi thấy ta giống như đang nói đùa lắm à?” Vương Vũ hỏi.

“Không giống… nhưng tại sao lại…”

Vương Vũ bình thản cười nói: “Bởi vì làm nhiều rồi quen.”

“Hự…” Doãn Lão Nhị không còn lời nào để nói nữa.

Doãn Lão Nhị nào biết đâu cảnh giới cao nhất của võ học là thu phát tùy tâm, lần khảm đầu tiên là để Vương Vũ thăm dò lực gõ búa, đối với Vương Vũ mà nói đây cũng là lần hắn không nắm chắc nhất.

Hiện giờ Vương Vũ đã khảm hai lần liên tục thành công, hắn cũng đã nắm chuẩn lực gõ búa, chia lực thành chín lần tuyệt đối không phải chuyện khó với một cao thủ như Vương Vũ.

“Thế… thế ngươi cứ tiếp tục đi.”

Doãn Lão Nhị đưa tay lên lau mồ hôi nói.

“Ừm!”

Vương Vũ gật gật đầu, nhấc búa sắt lên khỏi bàn thao tác.

Nhìn thấy Vương Vũ thực sự muốn khảm lần thứ ba, tất cả mọi người đều nín thở nhìn chằm chằm vào cây búa trong tay Vương Vũ.

“Keng keng keng…”

Đầu búa của Vương Vũ gõ nhẹ lên Thuẫn Của Thiên Thần, những tiếng gõ thanh thúy và có tiết tấu vang lên, một chuỗi tiếng gõ liên tục, vẫn không hề có khoảng dừng, cứ thế gõ lên tấm thuẫn, đám Chế tác sư cũng như tất cả mọi người đều đang đếm số lần gõ búa trong lòng.

Chín tiếng gõ búa vừa dứt, một ánh sáng màu xanh lóe lên trên bề mặt Thuẫn Của Thiên Thần.

Hệ thống thông báo: Khảm thành công, cấp bậc yêu cầu của Thuẫn Của Thiên Thần -5.

“Xong rồi đấy, của ngươi này!” Vương Vũ đưa Thuẫn Của Thiên Thần cho Doãn Lão Nhị.

“...”

Nhưng lúc này Doãn Lão Nhị đã hoàn toàn đờ người ra rồi.

Nói thật, Doãn Lão Nhị nhìn thấy Vương Vũ solo BOSS cấp Sử Thi cũng chưa sốc bằng nhìn thấy một màn này.

Dù sao Vương Vũ là cao thủ võ học, là một đại sư chiến đấu hàng thật giá thật, Doãn Lão Nhị đã có sự chuẩn bị tâm lý với khả năng siêu cường của Vương Vũ, nhưng rõ ràng khoảng cách giữa võ công và rèn đúc là cả một quả núi cơ mà, chẳng lẽ tổ tiên nhà Vương Vũ trước đây cũng làm nghề rèn đúc?

Không chỉ riêng Doãn Lão Nhị, sau khi nhìn thấy ánh sáng xanh lóe lên, đám người chơi vây xem lại tiếp tục im lặng, thời gian im lặng lần này còn dài hơn lần trước nhiều.

“Má… má nó chẳng lẽ người kia chính là Thần chế tác trong truyền thuyết?”

Một lúc lâu sau, cuối cùng mới có một người chơi lên tiếng.

“Thần chế tác!” “Thần chế tác!”

Ngay sau đó, tiếng vỗ tay như thủy triều vang lên cùng với tiếng hò hét “Thần chế tác”, từng đợt từng đợt như sóng vỗ.

Phải biết rằng, người chơi nghề nghiệp sinh hoạt, đặc biệt là người chơi chăm chỉ ở phương diện này luôn rất tự tin về bản lĩnh của mình, chuyện phong người khác làm thần chỉ xảy ra khi họ bị tài hoa của đối phương chinh phục hoàn toàn.

Chín cú gõ búa ở lần khảm cuối cùng của Vương Vũ, còn là chín cú gõ liên tục, thực sự đã đập nát hai chữ “vận may”, khiến tất cả những người chơi là Chế tác sư đều cảm nhận được cái gì gọi là cao đến mức không thể với tới, xưng hắn là Thần chế tác, hoàn toàn xứng đáng!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment