Trang 412# 1
Chương 824: Đối thủ bình thường
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thiêu Thương Bát Phương bị lơ lửng lúc này cũng đã kịp phản ứng lại là mình bị chơi khăm, vì vậy vội vàng thụ thân trong không trung, nhưng mà Kỵ sĩ cuối cùng cũng không phải nghề nghiệp nhanh nhẹn, độ khó khăn của thụ thân cũng tương đối cao.
"Ngươi xong rồi!"
Thiêu Thương Bát Phương chưa điều chỉnh được thăng bằng, Lucifer cười lạnh, hai tay ôm lấy chùy lớn xoay một vòng từ trái sang phải, chùy khổng lồ theo động tác của Lucifer mà quét một vòng từ trên xuống dưới, khởi động Thánh Kích Du Không Sát.
Thánh Kích Du Không Sát là chiêu lớn cấp 45 của Thánh kỵ sĩ, mặc dù chỉ đơn giản là một chùy, thi triển cũng tương đối chậm, nhưng mà sát thương cực kỳ cao, hơn nữa còn có hiệu quả khống chế rất cao, là một chiêu có thiết lập mạnh mẽ nhất trong tất cả nghề nghiệp cấp 45 của hệ thống.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang lên, chùy lớn trong tay Lucifer đánh lên người Thiêu Thương Bát Phương, trạng thái của Thiêu Thương Bát Phương từ lơ lửng biến thành đánh bay, đồng thời một chùy đập mất một nửa lượng máu của Thiêu Thương Bát Phương.
"Bà mẹ nó... Sát thương kia!"
Nhìn thấy tấn công của một chùy này của Lucifer, những người xem kinh ngạc trợn mắt há mồm.
Tất nhiên Kỵ sĩ trừng phạt không phải thêm điểm vào thể chất, nhưng dù sao cũng là nghề nghiệp giáp nặng, không chỉ có máu dày, phòng ngự vật lý cũng cao đến kinh người, Lucifer lần này thế nhưng có thể đánh rơi một nửa lượng máu của Thiêu Thương Bát Phương, nếu đổi lại là những nghề nghiệp khác, có cho cùng không thể trực tiếp đánh xuống như thế được.
"Bôn Lôi Thánh Quang Phá!"
Sau khi thành công đánh bay Thiêu Thương Bát Phương, Lucifer không hề ngừng lại chút nào, hét lớn một tiếng, vẫy tay vỗ một luồng phù văn lên vũ khí của mình, nhất thời chùy lớn trong tay Lucifer sáng lên rực rỡ.
Lucifer lùi về phía sau một bước, vung chùy lớn từ trên xuống dưới đập lên đầu Thiêu Thương Bát Phương.
"Rầm!"
Bôn Lôi Thánh Quang Phá là kỹ năng thuần tấn công của Thánh kỵ sĩ cấp 40, sát thương cũng cao không kém gì Thánh Kích Du Không Sát, ngay khi ăn phải hai chùy của Lucifer, Thiêu Thương Bát Phương bị nện rơi xuống đất, chỉ còn một hơi thoi thóp, thanh máu trên đầu đã thấy đáy, cũng bị đánh thành choáng váng.
Hai chùy! Lucifer chỉ cần dùng đến hai chùy, đã đánh Thiêu Thương Bát Phương từ khi đầy máu biến thành còn có một tý máu, sát thương kia cao đến mức vượt xa tưởng tượng của người chơi bình thường.
Ngay cả nhóm người Toàn Chân Giáo này, cũng bị sát thương của Lucifer làm cho kinh ngạc đến ngây người.
Từ cấp 40 trở lên, đặc tính của mỗi nghề nghiệp đã từ từ bộc lộ ra, cho dù là Vương Vũ, bây giờ cũng không thể một giây giết chết nghề nghiệp giáp nặng.
Nhưng mà Lucifer chỉ là một nghề nghiệp tank tấn công không cao, thế nhưng chỉ hai kỹ năng đã sắp giết chết nghề nghiệp giáp nặng trong vòng một giây, sát thương kia thật sự là kinh hãi thế tục.
"Hừ! Đồ rác rưởi!"
Lucifer hừ lạnh một tiếng, một chân đá chùy lớn từ dưới mặt đất lên, lại biến thành quyền trượng một lần nữa, sau đó đi tới trước mặt Thiêu Thương Bát Phương đã không còn sức đánh trả, một chân lại một chân giẫm lên mặt Thiêu Thương Bát Phương.
"Ta đệt mợ nó chứ! Có dám cho ta sảng khoái nữa hay không hả!"
Người chơi chiến đội Hoa Sen nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được chửi ầm lên, người xem và mấy người Vương Vũ cũng nhướn mày.
Vẫn là câu nói kia, trong game danh dự quan trọng hơn tính mạng, kẻ sĩ có thể chết chứ tuyệt đối không thể chịu nhục, chuyện mà rõ ràng có thể một chùy giải quyết được, không nên dùng phương pháp hành hạ thi thể tàn bạo như vậy, cái này có chút buồn nôn rồi.
Cũng may lượng máu của Thiêu Thương Bát Phương không còn được bao nhiêu, sau ba cước, Thiêu Thương Bát Phương biến thành một vệt sáng trắng biến mất hẳn, Lucifer cười lạnh dựng ngón giữa về hướng Thiêu Thương Bát Phương vừa biến mất, sau đó cũng bị truyền tống ra ngoài đấu trường.
"Tên này quả thật quá buồn nôn rồi, quả thật giống y như trong lời đồn." Các người chơi trong phòng nghỉ thấy cảnh tượng như vậy, không nhịn được thầm líu lưỡi.
Tiếp tục thi đấu, sau khi Lucifer thắng trận đầu tiên, người chơi trận thứ hai cũng được truyền tống vào đấu trường.
Những người chơi của chiến đội Sa Tăng có phong cách vô cùng giống với Lucifer, thủ đoạn vô cùng biến thái, tất cả mọi người mẹ nó đều không có điểm dừng, dốc sức nhục nhã đối thủ ở mức độ lớn nhất.
Có điều chiến đội Hoa Sen cũng không yếu, tuy trận đầu tiên đã thất bại, nhưng mà có thể vì thủ đoạn của chiến đội Sa Tăng quá mức buồn nôn, kích phát lửa giận của những người này, khiến ý chí chiến đấu của chiến đội Hoa Sen bốc lên hừng hực.
Trận đấu sau đó cũng khá đặc sắc, không khỏi tiếc nuối là, chiến đội Hoa Sen cuối cùng vẫn bị chiến đội Sa Tăng loại bỏ, dù sao người chơi của chiến đội Sa Tăng cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, nhất là Lucifer, bất kể là đánh một chọi một hay là đánh đoàn chiến, đều biểu hiện vô cùng chói mắt, có hắn ta xuất hiện, chiến đội Hoa Sen vẫn luôn bị áp chế chặt chẽ, căn bản không có cơ hội đánh trả.
Biểu hiện tiết tấu mang theo hung hăng như vậy, không khỏi khiến những người chơi dự thi đấu có mặt ở đây có một loại cảm giác áp bách mãnh liệt.
"Móa nó, trình độ của Lucifer này hẳn là phải cấp chuyên nghiệp rồi." Mario Quay Cuồng sợ hãi than thở.
Một người chơi bên cạnh Mario Quay Cuồng nói: "Làm sao bây giờ, ta cảm thấy tên này ít nhất phải có trình độ hạng nhất."
"Trình độ hạng nhất sao..." Mario Quay Cuồng kinh hãi hít ngược một ngụm khí lạnh.
"Hy vọng khi thi đấu đừng gặp phải bọn họ..." Đã có người bắt đầu âm thầm cầu nguyện.
Vô Kỵ nghe thấy thế cười lạnh nói: "Hừ hừ, với thực lực của bọn họ thì không khó tiến vào chung kết, chỉ có điều các ngươi tiếp tục đánh thì có thể gặp được bọn họ hay không thôi."
"Không sai! Ngươi rất tinh mắt!" Lúc này người chơi của chiến đội Sa Tăng được truyền tống về trong phòng nghỉ, nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, Lucifer vô cùng tán thưởng liếc nhìn Vô Kỵ một cái.
"Đệt..." Vô Kỵ bị ánh mắt của Lucifer liếc qua đến mức cả người run rẩy, vô cùng buồn nôn.
Ngay sau đó, Lucifer lại lần nữa sử dụng phương pháp làm màu vốn có nói: "Ta khuyên các ngươi tốt nhất là bỏ quyền thi đấu đi cho xong, mọi người cũng đỡ lãng phí thời gian.”
"Thằng khốn tự cho là đúng!"
Lucifer vừa dứt lời, đột nhiên một giọng nói từ bên cạnh vang lên.
Tất cả mọi người đều rối tít quay đầu nhìn Vương Vũ và Vô Kỵ, vừa nãy cũng chỉ có hai người này dám xưng hô với Lucifer kia như vậy.
Nhưng mà Vương Vũ và Vô Kỵ đều lơ ngơ, tìm kiếm người vừa nói ra tiếng lòng của bọn họ khắp nơi.
Đúng lúc này, Mạc Tiểu Bổi chạy ra chỉ vào Lucifer nói: "Giả vờ sói vẫy đuôi to cái gì chứ, thật sự cho rằng ngôi vị quán quân lấy được dễ dàng như vậy sao?"
"Ngươi không phục sao?" Lucifer nhướn mày liếc nhìn Mạc Tiểu Bối một cái.
"Hừ!" Mạc Tiểu Bối hừ lạnh một tiếng xoay mặt đi, không thèm để ý đến thằng cha thích làm màu này nữa.
Lucifer bị phớt lờ thì sắc mặt thay đổi, ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, thời gian chuẩn bị kết thúc, đội ngũ của cuộc thi đấu thứ ba được truyền tống đến bên ngoài đấu trường.
Chiến đội của trận thi đấu thứ ba là chiến đội Ngạo Tiên và chiến đội Long Hoàng.
Tên của hai chiến đội này lấy tên vô cùng kiêu ngạo, thực lực cũng như vậy, so với chiến đội Xích Viêm cũng cao hơn không ít, nhưng mà mọi người vừa nhìn thấy loại trận đấu trình độ cao của chiến đội Sa Tăng với chiến đội Hoa Sen xong, trình độ của hai chiến đội này thật sự có chút không theo kịp tiết tấu.
Sau một trận chiến lớn, chiến đội Ngạo Thiên dựa vào ưu thế mong manh giành được thắng lợi, tiến vào trận chung kết.
Ngay sau đó là trận thi đấu thứ tư.
Đội ngũ thi đấu ở trận thứ tư này là chiến đội Một Đám Ô Hợp của Toàn Chân Giáo, đấu với chiến đội Hài Hòa.
Thời gian vừa đến, mọi người đều được truyền tống vào đấu trường.
Chiến đội Hài Hòa giống như chiến đội Một Đám Ô Hợp, đều là chiến đội nhỏ không có tiếng tăm gì, đối với tài liệu trước đây của chiến đội này, mọi người có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả.
Có điều trước đây mọi người cũng đã tìm video trên diễn đàn để phân tích, phương pháp chiến đấu của chiến đội này rất vững vàng, không có tỷ lệ quá mức áp đảo, cũng không có đặc điểm gì quá mức nổi bật, có thể nói là một chiến đội bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.