Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 834 - Chương 836: Cuộc Chiến “Tươi Mát Thoát Tục”

Trang 418# 1

 

 

 

Chương 836: Cuộc chiến “tươi mát thoát tục”
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Đây là...!!”

Nhìn thấy một đá này của Ánh Trăng Kia, con ngươi trong mắt Dương Na khẽ co lại.

Đây đâu phải là giày cao gót bình thường, chỉ là không ngờ phần cuối gót giày hướng ra ngoài của Ánh Trăng Kia lại cắm một con dao găm.

Hơn nữa trên mũi dao sắc bén của con dao găm ấy còn lóe lên một đốm lửa…

Ả thật âm hiểm!

Dương Na cau mày lại, cô vội vàng ngửa ra sau, giày của Ánh Trăng Kia sượt qua trước ngực Dương Na, quần áo trước ngực Dương Na bị cắt rách một mảng lớn.

Hệ thống thông báo: Trang bị tổn hại 10%

“Giày sắc thật!”

Nhìn thấy thông báo của hệ thống Dương Na hơi kinh ngạc, trang bị trong Trọng Sinh có một thuộc tính ẩn tên là giá trị sắc bén, lúc giá trị sắc bén quá thấp có thể tạo thành hiệu quả Đánh Gãy với vũ khí, lúc giá trị sắc bén quá cao lại tạo thành tổn hại cho trang bị.

Trong trò chơi này, trang bị còn lớn hơn trời, có thể nói trang bị có thuộc tính này khiến đám người chơi vừa yêu vừa hận nó.

Đáng giận hơn ấy chính là, quần áo che đậy trên cơ thể người chơi nữ đã không nhiều lắm, một dao kia của Ánh Trăng Kia đã khiến nội y của Dương Na lấp ló ra bên ngoài.

Người chơi nữ đánh nhau, đương nhiên những người náo nhiệt nhất là cánh người chơi nam, lúc này họ được chiêm ngưỡng một màn này, đám người chơi đang theo dõi cuộc chiến trở nên kích động vô cùng, ồn ào hò hét: “Thêm một dao đi nào, thêm một dao đi nào!”

Tuy Dương Na không nghe thấy tiếng hò hét ngoài trường đấu, nhưng nhìn thấy quần áo của mình bị cắt nát như vậy thì mặt nàng cũng lập tức đỏ bừng.

Dương Na là đệ tử thế gia, tư tưởng của nàng vẫn còn tương đối bảo thủ, bị người ta rạch quần áo trước mặt mọi người như thế, làm sao nàng có thể chịu được?

Cùng lúc đó, Ánh Trăng Kia lại tung một cú đá qua.

Dương Na nheo mắt lại, hai tay cầm nỏ xoay chuyển, cán nỏ kẹp chặt dao găm trên giày của Ánh Trăng Kia, một chân của Ánh Trăng Kia bị Dương Na treo lên.

Sau đó Dương Na tung chân lên, giẫm một cú thật mạnh vào phần đùi trong của Ánh Trăng Kia…

Một cú giẫm này Dương Na dùng toàn lực, tuy sức mạnh của Cung thủ không cao, nhưng vẫn khiến Ánh Trăng Kia cảm thấy nhũn cả chân ra.

Một chân khác của Ánh Trăng Kia còn nằm trong tay Dương Na, muốn rút về cũng không rút nổi, muốn ngã cũng không ngã được, Dương Na nhân cơ hội Ánh Trăng Kia không giữ vững được cân bằng cơ thể vươn hai tay túm chặt chân của Ánh Trăng Kia, đẩy mạnh về phía trước, hất nàng ta xuống mặt đất.

Không đợi Ánh Trăng Kia kịp đứng lên, Dương Na đã móc dao găm ra xông đến, rạch một đường cực lớn trên vai Ánh Trăng Kia.

Quần áo của Ánh Trăng Kia cũng không nhiều hơn nàng là mấy, phần trên cơ thể chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ mà thôi, rất dễ cắt…

Tuy giá trị sắc bén của con dao găm Dương Na đang cầm cũng không ra gì, nhưng cứ liên tục cắt một chỗ như vậy thì rất nhanh sau đó đã rạch được một vết trên dây áo của Ánh Trăng Kia, cuối cùng nàng còn vươn tay ra xé toạc, dây áo mỏng manh yếu đuối lập tức bị kéo đứt phựt, nửa cánh tay của Ánh Trăng Kia đều lộ ra ngoài…

“Phụt…”

Nhìn thấy Dương Na ăn miếng trả miếng như vậy, đám đông nhất thời kinh ngạc phun máu…

Má nó, rõ ràng đây là cuộc thi thể thao điện tử cơ mà, sao lại đánh thành hiện trường thoát y thế này, mẹ nó thật là quá kích thích.

Dương Na cũng bị tức đến mụ mị đầu óc, nàng ấn được Ánh Trăng Kia xuống mặt đất, chỉ cần tung một loạt kỹ năng đánh chết người ta là được, ấy vậy mà cứ nhất quyết muốn cởi quần áo người ta ra, cắt hỏng một cái dây áo xong còn chưa dừng lại, lại chuyển tay sang cắt tiếp dây còn lại, y hệt đang cưỡng gian.

Chiến đội hai bên nhìn thấy cũng đổ mồ hôi lạnh, đám đông khán giả đón xem lại vô cùng thích thú, có thể là đã quá lâu rồi mọi người không được chiêm ngưỡng một màn solo tươi mát thoát tục hơn nữa lại đơn thuần mà không hề làm ra vẻ như vậy rồi.

Nhìn thấy Dương Na thực sự muốn lột sạch mình, Ánh Trăng Kia cũng cuống lên, hai tay nàng ta vươn ra, túm chặt lấy tóc Dương Na, giật mạnh xuống, đầu hai người cụng vào nhau cái “bốp”.

Dương Na cũng không chịu thua kém, hai tay cũng túm lấy tóc Ánh Trăng Kia, hai người vứt vũ khí sang một bên lăn lộn cấu xé nhau trên mặt đất…

Nhìn thấy hai người mặc quần áo rách nát cào cấu nhau trong trường đấu, tất cả mọi người đều há hốc mồm nhìn…

Solo mà đánh thành thế này, chắc là chỉ có một trong lịch sự game online thôi nhỉ…

Đương nhiên, với võ công của mình Dương Na hoàn toàn dư sức đánh bại Ánh Trăng Kia, sở dĩ mất mặt như vậy hoàn toàn là vì nàng đã giận quá mất khôn, bị Ánh Trăng Kia tóm lấy.

Sức lực của Ánh Trăng Kia mạnh hơn Dương Na rất nhiều, một chốc một lát Dương Na cũng không thể tránh thoát được.

May là hai người không cầm vũ khí, cũng không dùng kỹ năng, sát thương vô cùng có hạn.

Cào cấu nhau được vài phút, cuối cùng Dương Na cũng tìm được cơ hội.

Nàng giẫm một chân lên bụng Ánh Trăng Kia, đá bay nàng ta ra ngoài, kết thúc buổi hài kịch này.

Sau khi hai người tách ra, Ánh Trăng Kia cũng ý thức được vừa nãy nàng ta đã quá kích động, thế là lập tức rút dao găm ra, cơ thể lóe lên muốn kích hoạt Tiềm Hành.

Dương Na biết tỏng Ánh Trăng Kia sẽ định làm như thế, cùng lúc đó nàng cũng giương nỏ bắn Chấn Đãng Tiễn ra, đánh Ánh Trăng Kia hôn mê đầu óc, sau đó thúc đỉnh nỏ vào ngực Ánh Trăng Kia, khởi động sát chiêu.

Ánh Trăng Kia yếu ớt lập tức bị một tiễn bắn chết.

Người lên sàn thứ năm của chiến đội Hài Hòa - Bách Hợp Thích Khóc được truyền tống vào chiến trường.

Bách Hợp Thích Khóc là Chiến sĩ, hơn nữa còn là một Chiến sĩ có thực lực tầm thường.

Dương Na tay dài chân dài tấn công lại cao, còn có hiệu quả Phá Giáp, tất nhiên Bách Hợp Thích Khóc không phải là đối thủ của nàng, cô nàng này vừa mới bước vào chiến trường đã bị Dương Na kéo giãn khoảng cách ra rồi đánh, bị “thả diều” cho đến chết.

Trận thứ hai, chiến đội Một Đám Ô Hợp của Toàn Chân Giáo lại chiến thắng, có điều trận thứ nhất chiến đội Hài Hòa lấy được 4 điểm, trận thứ hai lấy được 8 điểm, 26 điểm của Một Đám Ô Hợp không hề chiếm ưu thế tuyệt đối, bởi vậy bắt buộc phải tiến hành trận thứ ba chiến đấu đoàn đội.

Chiến đấu đoàn đội có một sự khác biệt về bản chất so với solo, solo chỉ là năng lực của một người mà thôi, còn chiến đấu đoàn đội lại kiểm tra khả năng phối hợp giữa các đội viên với nhau.

Nếu phối hợp ăn ý, mười người chơi có thực lực bình thường cũng có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng nếu phối hợp không ăn ý, cho dù bạn có thực lực mạnh đến đâu cũng không thể thắng được.

Lấy yếu thắng mạnh, đây là sức hút của chiến đấu đoàn đội, chiến thuật phối hợp với bản thân, đối với rất nhiều người chơi mà nói, thật ra solo chỉ là đánh nhau ẩu đả, chiến đấu đoàn đội mới là nghệ thuật thể hiện chiến tranh thực sự.

Ví dụ như kiểu người như Vô Kỵ, tên tiểu tử luôn thiên hướng về trí lực này mới là sức chiến đấu mạnh nhất, nếu chỉ biết cậy mạnh, đó mới là kẻ khinh nhờn chiến tranh…

“Đợi lát nữa mọi người nhớ nghe ta chỉ huy, tuyệt đối không được chạy loạn rõ chưa?” Còn chưa bước vào chiến trường, Vô Kỵ đã sắp xếp chiến thuật, dù sao chưa rõ bản đồ là gì, chạy loạn nhỡ bị mười người úp sọt một người thì lại ngượng quá.

“Đặc biệt là ngươi lão Ngưu, tuyệt đối phải có tổ chức, không được tự tiện hành động… Nếu không gặp phải mai phục của người ta, chúng ta cũng không cứu nổi ngươi đâu…” Người Vô Kỵ lo lắng nhất là Vương Vũ, tên này là nghé con không sợ cọp, lúc đánh phụ bản còn thích trêu mèo ghẹo chó, càng đừng nói đến lúc thi đấu thể thao điện tử.

“Cứ yên tâm, ta không sợ mai phục!” Nghe Vô Kỵ nói thế, Vương Vũ trả lời một cách rất bá đạo.

Vô Kỵ: “...”

Vương Vũ chính là tên luôn cậy mạnh mà Vô Kỵ dùng trí lực cũng không thể thu phục nổi… là kẻ khinh nhờn chiến tranh.

“Đúng đấy lão Ngưu, nhớ để lại mấy tên cho các huynh đệ, mẹ nó đừng cướp hết tích phân đấy.” Những người khác vội vàng nói thêm.

Mọi người đều rõ bản lĩnh của Vương Vũ, một người đấu mười người là chuyện như cơm bữa đối với Vương Vũ, nếu tên này chạy khắp bản đồ thì người khác còn đào đâu ra chỗ tốt.

“Hừ.” Vương Vũ tức giận nói: “Thi đấu thể thao điện tử lâu vậy rồi mà ta mới kiếm được có hai tích phân thôi.”

“Nếu ngươi không nghe lời, một tích phân ngươi cũng không kiếm được!” Vô Kỵ uy hiếp.

Vương Vũ: “..."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment