Trang 423# 2
Chương 847: Võ đài quá trơn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Bụp bụp!"
Mông của Lucifer hướng lên trên, bổ nhào một cái mới ngã xuống đất.
Người xem trên sân ngồi im tại chỗ! Mọi người đều sốc!
Ai cũng biết, trong hệ thống tất cả các nghề nghiệp thì Kỵ sĩ là nghề nghiệp có tính phán định cao nhất, cho dù là nghề nghiệp Chiến sĩ hệ sức mạnh, cũng kém hơn một bậc so với nghề Kỵ sĩ sử dụng vũ khí dài này.
Còn trong danh sách biểu thị tính phán định của bảy nghề nghiệp thì Võ sư chỉ cao hơn Cung thủ một chút mà thôi, tính phán định sàn sàn giống như Thích khách, nhưng Võ sư có thúc ngựa cũng theo không kịp bạo kích cao của Thích khách.
Hai nghề nghiệp là Kỵ sĩ và Võ sư mà chính diện cứng đối cứng thì sẽ có kết quả gì, mọi người dùng đầu ngón chân đều có thể thấy được, kết quả cuối cùng khẳng định là Võ sư bị Kỵ sĩ ném ra khỏi võ đài.
Nhưng mà trận đấu hôm nay lại phá vỡ nhận thức của tất cả mọi người, Võ sư Vương Vũ này không những không bị Kỵ sĩ ném ra ngoài mà ngược lại còn ném Kỵ sĩ xuống võ đài, hơn nữa còn ném xuống bằng một tay nữa chứ, Võ sư này phải đáng sợ đến cỡ nào. Mới vừa rồi mọi người còn nghi ngờ Vương Vũ một mình đánh thắng mười người là dùng tiền thi đấu giả, thế nhưng hiện tại nhìn thấy một màn như vậy, những hoài nghi đối với Vương Vũ vừa rồi lập tức tan thành mây khói.
Dù sao mọi người cũng đều chứng kiến thực lực của Lucifer rồi, người có thể trong vòng chưa tới mười giây dùng một tay ném Lucifer xuống võ đài, thì chuyện một mình đánh mười người sợ rằng cũng còn ít.
Về phần Lucifer có phải là thi đấu giả hay không, khẳng định không ai hoài nghi, bởi vì mới vừa rồi hai người Lucifer và Vô Kỵ còn đối chọi gay gắt, vậy nên chuyện dùng tiền thi đấu giả không có khả năng tồn tại giữa hai chiến đội này. Coi như thực sự có chuyện đó đi nữa, thì với trình độ làm màu của Lucifer, hắn ta sao có thể khoan nhượng mà rơi xuống đất với tư thế xấu hổ như thế.
Bối cảnh thi đấu võ đài này có một đặc điểm hết sức đặc thù so với các loại bản đồ khác, đó chính là bất kể là người chơi đối chiến trên sân còn có bao nhiêu máu thì chỉ cần một bên bị đánh ra khỏi võ đài sẽ lập tức bị phán thu cuộc.
Lucifer còn không biết chuyện gì đã xảy ra, một luồng ánh sáng trắng hiện lên, Lucifer vẻ mặt lơ mơ bị tống xuống dưới đài. Vẻ mặt của đám người chiến đội Sa Tăng cũng giống y như hắn ta.
Lucifer là bởi vì mờ mịt, mà những người khác trong chiến đội Sa Tăng là không rõ vì sao.
Người trước không biết mình đã thua, kẻ sau thì không biết sao người giỏi đánh nhau nhất của đội mình lại thua.
"Lão đại, ngươi sao lại thua nữa chứ?" Quả Cau mặt đầy kinh ngạc hỏi. Quả Cau cùng Lucifer lăn lộn với nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy Lucifer bị người ta đánh bại, lại còn chật vật như vậy, ngã chổng vó. . . Ngẫm lại đều cảm thấy rất mất mặt.
"Ta thua sao?" Lucifer giống như sống trong mơ, còn tưởng rằng kẻ chết là Vương Vũ chứ.
"Chắc là thua." Quả Cau chỉ chỉ bảng điểm số nói.
"Hả. . ." Lucifer mờ mịt hỏi: "Tại sao ta lại thua. . ."
Tất cả mọi người: ". . ."
Đây cũng chính là vấn đề tất cả mọi người khổ sở suy nghĩ nãy giờ đây.
Lúc này, có một người tên là Phù Dung Vương ở phía sau Quả Cau nói: “Có vẻ như, ở bản đồ võ đài này, rơi xuống dưới sẽ tự động bị phán thua cuộc. Lão đại, ngươi sao lại bị ném xuống?"
"Ném xuống?" Lucifer thoáng ngừng một chốc, rồi lập tức kiêu ngạo nói: "Ha ha, ta làm sao có thể bị hắn ném xuống, là võ đài quá trơn, không cẩn thận trượt xuống dưới."
"Phải vậy không?" Mọi người nửa tin nửa ngờ hỏi.
"Bằng không sao một Võ sư như hắn có thể đụng được đến ta mà ném?" Lucifer giải thích nói.
"Ồ?" Đám người vẫn như cũ có chút không tin.
"Được rồi, không cần để ý những chuyện nhỏ này." Lucifer bất đắc dĩ khoát tay áo nói: "Kế tiếp người nào lên!"
"Ta." Phù Dung Vương giơ tay nói.
"Hừ!" Lucifer cất giọng lạnh lùng nói: "Ngươi dám thua ta sẽ giết chết ngươi!"
Phù Dung Vương: ". . ."
Nghề nghiệp của Phù Dung Vương là Chiến sĩ, mà đối thủ của hắn là Ký Ngạo.
Vốn là với tỷ lệ thắng của Ký Ngạo, Vô Kỵ không muốn để cho Ký Ngạo lên trên thi đấu, nhưng bất đắc dĩ thằng nhóc này khóc nháo đòi vì dân trừ hại, Vô Kỵ tuổi đã cao quả thực không lay chuyển được tinh thần của người tuổi trẻ, đành phải thuận theo nó.
Có điều vì dân trừ hại cái gì, Vô Kỵ vô cùng không tin tưởng, tên oắt con Ký Ngạo này tám phần mười là muốn chơi nổi, phải biết rằng gái đẹp ở trên khán đài có không ít, đối thủ lại là loại cặn bã mà phần đông phái nữ thống hận nhất. Vô Kỵ hình như đã cảm nhận được trong lòng Ký Ngạo giờ này đang dâng trào sục sôi ra sao rồi.
Hai người lên đài, thời gian mới bắt đầu, Phù Dung Vương phát động Va Chạm về phía Ký Ngạo.
Ký Ngạo khác với Vương Vũ, Vương Vũ là đại sư chân chính, chiến đấu cơ bản đều lấy quyền cước làm chủ, kỹ năng là phụ, không đi theo lẽ thường. Còn Ký Ngạo mặc dù cũng có học qua mấy chiêu quyền cước, thế nhưng thằng nhóc này xác thực thích trêu đùa người ta, dĩ nhiên sẽ không giống như Vương Vũ. Ký Ngạo tu luyện theo hệ Võ tăng, tất cả các kỹ năng của Võ tăng đã là dày công tôi luyện.
Nhìn thấy Va Chạm của Phù Dung Vương lao tới, Ký Ngạo lùi lại một bước, tạo ra khoảng cách với Va Chạm của Phù Dung Vương, sau đó đá một cước thẳng mặt hắn ta.
Phù Dung Vương là một Chiến sĩ, một Chiến sĩ sao có thể sợ kẻ nào xông đến chứ, đối mặt với tấn công của Ký Ngạo, Phù Dung Vương không tránh không né, mạnh mẽ mở Toàn Phong Trảm.
Ký Ngạo cười ha ha, ngã ngửa người về phía sau, dùng một chiêu Thiết Bản Kiều xông về phía trước, mọi người chỉ thấy phần lưng Ký Ngạo song song với mặt đất trượt tới dưới người Phù Dung Vương, sau đó cứ thế nằm trên mặt đất, dùng sau lưng chống đỡ, hai chân đạp mạnh một cái, sử dụng "Đá Tống Ngang", đồng loạt đạp lên lưng Phù Dung Vương.
Dĩ nhiên, dùng tư thế như vậy thì kĩ năng thi triển đã không phải là Đá Tống Ngang nữa rồi, chiêu này gọi là "Đạp Chỉ Thiên", là thân truyền của Vương Vũ, không chỉ có uy lực lớn, có thể đánh đúng chỗ yếu hại, mà quan trọng nhất là khi dùng nhìn đặc biệt đẹp trai.
Phù Dung Vương lần này bị Ký Ngạo cắt đứt kỹ năng, đồng thời còn bị Ký Ngạo đạp cho mất thăng bằng.
Thành công làm gián đoạn kỹ năng của Phù Dung Vương xong, Ký Ngạo dùng Lý Ngư Đả Đĩnh nhảy lên, rồi bổ Băng Quyền tới trước người Phù Dung Vương.
Liên Hoàn Thối, Liệt Diễm Cước, Phi Yến Xoay Người, Đá Vòng.
Ký Ngạo từng cước từng cước một đá lên người Phù Dung Vương, trong nháy mắt đánh ra một bộ liên kích hoàn mỹ, trực tiếp đá Phù Dung Vương từ chính giữa đá sang bên bờ võ đài, lượng máu của Phù Dung Vương cũng xoàn xoạt rớt xuống chỉ còn gần một nửa.
Không hổ là người trẻ tuổi tài năng do Vương Vũ tự tay chỉ đạo. Ký Ngạo nắm giữ tiết tấu liên kích rất tốt, trước trước sau sau, chiêu nọ vừa lúc nối tiếp chiêu kia, khiến mọi người nhịn không được theo sau âm thanh "Ầm ầm" như gõ nhịp.
Nhìn Ký Ngạo ở trên sân từng cước nối từng cước đá vào các bộ phận trên người Phù Dung Vương, đánh cho Phù Dung Vương không có sức đánh trả, người chơi ở dưới sân – nhất là nhóm Võ sư, từng người đều hưng phấn kêu to.
Chàng trai Ký Ngạo dáng dấp không tệ, kỹ năng của Võ sư quả thực là tạo cảm giác tiến công mạnh nhất trong bảy nghề nghiệp, lúc này tất cả các kỹ năng nối liền, quả thực đẹp trai bỏ mịa đi.
Đây chính là kỹ năng liên kích trong truyền thuyết, mị lực của Võ sư chính là ở đây, mặc dù nghề Võ sư có thể phế thành chó, thì vẫn như cũ có những người chơi si mê liên kích kiên trì chơi, hiện tại họ nhìn thấy một sách giáo khoa kĩ thuật liên kích sống như vậy, bảo sao có thể không hưng phấn.
Đá xong một bộ liên kích, Ký Ngạo tiếp đất.
Phù Dung Vương bị đá nửa ngày cuối cùng cũng tỉnh táo lại, hắn ta vừa muốn giơ kiếm đánh trả, Ký Ngạo đã duỗi hai tay ra, kéo lại giáp ngực hai bên của Phù Dung Vương, sau đó Ký Ngạo ngáng chân một cái, dùng sức đẩy Phù Dung Vương về phía sau, Phù Dung Vương cũng bị đẩy xuống võ đài.
Người rơi xuống đất bị phán thua cuộc. Ký Ngạo đã chiến thắng trận đấu.
Lucifer phẫn nộ đi đến bên cạnh Phù Dung Vương, lớn tiếng khiển trách: "Đồ rác rưởi, sao người có thể để tên oắt con kia đẩy ngã xuống?"
Phù Dung Vương vội vàng nói: "Võ đài quá trơn. . ."