Loại Kịch Độc Tân Tinh này đương nhiên dựa theo tỷ lệ mất máu, vừa nãy trúng phải, suýt nữa khiến họ bị diệt sạch cả đội.
"Đến bên này!" Thật vất vả mới ổn định được lượng máu, Vô Kỵ chỉ vào một cây trụ gần nhất nói: "Thiết Ngưu kiềm chế BOSS, Doãn Lão Nhị đánh choáng bổ sung, chúng ta ở phía sau tự do phát huy."
Lại là bổ sung vị trí tự do phát huy...
Doãn Lão Nhị sắp hỏng mất: "Ta nói này, ta mới là tanker có hiểu không hả, trợ giúp cho Xuân huynh thì cũng thôi đi, bây giờ còn trợ giúp cho Ngưu thần, ta đã thành lão Nhị muôn đời rồi... Các ngươi thật sự cần Chiến Sĩ khiên thuẫn sao? Ta đi tẩy sạch điểm giờ..."
Mọi người rối rít nói: "Lão Nhị này, sao ngươi cứ phải so bì với Thiết Ngưu thế, ngươi bị tổn thương lòng tự trọng thì có liên quan gì đến chúng ta đâu."
Có "Sự Chấp Nhất Của Võ Giả", Vương Vũ cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề khó khi đối mặt với BOSS hình thú là tay ngắn khó đánh.
Tuy Địa Thảng Quyền rất lợi hại, nhưng mà đường đường một người đàn ông cao lớn, không có việc gì lại chui xuống dưới háng súc sinh, trong lòng Vương Vũ vẫn rất mâu thuẫn.
Lúc này Vương Vũ cầm trường côn trong tay, kẹp Andariel đã ngây ngốc vào cây cột bên cạnh, vừa ngăn đón vừa đánh lại, kéo chắc mức độ thù hận. Xem ra cho dù không có những người khác giúp đỡ, việc giết chết Andariel cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Những người khác vẫn thi triển kỹ năng bất chấp hậu quả, đợi đến khi kỹ năng của Andariel phục hồi xong xuôi, khi cô ta định phóng ra kỹ năng, mọi người lại trốn sau cây cột là có thể bình yên không có việc gì.
20%
15%
5%
1%
Cuối cùng, giữa sự bao vây tấn công của mọi người, Andariel tràn đầy oán hận biến thành một thi thể, một lần nữa biến trở lại thành dáng vẻ nữ tu sĩ không mảnh vải che thân kia, nằm ngửa người trên mặt đất.
BOSS, cuối cùng cũng chỉ để cho người chơi đánh bại.
"Sờ đi, ai sờ?" Vương Vũ hỏi.
Xuân Tường và Ký Ngạo từ đằng sau kêu lên: "Ta ta ta ta ta!"
Dáng người Andariel vô cùng nóng bỏng, là phúc lợi mà hiếm khi hệ thống phát cho.
"Xuân huynh, sao ngươi có thể như vậy chứ? Ta còn nhỏ mà, để cho ta sờ một lần?" Đứa trẻ Ký Ngạo này luôn luôn cho rằng ông trời to nhất còn cậu ta đứng thứ hai, lúc này vậy mà chủ động mang tuổi ra tranh thủ lòng đồng cảm.
Xuân Tường ấn đầu Kỳ Ngạo, kéo ra sau lưng giữ chặt lại: "Nhóc con thô lỗ, có biết cái gì gọi là kính trên nhường dưới không hả?"
"Mẹ nó không phải ngươi kết hôn rồi sao?"
"Ngươi biết cái gì chứ, sau khi kết hôn càng phải đi tranh thủ cơ hội!" Xuân Tường không biết xấu hổ nói.
Vô Kỵ giận dữ, vung pháp trượng lên: "Đừng ầm ĩ nữa, thân là hội trưởng, cơ hội này hẳn phải dành cho ta!"
"Dựa vào cái gì?" Hai người kia tỏ vẻ phản đối.
Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Dựa vào việc ta có thể đá các ngươi ra khỏi đội ngũ!"
Hai người nghe vậy đều im miệng, sau khi bị đá ra khỏi đội ngũ, phụ bản này coi như đánh không công, bàn về không biết xấu hổ, bọn họ vẫn thua Vô Kỵ một bậc.
Lúc này, Bao Tam vỗ vai Vô Kỵ, khinh bỉ nói: "Ngươi sờ cái rắm gì!"
"?" Vô Kỵ còn đang khó hiểu, đã nghe thấy Vương Vũ bên cạnh kêu lên: "Tường Lửa Địa Ngục, kỹ năng hiếm có, Võ sư có thể sử dụng được sao? Ồ, hỏi ngươi đó lão Lý? Lão Lý, sao ngươi không nói gì vậy?"
"Đệt!" Vô Kỵ nâng trán thở dài, đã quên mất cái tên không bao giờ ra tay dựa theo chiêu số thông thường này rồi.
Khen thưởng cho việc lần đầu tiên giết được BOSS vẫn luôn rất hậu hĩnh.
Andariel cũng không ngoại lệ, không chỉ rơi ra một quyển sách kỹ năng hiếm có "Tường Lửa Địa Ngục", còn có một bộ trang bị cấp bậc Bạch Ngân là Địa Ngục Bản Giáp.
Địa Ngục Bản Giáp (Bạch Ngân)
Vật phòng: 30-50
Ma phòng: 30-50
+7 thể chất
+5 sức mạnh
-2 nhanh nhẹn
Gai Địa Ngục: Kỹ năng bị động, có tỷ lệ sát thương phản xạ 10%.
Cội Nguồn Sinh Mệnh: Kỹ năng bị động, tăng thêm tối đa 220 điểm sinh lực.
Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ, Kỵ sĩ
Cấp độ yêu cầu: 15
Địa Ngục Bản Giáp này có phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp rất cao, còn có thể phản sát thương, vì Chiến sĩ khiên thuẫn thông thạo trọng giáp, mà Doãn Lão Nhị lại có bộ trang bị rồi, nên Địa Ngục Bản Giáp này được giao cho Bao Tam.
"Tường Lửa Địa Ngục": Kỹ năng hiếm, kêu gọi lửa Địa Ngục thiêu cháy khắp nơi, tạo thành 170% sát thương ma pháp, có bao gồm cả hiệu quả gây bỏng, có thể chồng hiệu quả.
Ma pháp hệ lửa tuy là nhập môn của hai hệ băng lôi, nhưng mà sát thương của ma pháp hệ lửa đến giai đoạn sau của trò chơi cũng vẫn không quá kém, Tường Lửa Địa Ngục lại là một kỹ năng AOE, kỹ năng AOE trong "Trọng Sinh" có giá trị rất cao, quả thật là ưu thế khi cày cấp.
Cả đội chỉ có một Ma pháp sư, quyển sách này đương nhiên ném cho Minh Đô, kẻ đang có vẻ mặt khao khát.
Sau khi Minh Đô có được kỹ năng thì mặt mày hớn hở, trái lại Vương Vũ vô cùng khó hiểu, sao hôm nay thằng nhóc Minh Đô này lại yên tĩnh như vậy?
Đội trưởng giao nộp phụ bản, ánh sáng lóe lên, mọi người được truyền tống ra khỏi phụ bản.
[Hệ thống nhắc nhở: Tiểu đội của bạn thành công qua cửa Nhà Thờ Huyết Sắc độ khó Tinh Anh, nhận được 100.000 điểm kinh nghiệm, +1 điểm vinh dự thành Dư Huy.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ phụ bản "Ngọn Nguồn Hỗn Loạn ", nhiệm vụ cấp D, thông qua Nhà Thờ Huyết Sắc có độ khó Thường trở lên 1/1, xin hãy đến chỗ người hướng dẫn nhận phần thưởng.]
Nhìn thấy thanh điểm kinh nghiệm đột nhiên nhảy vụt lên, Vương Vũ thầm thán phục: "Hóa ra cày phụ bản sẽ cho nhiều kinh nghiệm như vậy."
Nhìn đồng hồ, còn hơn hai tiếng nữa mới bắt đầu hoạt động, Vô Kỵ nói: "Thời gian còn sớm, mọi người muốn đi uống một chén không?"
"Mẹ nó ai muốn uống rượu với kẻ không biết xấu hổ như ngươi, ông đây muốn đi cày cấp, đợi lát nữa hoạt động hãy gọi ta!" Minh Đô vừa ra khỏi phụ bản thì lập tức rời khỏi đội, hắn ta vẫn còn oán hận sâu nặng vì chuyện Vô Kỵ cấm nói hắn ta, nhưng mà chuyện khiến hắn ta không kịp chờ đợi nhất chính là muốn thử kỹ năng mới.
"Thuốc của lão đây hái đủ rồi, phải đi luyện độc." Xuân Tường nói.
"Ta đi dạo quanh thị trường xem xét một chút, xem có kỹ năng hay trang bị gì hay ho không."
Ngoại trừ Bao Tam ra, mọi người đều ào ào từ chối, thái độ khi say của thằng nhãi Vô Kỵ này không tốt, không nói tới chuyện chỉ đụng chút rượu đã say rồi, còn thích ăn quỵt, mọi người ở Toàn Chân Giáo bị hắn ta lừa mấy lần, không còn ai bằng lòng uống rượu với hắn ta nữa.
"Vô Kỵ", Vương Vũ thấy mọi người rời khỏi rồi mới đi tới nói.
"Ngưu huynh!" Vô Kỵ kích động: "Ngươi muốn mời ta uống rượu... à không... ngươi muốn uống hai chén với ta sao?"
Bây giờ Vương Vũ là kẻ có tiền nhất game này, tốn mấy vàng uống chút rượu ngon thì không nên để ý quá mới phải chứ... Vô Kỵ mặt dày suy nghĩ.
Vương Vũ nói: "Ta rất ít khi uống rượu, ngươi cho ta quyền hạn để ta có thể kéo mấy cô gái kia vào."
"Con gái!" Vô Kỵ vừa nghe thấy, ý tưởng uống rượu trong đầu lập tức bị quẳng lên đến tận chín tầng mây, đối với hắn ta mà nói, sự quyến rũ của con gái rõ ràng đã thắng cơn thèm rượu.
"Ừ, không phải đã nói trong phụ bản đó sao?" Vương Vũ nói.
Vô Kỵ lời lẽ đường hoàng nói: "Loại chuyện nhỏ nhặt này sao lại phiền đến Ngưu huynh tự mình ra tay được, ta đi là được rồi mà!"
"Nhưng mấy cô ấy không quen biết ngươi..." Vương Vũ nói.
"Vậy ta đây càng nên đi rồi! Làm hội trưởng, ta phải hạ mình cầu người hiền tài chứ sao..." Vô Kỵ nói.
"Được rồi." Vương Vũ gật đầu bất đắc dĩ.
Bao Tam đứng bên cạnh nói: "Ta cũng cùng đi!"
"Ngươi cũng thích con gái sao?" Vương Vũ tò mò hỏi.
Bao Tam xạm mặt lại: "Ta cũng không phải gay, ta đi cùng chủ yếu là vì ta lo lắng cho hắn!" Vừa nói Bao Tam vừa chỉ chỉ Vô Kỵ.
"Chậc chậc..." Vương Vũ lắc đầu, nói cũng nói đến mức này rồi, còn cãi mình không phải là gay.
Mấy cô gái đang ở nơi cách Nhà Thờ Huyết Sắc không xa, ở ven hồ bên ngoài thành Lạc Dương đánh Ếch Độc luyện cấp, tiện thể hái Thiềm Tô (nguyên liệu luyện dược), vì giữa hồ Lạc Dương và Nhà Thờ Huyết Sắc còn cách khu luyện cấp của cấp 20, mấy cô gái không đến được. Sau khi nhận được tin nhắn của Vương Vũ, các cô hẹn ba người Vương Vũ gặp nhau ở hồ Lạc Dương.