Trang 433# 1
Chương 866: Võ Động Càn Khôn đến hỏi tội
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Dưới sự cố ý nghe nhầm đồn bậy của đám người vây xem, chỉ trong thời gian một bữa cơm, mọi người đều đã biết tới sự tích hai trăm người của Duy Võ Độc Tôn bị mười người thần bí giết sạch, thậm chí còn có người up hẳn video lên diễn đàn.
Người up video này cũng khá gian tà, hình như là cố ý muốn chọc cho đám người chơi Duy Võ Độc Tôn tức chết, hắn ta đã tự động bỏ đi những phần người chơi của Duy Võ Độc Tôn bị vệ binh đánh chết, gần như người chơi trên diễn đàn chỉ nhìn được cảnh thảm thiết của Duy Võ Độc Tôn.
Đương nhiên, cũng không phải là không có người nhận ra được video này có lỗ hổng, nhưng dù sao người thông minh cũng chỉ là thiểu số, hơn nữa họ cũng không thân thiết gì với đám Duy Võ Độc Tôn, thậm chí còn có thể đã từng bị chiến đội Sa Tăng bắt nạt, đa phần mọi người đều lựa chọn nhở nhơn ngồi xem.
Ngẫu nhiên cũng có mấy người chơi nhân cách quá chính trực, hoặc là thích được nổi bật nên lên tiếng bác bỏ tin đồn, nhưng trong tâm lý của đám người chơi đã khẳng định chuyện này, họ lập tức bị xem là đảng phái muốn tẩy trắng cho công hội Duy Võ Độc Tôn, sau đó bị người ta dìm chết trong nước bọt.
Lúc bấy giờ lão đại thực sự của Duy Võ Độc Tôn đang dẫn dắt đội ngũ kiếm điểm trong trường đấu, khi hắn ta nhận được tin tức này, sự thật đã bị giày xéo đến mức không còn ra hình người nữa rồi...
Vốn từ mười người đồ sát hai trăm người, lập tức biến thành một người của Toàn Chân Giáo diệt cả công hội Duy Võ Độc Tôn, thậm chí còn tiện tay san phẳng luôn trụ sở công hội của Duy Võ Độc Tôn nữa chứ, câu chữ khoa trương, dùng từ đủ ý, trực tiếp khiến Võ Động Càn Khôn tức đến mức xì cả khói.
Võ Động Càn Khôn tức tốc gửi tin nhắn cho hội phó Mèo Có Bệnh: “Mèo già, chuyện này là thế nào? Sao trong lúc ta đi kiếm điểm thì trụ sở công hội lại bị người ta san phẳng là sao? Mà sao tên hội trưởng là ta lại không nhận được thông tin này?”
“Trụ sở công hội? Làm gì có chuyện đó… Ngươi nghe nhầm rồi thì phải.” Mèo Có Bệnh vô duyên vô cớ bị mắng một trận, hắn ta cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.
“Mọi người đang đồn ầm lên kia kìa, rồi chuyện bị người ta diệt cả công hội là thế nào?” Võ Động Càn Khôn nghe nói trụ sở công hội không làm sao, lúc này mới yên tâm hơn, hắn ta tiếp tục hỏi sang chuyện khác.
“Cũng đâu có, chỉ có chuyện đệ đệ ngài mang theo đoàn một và đoàn hai đi giết người, kết quả cuối cùng lại bị đám vệ đi ngang qua bắt người giết sạch rồi…” Mèo Có Bệnh lau mồ hôi giải thích.
“Đệ đệ ta?” Võ Động Càn Khôn hơi ngẩn ra, sau đó hắn ta cực kỳ không vui chất vất Mèo Có Bệnh: “Ai cho nó cái quyền lực chỉ huy người của công hội…”
“Chuyện này…” Mèo Có Bệnh lắp bắp trả lời: “Là hắn ta cứ tới chỗ ta đòi người, ta đành phải cho hắn ta thôi, ai biết hắn ta lại làm ăn bừa bãi như vậy, đến vệ binh cũng dám giết.”
“Mẹ nó!” Võ Động Càn Khôn tức giận nói: “Nó đòi người thì ngươi cho luôn à? Ngươi làm hội phó để làm gì nữa?”
Bị Võ Động Càn Khôn mắng một trận, Mèo Có Bệnh cũng rất tủi thân: “Mẹ, làm như chuyện mới mẻ lắm ý… Hắn ta là huynh đệ của ngài đó, hắn ta đòi người từ chỗ ta chẳng lẽ ta dám không cho?”
Đừng nhìn Mèo Có Bệnh là hội phó của công hội Duy Võ Độc Tôn, chức vị của tên này có cao hơn nữa suy cho cùng vẫn là người ngoài, trong môi trường lớn như game online, quan hệ của đám bạn game với nhau cũng khá phức tạp, Lucifer là đệ đệ ruột của Võ Động Càn Khôn, Mèo Có Bệnh đâu dám làm trái ý Lucifer.
Lúc xảy ra chuyện thật thì còn bình thường, đợi sau khi sự việc lắng xuống, ai gần ai xa tự khắc sẽ rõ.
Duy Võ Độc Tôn là một công hội lớn, không giống những công hội nhỏ có tính chất chơi đùa, trong công hội Duy Võ Độc Tôn, chức vị phó hội trưởng là chức vị có quyền lợi thực chất, Mèo Có Bệnh không muốn vì chuyện vặt này mà đánh mất chức vị hắn ta đang nắm giữ.
Hiện tại Võ Động Càn Khôn giận cá chém thớt lên Mèo Có Bệnh, khiến Mèo Có Bệnh buồn bực không thôi, chẳng trách người ta có câu người thân của lãnh đạo không dễ quản chút nào.
Là huynh đệ ruột thịt của Lucifer, Võ Động Càn Khôn cũng khá hiểu biết tính cách thối nát của tên đệ đệ này, thấy Mèo Có Bệnh muốn đổ hết oán khí ra cho hắn ta nghe, Võ Động Càn Khôn vội vàng dừng lại: “Bảo cái tên khốn kiếp kia vào phòng họp chờ ta.”
Nói xong, Võ Động Càn Khôn dẫn đội ngũ rời khỏi trường đấu.
Thực ra chiến đội Sa Tăng của Lucifer và công hội Duy Võ Độc Tôn là hai đoàn thể riêng biệt, tuy đám Lucifer cũng là người chơi của Duy Võ Độc Tôn, nhưng vì tính cách của Lucifer quá ác liệt, không hòa hợp được với những thành viên khác, bởi vậy hắn ta chưa bao giờ được Võ Động Càn Khôn trọng dụng, chỉ có thể xem là người bên lề…
Chính vì vậy, Lucifer mới lôi kéo một vài người chơi có mối quan hệ không tồi với hắn ta thành lập nên chiến đội Sa Tăng, chính thức trở thành người chơi trên danh nghĩa của Duy Võ Độc Tôn, nói đến cùng, Lucifer không có tư cách tham gia vào cuộc họp nội bộ.
Nghe thấy anh trai ruột thông báo cho hắn tới tham gia cuộc họp nội bộ của công hội Duy Võ Độc Tôn, Lucifer cũng giật mình trong lòng, hắn ta biết lần này mình đã gây họa lớn, anh trai hắn chuẩn bị đến hỏi tội rồi.
Có điều Lucifer cũng là một tên cực kỳ cứng đầu, dù sao là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh nổi, suy cho cùng giấy cũng không gói được lửa, bởi vậy sau khi nhận được thông báo, hắn ta dứt khoát gồng mình đi tới văn phòng công hội.
Lucifer vừa đặt chân đến văn phòng công hội Duy Võ Độc Tôn, còn chưa kịp ngồi xuống, Võ Động Càn Khôn đã phăm phăm dẫn theo một đám người bước ra.
Vừa vào đến văn phòng, Võ Động Càn Khôn không nói một lời đã chỉ thẳng vào mặt Lucifer mà quát: “Tên nhóc thối này ngươi đã làm chuyện gì? Ngươi lại gây họa gì nữa?”
Tất nhiên khí thế của Võ Động Càn Khôn là vô cùng hung hãn, cái loại người thích làm màu như Lucifer đứng trước mặt Võ Động Càn Khôn cũng không dám nói to, vừa bị Võ Động Càn Khôn hỏi như thế, Lucifer chỉ biết cúi đầu, nói lí nhí: “Dẫn người đi truy sát một đội ngũ, sau đó thì bị diệt đoàn.”
“Chuyện này ta đã biết rồi, điều ta muốn hỏi là chiến đội kia có lai lịch gì cơ!” Võ Động Càn Khôn cố gắng bình tĩnh lại.
“Chuyện này…” Lucifer ấp úng nói: “Ta không rõ lắm, nghe nói là chiến đội của thành Dư Huy, hình như cũng khá nổi tiếng.”
Lucifer không phải là người chơi lâu năm, sự hiểu biết về đám Toàn Chân Giáo của hắn ta chỉ dừng lại ở việc đây là một chiến đội có thực lực rất mạnh, hắn ta cũng không biết tường tận bối cảnh của Toàn Chân Giáo.
“Đến đối thủ là ai mà ngươi cũng không rõ? Các ngươi làm ăn thế nào vậy hả?” Võ Động Càn Khôn nghe thế lại muốn tức điên lên.
Mèo Có Bệnh thấy vậy vội vàng bổ sung, nói: “Chúng ta đã điều tra rõ ràng rồi, chiến đội kia có tên là Một Đám Ô Hợp, là người chơi chủ lực của công hội Toàn Chân Giáo thành Dư Huy.”
“Toàn Chân Giáo?” Nghe thấy ba chữ này, Võ Động Càn Khôn khẽ cau mày, trầm giọng hỏi: “Là Toàn Chân Giáo kia ư?”
“Đúng vậy, chính là Toàn Chân Giáo kia.” Mèo Có Bệnh nói.
“Con mẹ nó chứ!” Vừa nghe Mèo Có Bệnh nói thế, Võ Động Càn Khôn lập tức phát điên chỉ vào Lucifer mà mắng: “Sao ngươi lại chọc vào đám người thủ đoạn nham hiểm kia?”
Võ Động Càn Khôn cũng là người chơi lâu năm trong giới game online này, tất nhiên hắn đã từng nghe nói về những chuyện nham hiểm của Toàn Chân Giáo, cũng biết rằng đám người này có hai đặc điểm, đó chính là tình nguyện chết chứ không chịu thiệt, cộng thêm liều mạng chiếm lợi của người khác, là một đám “kẹo mè xửng” nổi tiếng, hơn nữa còn là cái loại kẹo mè xửng đã quá date.
Năm đó công hội Tam Sát Trang phong vân bao nhiêu, nghe nói là vì chiếm lợi của đám người bại hoại đó mà cuối cùng bị chỉnh cho chết tươi.
Có câu giày tốt không dẫm phân chó, Võ Động Càn Khôn nghe nói đối thủ là những tên này, trong lòng có cảm giác như ăn phải ruồi bọ, cảm giác buồn nôn kia khỏi cần nhắc đến nữa.
Thấy Võ Động Càn Khôn phản ứng kịch liệt như vậy, Lucifer giật mình sợ hãi, hắn ta vội vàng nói lí nhí: “Đám người đó cướp mất trang bị của chúng ta rồi."