Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 980 - Chương 982: Boss Từ Trên Trời Rơi Xuống

Trang 491# 1

 

 

 

Chương 982: BOSS từ trên trời rơi xuống
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tuy rằng sức mạnh của những con quái này nhỏ yếu nhưng cũng đúng chuẩn quái cấp Tinh Anh, thế nhưng việc quét nhiệm vụ cũng không dễ dàng, dù sao bây giờ mọi người ai cũng không biết rốt cuộc NPC trên đường phố có bị quái giả mạo toàn bộ hay chỉ có một phần NPC thôi.

Nếu như ngươi không cẩn thận vậy thì ngươi bị gán tội tấn công NPC cư dân, sẽ bị mất cả danh dự lẫn địa vị.

Cho nên cả bọn Toàn Chân Giáo chia ra hành động, cố hết sức tìm NPC mà bản thân khá quen thuộc.

Thế nhưng người của Toàn Chân Giáo bình thường cũng không thể nào đi khắp hang cùng ngõ hẻm trong thành, NPC quen biết cũng có mấy người, rất nhanh mọi người đã xử lý xong NPC nhiệm vụ mà bản thân quen mặt, cuối cùng cả đám không hẹn mà gặp cùng đi đến phía trước một quán hoa quả.

Nếu như nói về sự quen biết, trừ mấy NPC mọi người quen mặt ra thì chắc hẳn ông lão bán hoa quả này là NPC duy nhất nói nhiều trên đường phố.

Thế nhưng vấn đề cũng lũ lượt kéo đến, cả bọn Toàn Chân Giáo cũng chỉ từng mua hoa quả ở đây một lần mà thôi, hoàn toàn không quen biết với ông lão này.

"Lão Lý, ngươi đến đạp đổ sạp lão ta đi!" Đám người đứng phía sau đều nhao nhao chọc vào Minh Đô.

Đạp đổ sạp là việc Minh Đô thông thạo nhất rồi, mọi người trong Toàn Chân Giáo cộng lại cũng thua xa con người chuyên nghiệp này.

Minh Đô cũng không ngốc nên đương nhiên không dám đi, hắn ta lắc đầu liên tục nói: "Ta không đi, hù dọa một chút thì còn có thể làm được, thật sự đạp đổ sạp là đâm đầu vào chỗ chết."

"Vậy ngươi đi hù dọa lão ta một chút đi." Mọi người lại nói.

"Ngộ nhỡ lão ta ăn vạ thì sao?" Minh Đô tiếp tục lắc đầu, xem ra tên nhóc này cũng không phải không biết sợ.

"Lão Ngưu, ngươi đi đi!"

Loại người chuyên nghiệp như Minh Đô cũng không dám đi, mọi người chỉ đành gởi gắm hy vọng cho người càng chuyên nghiệp hơn.

"Dựa vào cái gì bắt ta đi chứ!" Việc bắt nạt người già này đến Minh Đô còn không làm, Vương Vũ thì lại càng không bằng lòng đi làm đâu.

"Ngươi là thành chủ mà... Ngươi có ăn hoa quả thì lão cũng không thể đòi tiền, đừng nói đến việc đạp đổ sạp rồi mà lão dám ăn vạ ngươi, ngươi cứ ném lão ra ngoài thành mót rác đi." Cả đám nói.

"Nói chuyện vớ vẩn!" Vương Vũ giơ ngón tay thối với cả đám, thế nhưng nói đến việc mót rác, đột nhiên Vương Vũ dường như nghĩ đến điều gì: "Các ngươi có phát hiện những con quái này đều có một điểm chung không?"

"Ừ, từ đầu đến đuôi đều màu xanh lét thì có tính không?" Xuân Tường sờ cằm nói.

"Tính, còn gì nữa không?" Vương Vũ lại hỏi.

Xuân Tường suy nghĩ một lúc nói: "Chẳng lẽ bọn họ đội nón xanh là cùng một người sao?"

"Chậc chậc, thật là một câu chuyện đi vào lòng người..." Mọi người nghe vậy tấm tắc cảm thán.

Vương Vũ nổi điên nói: "Thiên phú của lũ quái mà các ngươi đánh là gì?"

"Thiên phú?" Cả bọn sửng sốt, cuối cùng vẫn là Vô Kỵ với trí nhớ khá tốt đáp lời: "Thiên phú của hai con quái mà ta đánh đều là mót rác."

"Ồ, hình như quái mà ta đánh cũng là mót rác, úi chà." Mọi người vừa nghe Vô Kỵ nói như vậy, đều nhớ ra rằng kỹ năng thiên phú của quái mà bản thân giết lại đều giống hệt nhau.

"Ồ, xem ra đây chính là điểm để đột phá." Vô Kỵ gật đầu nói.

"Ngươi đã quên quái mà ngươi đánh trước đó không lâu chính là quái nhỏ mót rác rồi ư?" Vô Kỵ liếc nhìn Ký Ngạo với vẻ khinh bỉ, hắn ta lấy một đồng tiền vàng ra ném xuống dưới chân ông lão bán hoa quả.

Ông lão hoa quả thấy tiền vàng thì đôi mắt sáng lên, không kìm lòng nổi vội khom xuống.

"Đây là giả mạo!" Cả bọn thấy vậy đều la lên một cách đồng thanh, sau đó thì kích động bao vây ông lão lại.

Quái đáng thương còn chưa kịp biến về hình dạng ban đầu, đã bị cả bọn thuần thục đánh thành ánh sáng trắng, sau khi lão vứt một mảnh vỡ thì ôm hận mà biến mất.

Có sự phát hiện này, mọi người Toàn Chân Giáo xem như không còn lo lắng gì nữa, bọn họ hoàn toàn thả lỏng, lại lần nữa phân công nhau loại trừ NPC giả mạo trong thành.

Bọn họ gặp NPC có vẻ quái lạ sẽ ném một đồng tiền vàng trước mắt chúng, chỉ cần NPC nào dám khom lưng nhặt thì khẳng định chính là đồ giả...

Tiền mà! Quả nhiên là có thể làm được tất cả.

Dĩ nhiên cũng có người chơi không biết điều khi nhìn thấy tiền vàng vội chạy đến nhặt lấy, thế nhưng từ trước đến nay người của Toàn Chân Giáo hung hãn lại tay thối, tiện tay thì cho dù diệt quái thì người chơi kia cũng chỉ có thể tự nhận bản thân xui xẻo.

Bởi vì trong bài viết có ghi sau bao nhiêu vòng sẽ có nhiệm vụ ẩn giết quái, cho nên trên phố người chơi gần như không ngạc nhiên khi thấy người của Toàn Chân Giáo vứt tiền xuống đất một cách kỳ quái, mà bọn họ càng thêm tin tưởng cách làm nhiệm vụ trong bài viết là thật, với lại một đám người Toàn Chân Giáo còn chia nhau ra hành động, điều này lại khiến gây ra dấu hiệu giả khiến cho người ta thấy có rất nhiều người nhận được nhiệm vụ ẩn.

"Trước cửa tiệm tạp hóa có người đón được quái ẩn."

"Ngõ nhỏ ở thành phía nam cũng có!"

"Cửa thành phía tây cũng có!"

Thuận theo việc mọi người càng ngày càng nhiều lần thấy cả bọn Toàn Chân Giáo đánh quái, bầu không khí làm nhiệm vụ càng ngày càng khuếch trương ra.

Ngay cả người chơi vốn cảm thấy bài viết chỉ là tin vịt, cũng không kìm được nữa mà tham gia vào lực lượng quét nhiệm vụ.

Cũng có vài người chơi thấy đám người Toàn Chân Giáo giết quái, muốn mược gió bẻ măng đấy, thế nhưng là tổ tiên của mượn gió bẻ măng, hiển nhiên bọn người ti tiện Toàn Chân Giáo cũng sẽ dạy dỗ cho những tiểu bối cách làm người.

Mọi người trong Toàn Chân Giáo làm nhiệm vụ khá thuận lợi, chẳng qua chỉ trong thời gian nửa buổi chiều mà có lẽ NPC đứng ngoài phố của thành Dư Huy đã bị xử lý sạch sẽ, cả đám người thì mỗi người phải kiếm được hơn hai mươi mảnh vỡ.

Mặc dù cách năm mươi mảnh vỡ còn xa, thế nhưng đây đã là toàn bộ mảnh vỡ có thể lấy đổi được áo choàng có ở một thành chính.

Điều này cũng làm cho mọi người hiểu rõ thêm về chỗ đểu cán của hệ thống.

Toàn bộ mảnh vỡ áo choàng tại một thành chính cộng lại cũng chỉ vừa được ba trăm mảnh, nói đến hợp thành áo choàng cũng được sáu chiếc, cho dù hệ thống có bảy nghề nghiệp thì cũng không đủ phần.

Mặc dù mỗi ngày đều lặp lại một lần nữa, ba ngày cũng được chín trăm mảnh vỡ, phải biết rằng thành Dư Huy có hơn mười nghìn người, như vậy tính ra xác suất gom đủ mảnh vỡ đổi thành áo choàng lại thấp hơn cả trúng số...

Quả nhiên nói đến việc lừa bịp, hệ thống vẫn là chuyên nghiệp nhất mà....

Đương nhiên đối với đám người Toàn Chân Giáo kia mà nói thì phạm vi nhiệm vụ không chỉ có riêng một thành chính là thành Dư Huy, toàn bộ bảy khu có đến hai mươi cái thánh chính cơ mà, cho dù năng suất của bọn người chơi kia cao đến đâu cũng sẽ không chú ý đến.

"Là ai, ai giết con ta?"

Ngay lúc mọi người Toàn Chân Giáo cày mảnh vỡ tại thành Dư Huy xong, chuẩn bị ngồi trận truyền tống tiến vào thành chính tiếp theo, đột nhiên một tia chớp màu hồng vạch ra một vết nứt trên bầu trời.

Ngay sau đó từ có một con quái chui ra từ trong vết nứt trên bầu trời, con quái kia gào thét nhảy từ trên không trung xuống, dừng ngay ngã tư đường trong phố trung tâm, cũng chính là ngay phía trước nơi truyền tống.

"BOSS ra rồi!"

Đây chính là vị trí trung tâm nhất tại thành Dư Huy cũng là nơi NPC tụ tập, các người chơi đang lúc bận rộn thấy có quái nhảy từ trên trời xuống, đều bỏ nhiệm vụ trong tay xuống, chạy đến chỗ phố trung tâm.

Thế nhưng khi bọn họ chạy đến phố trung tâm, lại thấy BOSS đã bị một đội ngũ người chơi nam có nữ có với hình thù kỳ quái bao vây.

Hiển nhiên đội ngũ người chơi có hình thù kỳ quái không phải là ai khác, mà chính là đám người Vương Vũ gần quan được ban lộc.

"Con mẹ nó, đội ngũ của công hội nào to gan như vậy, lại muốn nuốt BOSS một mình, bọn chúng không muốn sống sao?"

Người chơi không nhận ra đám người Toàn Chân Giáo thấy bọn họ bao vây BOSS, nhịn không được gào lên.

Việc người này sửng sốt cũng rất bình thường, dù sao mọi người đều có thể giết loại BOSS này, nhất là BOSS được săn ra ở nơi có nhiều người chơi, đội ngũ có thực lực yếu kém lại dám bao vây BOSS, khẳng định cuối cùng không phải chim đầu đàn thì cũng là vật hi sinh.

Bên cạnh có người tốt bụng vỗ vai người nọ mà nhắc nhở: "Ngươi có thấy Võ sư có dáng người lớn nhất ở kia không?"

"Võ sư hả?" Người nọ nhìn thoáng qua bả vai dày rộng của Vương Vũ, hoảng sợ nói: "Chẳng lẽ bọn họ là Toàn Chân Giáo?"

"Xem ra ngươi vẫn không ngốc!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment