Trang 493# 2
Chương 987: Thông báo tới từ thành chủ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Từ khi bắt đầu hoạt động, tất cả Huyễn Yêu của thành Dư Huy đều bị Toàn Chân Giáo tiêu diệt.
Toàn thành có ba trăm Huyễn Yêu thông thường, cộng thêm một BOSS Huyễn Yêu, số mảnh vỡ mà chúng đánh rơi vừa đủ 350 cái, đổi áo choàng thì cũng được tròn bảy bộ.
Xem ra sản lượng mảnh vỡ của từng thành chính mỗi ngày chỉ được bảy bộ mà thôi, đối với mấy chục vạn người mà nói, bảy bộ rõ ràng là quá ít.
Về phần BOSS Huyễn Yêu sau khi chết mỗi người chơi đều thu được một mảnh vỡ, đó là bởi vì BOSS Huyễn Yêu của thành Dư Huy bị đánh giết dưới sự dẫn dắt của thành chủ.
Bây giờ cả trò chơi có 300 cái thành chính, chỉ có thành chủ thành Dư Huy là người chơi, các thành chính khác thì không có phúc lợi này.
Tuy số lượng người chơi của Toàn Chân Giáo không nhiều, nhưng chỉ 350 mảnh vỡ thì còn thiếu rất nhiều. Sau khi thanh lý xong Huyễn Yêu của thành Dư Huy, Vương Vũ và mọi người bắt đầu dọn dẹp sang những thành chính xung quanh.
Thời gian hoạt động được mở ra cho đến bây giờ cũng đã được bảy, tám tiếng đồng hồ, bọn người Lý Tuyết lên diễn đàn mở topic đánh lừa dư luận. Tất cả người chơi đều đang cày nhiệm vụ cành liễu, cho nên tạm thời còn chưa có người quấy rối NPC trên phố.
Có thể nói đám người Toàn Chân Giáo hành động khá thuận lợi.
Dù là như thế, nhiệm vụ này làm cũng không đơn giản, độ khó của việc tìm kiếm ba trăm NPC ở thành thị xa lạ thậm chí còn chẳng dễ hơn đánh BOSS chút nào.
Đoàn người Toàn Chân Giáo bận bịu đến khoảng mười hai giờ khuya, rốt cuộc mới kết thúc hết tất cả nhiệm vụ trong bốn tòa thành chính, cho đến sau khi Vương Vũ đi ngủ, mọi người mới không tiến hành nữa.
Về phần tại sao Vương Vũ đi ngủ là không làm nữa… Nguyên nhân rất đơn giản, không có Vương Vũ mọi người đánh không lại BOSS.
Vương Vũ là người đã có vợ, dù sao cũng không thể bắt Vương Vũ thức cả đêm đi đánh BOSS cùng với mọi người, dễ xảy ra án mạng lắm…
Ngày hôm sau, chưa tới tám giờ, Vương Vũ đăng nhập đúng giờ, sau khi lên mạng Vương Vũ phát hiện trong ngõ nhỏ của ông lão Ẩn Giả, vài người chơi đang lén lút ngồi xổm trong đó.
"Ồ? Có chuyện gì thế nhỉ? Có người đang ngồi xổm trên đường của NPC sao?" Vương Vũ cảm thấy quái lạ, hỏi trên kênh công hội.
Vô Kỵ trả lời: "Chuyện này rất bình thường, mọi người có phải là đồ ngu đâu, biện pháp kia của chúng ta có thể chống đỡ một ngày đã rất không tệ rồi."
Hoàn toàn chính xác, giấy không bọc được lửa, biện pháp đánh lừa dư luận của Toàn Chân Giáo có hiệu quả nhưng rồi cũng sẽ bị phát hiện. Dù sao đúng là nhiệm vụ cành liễu rất tốn thời gian, làm mười mấy cái nhiệm vụ cũng không quá lâu.
Sau khi làm mười mấy cái nhiệm vụ mà đều không có phát sinh nhiệm vụ ẩn, những người chơi rốt cuộc hiểu ra mình bị bài đăng trên diễn đàn trêu đùa, thế là lại lần nữa tìm điểm đột phá khác.
Trong người chơi, vẫn có rất nhiều người giỏi, có thể tìm tới trên người những NPC trên phố này cũng hợp tình hợp lí. Hôm qua, quái vật trong thành Dư Huy bị xóa sạch đã có người nghĩ tới điểm này, phỏng chừng các thành chính khác càng có nhiều người nghĩ tới hơn.
"Vậy hôm nay chúng ta có tìm nữa hay không? Vương Vũ liếc mắt nhìn thời gian, còn chưa tới năm phút nữa là tới tám giờ, lúc đó sẽ có người thiết lập lại nhiệm vụ. Nếu như mọi người biết cách thức nhiệm vụ, e rằng nhiệm vụ hôm nay không dễ làm.
Đương nhiên, người Toàn Chân Giáo không sợ, cả ngày hôm qua bọn họ đã tìm tất cả mảnh vỡ trong bốn thành chính, hiện tại mỗi người đều giống nhau đã có thể phối một bộ áo choàng, có tìm hay không cũng chẳng quan trọng.
Vô Kỵ trả lời: "Đương nhiên phải tìm! Sau khi hoạt động này qua đi, chắc chắn mảnh vỡ rất có giá trị, có tiền mà không lấy thì chính là kẻ ngốc."
Vô Kỵ nói không sai, quả thực hiệu quả của áo choàng phi hành quá mê người, mà mỗi thành chính cũng chỉ có 350 mảnh vỡ. Đồ vật ít ỏi như thế bị phòng làm việc bất lương nói xạo hai ba câu, đoán chừng còn đắt hơn cả trang bị hiếm, kiếm thêm nhiều một chút tuyệt đối không uổng công.
"Vậy bây giờ chúng ta chỉ có thể đợi BOSS." Vương Vũ nói.
Đại đa số NPC trên phố đã bị người chơi bao vây, Toàn Chân Giáo đúng là có bá đạo nhưng bọn họ đều là người sĩ diện, việc ngang nhiên đoạt quái ở trong thành Dư Huy như thế bọn họ còn không làm được.
"Không sao! Chúng ta có thể làm như thế này!" Vô Kỵ cười tủm tỉm gửi cho Vương Vũ một tin nhắn.
"Làm như thế này cũng được à?" Vương Vũ nhìn thấy tin nhắn của Vô Kỵ, có chút khó hiểu.
Vô Kỵ cười nói: "Đương nhiên, rốt cuộc muốn thứ gì, mọi người có thể tự mình cân nhắc!"
"Tốt lắm!" Vương Vũ suy nghĩ một chút, quyết định tin tưởng Vô Kỵ.
Ngay lúc hoạt động sắp thiết lập lại, đột nhiên trên bầu trời thành Dư Huy vang lên âm thanh thông báo.
Thành chủ thông báo: [NPC trên phố NPC đã được Toàn Chân Giáo bao trọn, mọi người không được phát động nhiệm vụ.]
"Dừng lại!" Nhìn thấy thông báo của thành chủ, người chơi thành Dư Huy liếc nhìn lẫn nhau.
Mặc dù Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy có uy danh hiển hách, nhưng người Toàn Chân Giáo có trâu bò đến cỡ nào đi chăng nữa, thì cũng không trâu bò đến mức có thể độc chiếm toàn bộ nhiệm vụ hoạt động. Các ngươi không cho chúng ta phát động thì chúng ta không phát động sao, sẽ còn mặt mũi gì nữa.
Tất nhiên đám người Toàn Chân Giáo cũng sẽ không tự tin rằng mình có thể ra lệnh được cho tất cả mọi người trong thành. Mấy trăm ngàn người chơi, nếu thật sự có người lén lút phát động nhiệm vụ, Toàn Chân Giáo có mạnh đến cỡ nào cũng không thể tìm ra được.
Đúng lúc này, lại hiện lên thông báo thứ hai.
Thành chủ thông báo: [Nếu như Toàn Chân Giáo không thu thập đủ 300 mảnh vỡ, bản thành chủ sẽ không thả BOSS!]
"Móa! Quá vô sỉ!" Nhìn thấy thông báo thứ hai này, người chơi trong thành Dư Huy suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Đờ mờ, nếu như mọi người khịt mũi coi thường thông báo thứ nhất, thì khi nghe tới cái thông báo thứ hai này, tất cả mọi người trong thành Dư Huy đều sẽ suy ngẫm một chút.
Vì sao bây giờ trong tay mỗi người chơi thành Dư Huy đều có một cái mảnh vỡ áo choàng, còn không phải bởi vì thành chủ Vương Vũ dẫn đội diệt BOSS Huyễn Yêu sao.
Nếu hôm nay Toàn Chân Giáo không ra tay, cho dù mọi người có thể dựa vào nhân số đè chết BOSS, thì toàn bộ thành chính cũng chỉ có tổng cộng 350 mảnh vỡ mà thôi.
350 mảnh vỡ chia cho mấy trăm ngàn người, rất ít người có thể lấy được.
Nhưng nếu Toàn Chân Giáo ra tay thì sẽ có mấy trăm ngàn mảnh vỡ, ai nấy đều có một mảnh.
Nhất là đối với người chơi công hội mà nói, để Toàn Chân Giáo giết BOSS có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Phải biết rằng một cái công hội có khoảng năm trăm người, còn những công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc, Kiếm Chỉ Thương Khung thì càng không cần nói nhiều, người chơi càng đông, thu lợi càng lớn. . .
Như vậy ai dám gây khó dễ với Toàn Chân Giáo chính là kẻ địch của tất cả công hội trong thành Dư Huy.
Muốn an ổn cầm trong tay mảnh vỡ hay là dựa vào tỉ lệ rất thấp nhận được mảnh vỡ rồi bị người chơi toàn thành truy sát. Hai sự lựa chọn này chỉ cần không phải là kẻ ngu thì sẽ không chọn sai.
Sau khi nhìn thấy thông báo, những người chơi trong thành Dư Huy ngoan ngoãn từ bỏ ý định ngấp nghé NPC trên phố, tiếp tục đi làm nhiệm vụ cành liễu.
Mà những công hội kia, thậm chí còn tự giác phái người vây NPC trên phố lại, chờ người Toàn Chân Giáo tới thu hoạch.
Tất cả đều giải quyết nhẹ nhàng như vậy, ở các thành chính khác tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống kỳ lạ như thế.
Có vị vĩ nhân từng nói qua, lấy được lòng dân sẽ có được thiên hạ. . . Toàn Chân Giáo có dân chúng hậu thuẫn như vậy nên tốc độ làm nhiệm vụ khá nhanh.
Chỉ hơn một giờ thu hoạch, toàn bộ 300 tên Huyễn Yêu trong thành Dư Huy đều bị Toàn Chân Giáo thu thập. BOSS Huyễn Yêu cũng như giống như hôm qua, xé rách không gian từ trên trời lao xuống.
Có Vương Vũ ở đây, mọi người đối phó với BOSS Huyễn Yêu giống như là quen việc dễ làm, bọn họ giở lại trò cũ đè Huyễn Yêu đánh một trận.
Đánh bại Huyễn Yêu, người chơi khắp cả thành đều được nhận một mảnh vỡ, ai ai cũng vui vẻ.