Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1032



Hắn lập tức im miệng, dường như ý thức được cái gì không nói tiếp.

Tâm tư Cổ Trần nhanh quay ngược trở lại, giật mình nói:- Ngươi nói là Thông Thiên lão ma kia, đáng tiếc, bị hắn chạy, lần sau đụng tới nhất định đem hắn gác trên bếp nướng.

- Hỗn trướng!Hắc Ma Hoàng tức giận đến bốc khói, kém chút thì động thủ, nhưng lại chế trụ cỗ lửa giận, không đần độn mà xông lên.

Hắn hiểu rõ Cổ Trần cường đại, chính song tử chi thân của hắn bị chém giết, khiến hắn đau lòng thật lâu đến tận bây giờ.

- Lão tổ giết không chết hắn, quái vật này, hôm nay hơn phân nửa có chút phiền phức.

Hắc Ma Hoàng âm thầm nghĩ trong lòng, có chút cảnh giác, đối với Cổ Trần tràn đầy kiêng kị, quái vật này, Thông Thiên lão ma cũng không thể giết.


- Hắc Ma Hoàng, ngươi xem ra rất kiêng kị tiểu tử này?Chỉ nghe một thanh âm đột nhiên truyền đến, mọi người nhìn lại, chỉ thấy một tôn Hoàng giả khác đứng trên đám mây, hai mắt nhìn chằm chằm Cổ Trần.

Người này, toàn thân tản ra một cỗ tử sắc tinh quang mông lung, trên người giống như Tử Sắc Thủy Tinh lập loè tỏa sáng, dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ chói lọi vô cùng.

- Tử Tinh Hoàng, ngươi muốn biết thì đi thử xem, tốt nhất là giết hắn.

Hắc Ma Hoàng nhanh quay ngược trở lại, vừa cười quái dị vừa nói.

Hai mắt Tử Tinh Hoàng nhíu lại, lộ ra quang mang nguy hiểm, âm thầm đánh giá Cổ Trần, trong lòng kinh ngạc vạn phần.

Hắn rất cảnh giác, đối với Hắc Ma Hoàng coi như mắt điếc tai ngơ, nói đùa, Hắc Ma Hoàng này rất quái, có quỷ mới tin hắn.

- Tiểu tử này, có gì đó quái lạ.

Trong lòng Tử Tinh Hoàng cảnh giác cực kỳ.

Hắn âm thầm kinh nghi, vậy mà nhìn không thấu Cổ Trần, giống như một phiến mê vụ, lại như là không tồn tại, toàn thân tiểu tử này lộ ra ba động quỷ dị.

- Một tiểu tử Nhân tộc, có thể khiến các ngươi kiêng kị?Lục Tích Hoàng có chút khinh thường cười lạnh, căn bản là xem thường Cổ Trần, một tiểu tử Nhân tộc, đoán chừng lông còn chưa mọc đủ.

Một bên, thần sắc Vũ Hoàng quái dị, nhìn Cổ Trần, lại nhìn Hắc Ma Hoàng, tựa hồ hai người đã từng giao thủ, mà Hắc Ma Hoàng còn bị lỗ vốn.

- Thật là yêu nghiệt.


Vũ Hoàng thầm than trong lòng.

Có điều hắn lập tức thu liễm tâm tư, toàn tâm toàn ý tích góp lực lượng, mặc kệ ba vị dị tộc Hoàng giả bốn phía, toàn bộ tinh thần đặt ở Thiên môn chi thượng dần dần hiện lên.

- Vũ Hoàng chuẩn bị lên trời.

- Chờ hắn mở Thiên môn, trực tiếp nhất kích tất sát.

- Chém Vũ Hoàng, chiếm lấy Thiên địa quy tắc bản nguyên thuộc về hắn.

Hắc Ma Hoàng, Lục Tích Hoàng, Tử Tinh Hoàng, khí tức ba vị chấn động, ba động mù mịt cường đại, lực lượng toàn thân ngưng tụ tới cực điểm, chuẩn bị nhất kích tất sát.

Ba đại Hoàng giả chuẩn bị kỹ càng.

- Bắt đầu!Cổ Trần tâm thần chấn động, lập tức ý thức được phải bắt đầu.

Ầm ầm! Quả thật đúng là không sai, một cỗ chấn động truyền đến, phía trên hư không, một Quy tắc đại môn ù ù đè xuống, áp lực bàng bạc khiến tất cả mọi người nhịn không được mà hô hấp trầm trọng.

Đó là Thiên địa chi uy!Từng đạo quy tắc xen lẫn, hội tụ, khí tức tản ra làm cho người e ngại.

Thiên môn, buông xuống!- Lên trời, độ kiếp!Hai mắt Vũ Hoàng bộc phát thần mang, bỗng nhiên hét lớn, bay lên không trung, khí tức cả người ầm vang bạo phát, ngang nhiên xông lên trời, thẳng hướng Thiên môn kia.

Hắn tích súc sức lực cả đời, mười hai phần lực lượng bạo phát, toàn bộ đánh vào Thiên môn chi thượng kia.


Một tiếng đông long vang thật lớn, thiên địa rung động, dư âm đáng sợ nổ tung lật ngược phương viên mười dặm, đại sơn đều trực tiếp vỡ nát.

Cô phong của Vũ Hoàng càng từng khúc sụp đổ, hóa thành bột mịn biến mất không thấy gì nữa, chỉ lưu lại một hố sâu ở nơi đó.

Làm !Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, màng nhĩ ong ong, đại não oanh minh, dường như ý thức cũng bắt đầu hoảng hốt.

Sắc mặt Cổ Trần run lên, linh hồn ý chí cường đại một mực giữ vững tâm thần, hai mắt sáng rực nhìn cánh cửa kia qua hư không.

Chỉ thấy Vũ Hoàng nhất kích oanh lên Thiên môn chi thượng, trong nháy mắt đánh môn hộ rung động kịch liệt, lực lượng cường đại phát tiết, ù ù oanh mở phiến đại môn kia.

- Bản hoàng chí cao như trời, ngày này, không ngăn cản được bước chân của bản hoàng.

Vũ Hoàng ngẩng lên trời hét lớn, tu vi toàn thân bạo phát, oanh mở Thiên môn, đi từng bước cường thế lên trời, bước vào bên trong Thiên môn.

Khai Thiên môn, đăng thiên lộ!- Chính là lúc này!- Giết hắn!Vào thời khắc này, ba đại Hoàng giả sớm đã chuẩn bị xong quát lớn, đột nhiên phát động hung mãnh nhất đánh bất ngờ, nhất kích sụp đổ.

- Muốn chết!Đôi mắt Cổ Trần lộ ra hung quang, miệng hét lớn, thân ảnh ngút trời, ngăn trước Thiên môn, khí tức cường đại bạo phát không chút bảo lưu.

.


Bình Luận (0)
Comment