“Cái gì? Ngươi hủy bỏ giao dịch? Ngay cả tiền đặt cọc đều bỏ!”
Rầm!
“Đệt! Lại một tên! Khinh Tiêu Tu Viễn ta dễ bắt nạt phải không!” Một nam tử mặt đầy râu lún phún, nước da ngăm đen đột nhiên đập bàn, oán hận quát lên.
Nhưng tức khắc hắn lại ủ rũ, trong miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Xong rồi xong rồi, Tiêu Tu Viễn ta từ trước đến nay không làm ăn lỗ vốn, không nghĩ tới bây giờ lại ùn ứ một lượng lớn Tàng Hình phù như vậy trong tay...”
Lúc này hắn mới để ý đến trong tiệm có khách đến.
Nhưng lại không thấy rõ dung mạo, hiển nhiên là dùng Tàng Hình phù.
Loại người này đã thấy nhiều, Tiêu Tu Viễn cũng không để bụng.
“Muốn mua gì? Trận pháp bùa chú, pháp khí đan dược, cái gì cần có đều có, mua số lượng lớn có ưu đãi!” Hắn lười biếng hô.
“Tàng Hình phù bán như nào?” Đối phương hỏi.
Ánh mắt Tiêu Tu Viễn thoáng chốc sáng lên, vực dậy tinh thần.
“10 điểm độ cống hiến một tấm. Ngươi cần bao nhiêu? Nếu hơn mười tấm, ta giảm giá 20% cho ngươi. Nếu hơn một trăm tấm, ta giảm giá 50% cho ngươi!”
Lý Phàm bật cười: “Ta không có việc gì cần nhiều như vậy làm gì, năm sáu tấm đã đủ rồi.”
Dừng một lát, Lý Phàm còn nói thêm: “Hơn nữa giá này của ngươi cũng không đúng nhỉ, trước khi ta tới có mua một tấm trong Thiên Huyền Kính. Tàng Hình phù có thể che chắn Kim Đan tu sĩ tra xét, giá cả hiện tại cũng chỉ có 20 điểm. Mấy thứ tàn thứ phẩm của ngươi còn bán đắt như vậy?”
Tiêu Tu Viễn nghe vậy mặt giật giật, vội vàng sửa lời nói: “8 điểm một tấm, không thể thấp hơn. Phải biết rằng bản thân luyện phù cũng cần phí tổn đó!”
“Được, cho ta sáu tấm.” Lý Phàm cũng không cò kè mặc cả nữa.
Sợ Lý Phàm đổi ý, Tiêu Tu Viễn vội vàng đem ra sáu tầm Tàng Hình phù.
“Ngươi giao dịch thế nào?”
Thiên Huyền Kính không ủng hộ giao dịch giấu tên, nếu trực tiếp giao dịch bằng độ cống hiến hai bên thế nào cũng sẽ để lộ thân phận.
Nhưng trước khi Lý Phàm tới đã sớm có chuẩn bị.
“Linh thạch đi.” Ngay sau đó lấy ra năm viên linh thạch trung phẩm từ trong nhẫn trữ vật đưa qua.
Linh thạch chế thức là linh thạch do Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội liên thủ chế tạo, có phân chia phẩm cấp khác nhau, tương đương với tiền pháp định của Tu Tiên giới, có cấm chế phòng giả riêng biệt.
Tỉ lệ đổi giữa linh thạch cực phẩm, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm đều là 10:1.
Trong Vạn Tiên Minh, một viên linh thạch hạ phẩm có thể đổi ngang bằng thành một điểm độ cống hiến trong Thiên Huyền Kính.
Lúc này Lý Phàm đưa ra năm viên linh thạch trung phẩm, cũng tương đương với 50 điểm độ cống hiến.
“Số thừa không cần thối lại cho ta.”
Lý Phàm thu hồi Tàng Hình phù, lại tự nhiên hỏi: “Chỗ ngươi có nhận việc tìm hiểu tình báo tu sĩ không?”
Tiêu Tu Viễn nghe vậy lập tức cảnh giác.
Hắn quan sát Lý Phàm, sau khi suy nghĩ rất lâu mới cắn răng: “Nhận, vì sao không nhận. Làm ăn đều lỗ sấp mặt, nếu không nhận ít việc riêng thì sống không nổi nữa mất!”
“Tên là gì, loại tu vi nào?” Tiêu Tu Viễn nhỏ giọng hỏi.
“Tư Không Nghi, Luyện Khí trung kỳ.”
Vừa nghe mục tiêu chỉ là tu vi Luyện Khí trung kỳ, Tiêu Tu Viễn lập tức thả lỏng.
Tức khắc ôm đồm nói: “Ngươi yên tâm, tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ thôi ấy mà, bảo đảm giúp ngươi tra rõ ràng lai lịch của hắn. Chỉ là giá này...”
Lý Phàm cười: “Chỉ là tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ mà thôi, chắc chắn cũng hẳn không đắt nhiều đâu nhỉ.”
Tiêu Tu Viễn hận không thể cho mình một cái tát, ngượng ngùng nói: “Làm ngành này, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút nguy hiểm. Nếu không, ngươi cho giá này?”
Hắn ra dấu số tám.
“40 điểm độ cống hiến, không thể nhiều hơn.” Lý Phàm lắc đầu.
“Ai da, ngươi ép giá quá mức rồi đấy! 60 điểm được chưa? Nếu không lại là một mối làm ăn lỗ vốn!” Tiêu Tu Viễn đau lòng kêu lên.
Lý Phàm quay đầu muốn đi.
“Đừng, đừng!” Tiêu Tu Viễn vội vàng ngăn cản Lý Phàm.
“50 điểm thôi, thật sự không thể ít hơn được nữa.” Hắn bày ra vẻ mặt đau lòng nói.
Lý Phàm lúc này mới ngừng bước.
“Ngươi đặt cọc trước cho ta 10 điểm độ cống hiến.” Tiêu Tu Viễn nói, đưa cho Lý Phàm một tấm linh phù truyền tin: “Chờ có kết quả, ta sẽ thông qua linh phù truyền tin này báo lại cho ngươi.”
Lý Phàm nhận lấy linh phù, lại lấy ra một viên linh thạch trung phẩm giao cho Tiêu Tu Viễn.
Không sốt ruột rời đi, ngược lại đánh giá đồ vật buôn bán khác trong phòng.
Tiêu Tu Viễn vừa thấy hôm nay đây là tới khách hàng lớn, càng thêm nhiệt tình.
“Ngươi còn muốn mua gì?”
“Chỗ ngươi có bán công pháp không? Tốt nhất là độn thuật, hoặc là mấy loại hiệu quả tương tự như Tàng Hình phù cũng được.” Lý Phàm hỏi.
Biểu cảm trên mặt Tiêu Tu Viễn lập tức cứng lại.
“Ha, ngươi đây là trêu chọc ta đấy à? Nếu không ngươi lại xem cái khác đi, bộ Mê Tung Trận Đồ này thế nào? Tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm. Một khi thi triển, có thể vây khốn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ một ngày.”
“Bộ Hàn Băng Phù Kiếm này cũng không tệ, thích hợp dùng để đánh lén...”
“Ôi, ngươi đừng đi mà!”
...
Lý Phàm đi ra từ Thiên Lý đường, lại về trong Thiên Huyền Kính.
Hắn dự định tu luyện “Minh Linh Huyễn Công” đến Luyện Khí hậu kỳ trước rồi lại nói.
Chờ sau khi huyễn linh Lam Viêm hoàn toàn ổn định thì có thể thả ra giết địch.
Theo hình thức phụ trợ tu luyện mở ra, Lý Phàm lại lần nữa bước vào bế quan.
...
Một tháng sau, vùng biển đảo Viêm Tinh phía đông biển Tùng Vân.
Trong biển sâu, Lý Phàm thu liễm khí tức, đi theo sau một đám Xích Viêm Sa.
Đàn Xích Viêm Sa này có mười mấy con, đang vây săn một con Xích Toạ Kình lạc đàn.
Xích Toạ Kình thân hình to lớn, quanh năm lấy viêm tinh dưới đáy biển làm thức ăn, da như một tầng nham thạch cứng rắn.
Xích Viêm Sa thì hàm răng sắc bén, hành động nhanh chóng, phối hợp chặt chẽ.
Tuy rằng nhất thời không thể tạo thành thương tổn bao lớn cho Xích Toạ Kình, nhưng lại có thể dao cùn cắt thịt, từ từ làm hao tổn nguyên khí của nó.
Xích Toạ Kình định phá tan phong tỏa của đàn Xích Viêm Sa mấy lần nhưng vẫn chưa thể thành công.