Tin rằng không còn xa nữa là giành được quyền bá chủ cuối cùng.
Lý Phàm không hề quan tâm đến đủ loại phần thưởng mà Vạn Tiên Minh ban bố để chinh phạt vạn giới. Vì vậy, hắn vẫn có thể toàn tâm toàn ý cho việc chuyển hóa Giải Ly điệp.
Ngay cả khi hiện tại hắn đang hỏi thăm tiến độ nghiên cứu của Phương Tái Tế về Mâm tròn tận cùng, hắn cũng không có dừng việc cho trận pháp cắn nuốt.
Nhất tâm nhị dụng.
“Ngươi có tìm được phương pháp có thể ngăn cản Thiên Huyền Bảo Giám quyét qua thân thể của tu sĩ không?” Lý Phàm lên tiếng.
Phương Tái Tế bật cười: “Ta đã nghĩ ra một ý tưởng nhưng muốn làm được nó…”
“E rằng có chút khó khăn.”
Phương Tái Tế chậm rãi giải thích nguyên nhân.
“Nếu muốn chặn cảm giác ngoại giới của Thiên Huyền Bảo Giám, chỉ cần tạm thời tạo ra một cảnh tượng giả tạo bằng thần niệm là được.”
“Tương tự, nếu muốn ngăn chặn Thiên Huyền Bảo Giám theo dõi thân thể mình, chỉ cần làm ra một thân thể giả là được.”
“Nhưng… khó khăn là ở đây.”
“Tuy nói chỉ là một cỗ thân thể đơn giản nhưng trong đó bao gồm vô số cơ quan, máu, thậm chí là dấu vết linh lực vận chuyển. Nó giống như một thế giới. Trừ phi ngươi có trình độ có thể hiểu rõ trạng thái rất nhỏ với thân thể ngang ngửa với Thiên Huyền Kính. Bằng không sẽ rất dễ lộ ra sơ hở.”
Phương Tái Tế bất lực nói: “Thiên Huyền Bảo Giám ẩn nấp trong thức hải của tu sĩ và đã hoàn thành việc quét thân thể đó. Nếu sau này đột nhiên xuất hiện sự khác biệt rõ rệt, nhất định sẽ bị phát hiện ngay lập tức.”
“Huống hồ, thể chất mỗi cá nhân lại không hề giống nhau. Ngươi muốn đạt được hiểu biết toàn diện là việc gần như không có khả năng.”
Nghe câu trả lời của Phương Tái Tế, Lý Phàm coi như hiểu được chuyện này khó khăn tới mức nào.
Cho dù là tu sĩ Hợp Đạo cũng không cách nào bảo đảm rằng có thể hiểu rõ bản thân, chứ đừng nói tới những tu sĩ có cảnh giới thấp hơn.
Nếu để bọn họ tạo một cỗ thân thể giả để lừa gạt Thiên Huyền Bảo Giám, tất nhiên sơ hở sẽ chồng chất.
“Có thể kiểm soát hoàn toàn cơ thể bản thân. Trừ khi…”
“Dựa ta để trúc cơ.”
Trong nháy mắt, Lý Phàm liền nghĩ đến từ này.
Có điều, hắn nhanh chóng lắc đầu, độ khó của “Dựa ta để trúc cơ” thật sự quá cao, từ trước đến nay Huyền Hoàng giới chưa từng nghe nói có người thực hiện thành công việc này. Cho dù là thiên tài như Tuy cũng để lại di chứng cực lớn…
“Hửm? Khó khăn của việc tu hành?” Trong đầu Lý Phàm chợt lóe sáng, một ý nghĩ tuyệt diệu lập tức hiện lên.
Chẳng phải Thiên Huyền Bảo Giám được xưng là có thể chỉ đạo tu hành cho tu sĩ sao?
Nếu để cho Thiên Huyền Bảo Giám chỉ đạo “dựa ta để trúc cơ” thì sẽ phát sinh ra chuyện gì?
Sau khi cân nhắc một lúc, Lý Phàm giải thích khái niệm “dựa ta để trúc cơ” cho đám người Phương Tái Tế và đưa ra suy đoán của bản thân.
“Dựa ta để trúc cơ không phải ngoại vật giả. Thật vi diệu, quá tuyệt! Bằng cách này, chẳng phải ở một mức độ nào đó nó sẽ vi phạm những hạn chế của luật mới sao?” Phương Tái Tế nghe xong, kinh hãi hít sâu một hơi.
“Ngươi nghĩ ra một ý tưởng thiên tài như vậy mà chỉ là tu sĩ Trúc Cơ thôi ư. Quả thật…” Hắn không khỏi có chút khó tin.
“Tuy nhiên, nghĩ cẩn thận về điều này, nếu như với sự trợ giúp từ năng lực quét toàn diện của Thiên Huyền Bảo Giám, có lẽ có thể thực hiện được “dựa ta để trúc cơ”.” Phương Tái Tế suy tư một lúc rồi lập tức trở nên hưng phấn.
Liễu Tam cũng trầm tư: “Tu sĩ không cách nào tự biết nhưng với sự trợ giúp của Thiên Huyền Bảo Giám để đi đường tắt. Nếu như sau khi thành công và trở lại tổng kết phương pháp “dựa ta để trúc cơ”, hẳn là có thể giảm bớt không ít khó khăn.”
“Nếu có người thiên tư không tầm thường, chưa chắc không thể tổng kết ra một bộ pháp môn hữu hiệu khiến ai cũng có thể thực hành được.”
“Chỉ dựa vào bản thân là có thể thực hiện được “dựa ta để trúc cơ”.”
“Điều này hoàn toàn khả thi! Đáng để thử một lần! Nếu như ta không phải đã có tu vi Hợp Đạo thì cũng muốn tán công trọng tu thử phương pháp Trúc Cơ đáng kinh ngạc này!” Phương Tái Tế càng thêm phấn khích.
Lý Phàm gật đầu: “Nếu muốn nhờ Thiên Huyền Bảo Giám trợ giúp tu hành, cần phải thu thập chút công huân trong trận chiến vạn giới. Làm phiền Liễu lão sắp xếp một vài đệ tử đi làm việc này. Thực lực luyện khí thấp, tốt nhất nên phái thêm vài người nữa đi cùng.”
Nghe vậy, Liễu Tam lập tức lộ vẻ ngại ngùng: “Ui, chuyện này sợ là có chút khó khăn…”
“Hửm?” Lý Phàm hơi sửng sốt.
Liễu Tam đang định trả lời thì lại bị Phương Tái Tế giành trước: “Ha ha, tông chủ, có phải ngươi bế quan bế đến hồ đồ rồi không, hiện tại Dược Vương tông bọn ta làm gì còn đệ tử Luyện Khí kỳ nữa. Chỉ sợ người có tư chất kém cỏi nhất cũng sớm thành công đạt Trúc Cơ rồi.”
Lý Phàm dừng động tác vuốt ve Giải Ly điệp.
“Vậy chỉ đành làm phiền Phương tiên sinh ra ngoài một chuyến để chọn lựa hạt giống tốt hơn.” Lý Phàm tỏ vẻ đã hiểu, sau đó có chút bất lực nói.
“Tốt nhất đeo Mâm tròn tận cùng theo, chú ý an toàn. Nếu lỡ bị tu sĩ Vạn Tiên Minh phát hiện, e là không thể tránh khỏi một cuộc chém giết.” Hắn còn tốt bụng nhắc nhở.
“Ặc.” Phương Tái Tế lập tức xụ mặt: “Tông chủ…”