“Mấy thứ đồ mà chúng ta đã trình bày ra trước đây đều ở trong này rồi.”
Tiểu Thanh và Tiểu Hồng nhìn chiếc nhẫn trữ vật này, trong mắt hiện lên chút hoài niệm.
“Đây chính là thứ chủ nhân ban đầu để lại, chưa bao giờ được sử dụng. Hôm nay dùng để giao dịch, đổi lấy tương lai của Đế quốc, hẳn là nếu như hắn có biết được thì cũng sẽ không trách chúng ta đâu.” Tiểu Thanh có thổn thức mà nuối nói.
Hứa Bạch chỉ nhìn thoáng qua một cái, thấy có rất nhiều tài liệu bao gồm “Vạn thú dung dữ nhất thể” được đặt ở trong đó, cũng không trực tiếp xác minh tính xác thực của nó.
Sau đó, đầu tiên là thôi hồi chiếc nhẫn, rồi mới nhìn về phía mấy người Tiểu Thanh.
Nhận ra Hứa Bạch còn có chuyện muốn nói, đám người Tiểu Thanh đều đưa mắt dò hỏi.
“Giao dịch giữa Đế quốc và Liên minh Vạn Giới đã đạt được.”
“Tiếp theo, bản thân ta còn có một giao dịch. Không biết ngươi có nguyện ý hay không?”
Sắc mặt Tiểu Thanh sắc mặt có chút nghiêm trọng: “Xin đạo hữu cứ nói.”
“Ta rất có hứng thú với Thánh Huyết Hóa Thai pháp sau khi cải tiến.” Hứa Bạch nhàn nhạt nói.
Sắc mặt của Tiểu Thanh hơi thay đổi, đang định từ chối.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Hứa Bạch lại khiến ba người không thể nào giữ tỉnh táo được nữa.
“Trước đó nghe ngươi nói, vị Thánh đế kia Đế quốc rất có thể là tổ tiên chung của chúng ta. Ta rất có hứng thú với hắn, cho nên mới lãng phí một chút công phu, sai người điều tra.” Hứa Bạch nhìn về phía Đế nữ, nhàn nhạt nói.
Không đợi Đế nữ kịp phản ứng, Tiểu Thanh và Tiểu Hồng đã đồng loạt hưng phấn nói: “Ngươi đã điều tra được gì?”
“Các ngươi cũng muốn biết?” Hứa Bạch cười cười, “Vậy thì dùng Thánh Huyết Hóa Thai pháp để trao đổi.”
Tiểu Hồng đang định trả lời thì bị Tiểu Thanh đưa tay ngăn lại.
Lúc này nàng mới khẽ khôi phục tinh thần, hít một hơi thật sâu, nói với Hứa Bạch: “Chỉ dựa vào một câu nói này, đạo hữu muốn tay không bắt sói sao? Ít nhất thì ngươi phải cho chúng ta biết giá trị của tin tức mà ngươi thăm dò được thực sự đáng giá để chúng ta trao đổi thì mới được.”
“Có đạo lý.” Hứa Bạch gật đầu tán thành, sau đó duỗi ra tay phải ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, một chiếc lông vũ màu đen nhánh xuất hiện trong lòng bàn tay Hứa Bạch.
Từ chiếc lông vũ kia, Tiểu Thanh và Tiểu Hồng đều cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc.
“Tiểu Hắc?” Thân thể bọn họ chấn động kịch liệt, đồng loạt thất thanh nói.
Đang lúc chuẩn bị cầm lấy để quan sát kỹ hơn thì phát hiện Hứa Bạch đi trước một bước mà thu hồi lại.
“Xem ra các ngươi cũng không xa lạ gì với con Thiên Mệnh Huyền Điểu này. Tiếp theo dễ xử lý rồi, đỡ mất công ta phải lãng phí nước bọt.”
“Mà mà có Liên minh Vạn Giới nên mới có thể tiện lợi trong việc liên thông vạn giới, tìm được hài cốt của Tiểu Hắc.”
“Cọng lông chim màu đen này là thứ duy nhất còn sót lại trên thi thể của nó. Cùng với đó, còn có một đoạn ký ức khi Tiểu Hắc còn sống.”
Nói đến đây, Hứa Bạch đột nhiên dừng lại.
“Tiểu Hắc đã chết rồi?” Tiểu Thanh cùng Tiểu Hồng đầu tiên là có chút khiếp sợ, sau đó chăm chú nhìn Hứa Bạch.
Sau khi kích thích sự hứng thú của bọn họ, Hứa Bạch liếc nhìn một cái, sau đó mới xùy cười nói: “Tiểu Hắc trung thành hơn các ngươi rất nhiều. Để tìm kiếm tung tích của vị tổ tiên kia, nó không tiếc mà trả giá bằng tuổi thọ của mình, đi khắp các tiểu thế giới của Huyền Hoàng giới.”
“Tuy cho đến khi chết, cuối cùng vẫn không thể tìm thấy ‘Hứa Khắc’. Nhưng mà, cũng không phải không thu hoạch được gì.”
“Hứa Khắc, rất có thể hắn vẫn còn sống.” Hứa Bạch chậm rãi nói.
Lời nói nhẹ nhàng, lọt vào trong tai hai người Tiêu Hồng và Tiêu Thanh thì lại giống như sấm sét.
“Không thể nào!” Bọn họ đồng thanh phủ nhận.
“Nếu như chủ nhân thật sự còn sống, vậy thì chắc chắn chúng ta có thể cảm nhận được. Nhưng từ rất lâu về trước chúng ta đã mất đi cảm ứng đối với hắn rồi.”
Tiểu Thanh cau mày, trong đôi mắt phượng hiện lên một tia sát khí: “Để lừa gạt lấy Thánh Huyết Hóa Thai pháp, lại cố ý bịa ra lời nói dối liên quan đến sống chết của chủ nhân...”
Đối mặt với Tiêu Thanh và Tiểu Hồng có thể bạo tẩu bất cứ lúc nào, Hứa Bạch lại sung sướng không chút sợ hãi, lắc đầu thở dài nói: “Cho nên nói, tại sao năm đó Hứa Khắc yêu quý tin tưởng Tiểu Hắc nhất, quả nhiên có nguyên nhân.”
“Các ngươi đều có thể cảm giác được sống chết của Hứa Khắc, chẳng lẽ Tiểu Hắc không làm được điều này? Nhưng tại sao nó vẫn tin rằng Hứa Khắc chưa chết, có đi khắp ngàn vạn tiểu thế giới cũng phải tìm được hắn?”
Vừa nói, Hứa Bạch vừa chỉ tay vào không trung.
Một đoạn hình ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
Chính là trí nhớ bắt nguồn từ di thể của Tiểu Hắc, nó đi qua nhiều tiểu thế giới, không ngừng tìm kiếm Hứa Khắc.
Nhìn cảnh tượng của các tiểu thế giới khác nhau lần lượt xuất hiện, cùng với động tác càng ngày càng chậm chạp hơn do tuổi tác của Tiểu Hắc.
Thân thể của Tiểu Thanh và Tiểu Hồng khẽ run lên, trên mặt hiện lên vẻ phức tạp.
Cảnh tượng đột ngột dừng lại, Hứa Bạch im lặng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ.
Một lúc lâu sau, mới mở miệng nói: “Tuy có vô số Huyền Hoàng tiểu thế giới. Nhưng chúng ta đều biết, thật ra thì vẫn có cực hạn.”
“Năm đó Tiêu Hắc đích thân đi thăm một ít trong đó, đã loại trừ những tiểu thế giới này.”