Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1151 - Chương 1151. Nửa Ngày Kim Đan Mãn (2)

Chương 1151. Nửa ngày Kim Đan mãn (2) Chương 1151. Nửa ngày Kim Đan mãn (2)

Một lúc sai, một điểm sáng màu đỏ hiện lên trong đan điền Hứa Bạch thánh thai.

Hứa Bạch thánh thai nhập Kim Đan kỳ!

Trong thời gian ngắn như vậy, hoàn thành chuyện tu sĩ bình thường cần mười mấy, thậm chí mấy trăm năm mới có thể hoàn thành.

Hắn vẫn không dừng lại bước chân tu hành.

Linh khí cung cấp không ngừng, Hứa Bạch thánh thai tiến về Kim Đan viên mãn.

Không ngoài dự liệu, vẫn không có bất kỳ ‘thiên chi ách’ nào xuất hiện.

Tiêu chuẩn kép của Thiên Đạo Huyền Hoàng giới bởi vậy có thể thấy được phần nào.

Mà sau khi khi Hứa Bạch thánh thai cuối cùng thành công thăng cấp đến cảnh giới Kim Đan viên mãn.

Lúc này cách lúc hắn được tạo ra chính thức cũng chỉ miễn cưỡng qua nửa ngày mà thôi.

“Đây chính là tu hành tốc độ của Bạch tiên sinh sao.”

“Không, Bạch tiên sinh năm đó còn nhanh hơn một chút. Người phàm nháy mắt Hóa Thần.”

Trong mật thất, Hứa Bạch thánh thai và phân thân Hứa Bạch một hỏi một đáp.

Sau đó trầm mặc rất lâu, phân thân Hứa Bạch vẫn khẽ lắc đầu.

“Huyền Hoàng giới hiện giờ, nửa ngày Kim Đan đã là cực hạn.”

Hứa Bạch thánh thai cũng gật đầu tán thành: “Đoạt thiên địa chi tinh, để thành nguyên anh.”

“Không có chuẩn bị trước cho dù thiên phú có cao hơn nữa cũng không thể lại tiến thêm một bước.”

“Bởi vì cái gọi là...”

Hứa Bạch thánh thai chắp tay với phân thân Hứa Bạch, tiêu sái dậm chân rời đi.

“Trước có tiên lộ không thể bước, Truyền Pháp thiên tôn ở phía trên!”

Bóng dáng đã biến mất.

Âm thanh lại vang vọng trong mật thất, rất lâu không dứt.

Phân thân Hứa Bạch biết, Hứa Bạch thánh thai là ra ngoài tìm kiếm cơ duyên kết anh.

Có lẽ đối với tu sĩ khác, quá trình trong đó nhất định gian khổ vô cùng.

Nhưng đối Hứa Bạch thánh thai chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay.

Thậm chí cũng không cần lo lắng cho sự an toàn của Hứa Bạch thánh thai.

Tuy hắn hiện giờ chỉ là Kim Đan viên mãn.

Nhưng dù là tu sĩ Hóa Thần cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.

Bởi vì...

“Lòng ta tức thiên tâm.”

Hứa Bạch thánh thai tuy đã rời đi nhưng phân thân Hứa Bạch lại vẫn đắm chìm trong quá trình nửa ngày Kim Đan viên mãn của đối phương.

“Khó trách chỉ lây dính một ít thần vận của Bạch tiên sinh, thiên phú tu hành của phân thân đều kinh khủng như thế.”

“Ý ta tức thiên ý, lòng ta tức thiên tâm.” Trong miệng Hứa Bạch lại lần nữa lặp lại thì thầm những này, trong lòng bừng tỉnh.

“Bạch tiên sinh sợ là tồn tại tương tự như hóa thân Thiên Đạo. Nếu như không có tân pháp ràng buộc, có lẽ một bước nháy mắt Hóa Thần cũng không phải việc gì khó.”

Mượn ký ức từ trên người Hứa Bạch thánh thai truyền đến, phân thân có thể thỏa sức thể ngộ “thiên nhân hợp nhất” rốt cuộc là loại cảm nhận gì.

Bây giờ quan hệ giữa bản tôn Lý Phàm, phân thân Hứa Bạch và Hứa Bạch thánh thai có chút huyền diệu.

Tuy trước mắt đều vẫn là do cùng một ý thức chi phối, nhưng bởi vì tư chất của ba thân thể không giống nhau.

Cho nên cho dù đối với sự vật giống nhau cũng sẽ sinh ra cảm ngộ khác biệt.

Thiên phú của phân thân Hứa Bạch hơn xa Lý Phàm.

Mà Hứa Bạch thánh thai lại còn ở trên xa xa phân thân Hứa Bạch.

Đồng thời từ khoảnh khắc rời khỏi mẫu thể, Hứa Bạch thánh thai đã chịu “ô nhiễm” càng thêm nghiêm trọng. Trong lời nói vô thức sẽ làm ra một số chuyện vượt ngoài khống chế.

Giống như đang đi trên đường tự dưng vấp ngã. Chắc chắn đã chịu tác dụng một loại nào đó ngoại lực.

Nhưng Hứa Bạch hiện tại bất kể là phân thân hay là thánh thai đều vẫn hoàn toàn không biết gì đối với việc tạo thành loại ngoại lực hiện trường này, đồng thời ở trạng thái không cách nào chống cự. Chỉ có thể mặc cho biến hóa yên lặng xảy ra trên người mình.

Điều duy nhất có thể khẳng định là, tuy kết cục cuối cùng đã được định trước, không thể làm trái. Nhưng hiện tại Hứa Bạch thánh thai còn chưa sinh ra ý thức độc lập của chính mình.

Hành vi cử chỉ vẫn bị Lý Phàm khống chế.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Lý Phàm phát hiện bản thân đã bị Bạch tiên sinh ảnh hưởng không thể chủ động hoàn chân, chủ động giục sinh thánh thai.

Nếu như đã không thể ngăn cản, vậy trái lại không bằng chủ động thúc đẩy, nắm giữ quyền chủ động trong tay mình!

Còn có thể lặng lẽ chôn một cây đinh cho đối phương trong quá trình này.

Ví dụ như...

Nếu như Bạch tiên sinh tự chủ thức tỉnh, sau khi có ký ức Lý Phàm.

Có lẽ sẽ thử ‘Dựa ta để trúc cơ’ từ đó vượt ra xiềng xích của Truyền Pháp, mở ra một con đường tu hành hoàn toàn mới.

Nếu như con đường trên lý luận này thật sự đi thông, vậy thì Bạch tiên sinh tuyệt đối là người có khả năng nhất thực hiện nó nhất.

Nhưng Lý Phàm lại không cho hắn làm thế.

Mà là khống chế Hứa Bạch thánh thai lấy ‘Thiên Ý Kiếm’ trúc cơ, sau đó vẫn đi con đường tân pháp.

“Sau khi Bạch tiên sinh sống lại, nói không chừng sẽ có một trận chiến với Truyền Pháp.”

“Vừa lúc cho hắn thêm chút độ khó.”

Đối với tồn tại muốn mượn thể trùng sinh này, trong lòng Lý Phàm chẳng có hảo cảm gì.

Nhưng càng có khả năng là.

Đối phương một khi thức tỉnh ý thức bản thân, chuyện thứ nhất muốn làm e rằng sẽ là tìm tới bản tôn Lý Phàm, chiếm lấy dị bảo ‘Hoàn Chân’. Suy cho cùng hắn cũng có toàn bộ ký ức của Lý Phàm.

Đến lúc đó Lý Phàm thật sự sẽ như cừu non đợi làm thịt, bất lực phản kháng.

Bình Luận (0)
Comment