Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1195 - Chương 1195. Bạch Tiên Sinh Dị Giới (2)

Chương 1195. Bạch tiên sinh dị giới (2) Chương 1195. Bạch tiên sinh dị giới (2)

Thế nhưng có thể mờ mờ nhìn thấy cảnh sắc của Ly giới.

Lý Phàm lập tức hiểu ra: “Đây là hai tiểu thế giới trong hư không, không biết vì sao chúng lại va nhau.”

“Một phần thế giới Hỏa khảm vào thật sâu bên trong Ly giới.”

“Nhất thể lưỡng diện. Mà theo thời gian trôi qua, hai bên dều khó phân biệt lẫn nhau, từ từ dung hợp.”

Lý Phàm nhanh chóng nhớ tới biển dung nham bên dưới.

“Hiển nhiên mức năng lượng của thế giới Hỏa này cao hơn không ít so với người phàm Ly giới.”

“Bỉ cường ngã nhược, cứ thế này mãi, kết cục đợi chờ Ly giới chỉ có là vận mệnh bị cắn nuốt, đồng hóa.”

Lý Phàm như có điều suy nghĩ.

“Hửm?”

Nhưng hắn lại chợt nghĩ đến, đám người Tô tiểu muội ở Ly giới, Tô Hằng, Diệp Phi Bằng có thiên phú không hề tầm thường.

Ở đời 115, trước đây chính mình đã khiến họ bị vây khốn ở trên đảo Thân Hóa.

Rồi sau đó lại giam cầm trong Dược Vương Cốc.

Ước chừng đã kéo dài rất nhiều năm.

Cuối cùng, chờ đến thời điểm bọn họ lại chính thức tu hành, đã phát hiện mọi người ở Ly giới đã hoàn toàn mất đi linh khí.

Khi đó, Lý Phàm còn đuổi bọn họ khỏi Dược Vương Cốc.

Muốn xem bọn họ long quy đại hải, có thể nào lại triển lộ thiên phú một lần nữa.

Đáng tiếc là cho đến kết cuộc cuối cùng của thế giới, hắn cũng không thể nghe được tin tức gì liên quan đến bọn họ.

Có thể nói là mọi người đột nhiên tiêu biến vậy.

“Thiên phú của mọi người ở Ly giới cũng không phải đến từ bản thân bọn họ.”

“Mà là…”

Lý Phàm lại nghĩ đến khi Tô tiểu muội ra đời.

“Có mẹ không cha, chửa nhờ thiên mệnh.”

Ánh mắt Lý Phàm sáng lên.

Tìm được chỗ mấu chốt của vấn đề, hắn xuyên qua lối đi không gian dưới núi lửa, một lần nữa quay trở về Ly giới.

Cũng không quá lâu, hắn tìm được mục tiêu ở trong phủ Đại học sĩ kinh thành.

Chính là mẫu thân của Tô tiểu muội, Tô Ngữ Tình.

Lúc này, nàng vẫn chưa có thai.

Chẳng qua nàng mới hơn mười tuổi ở độ tuổi dậy thì, vẻ mặt đầy sự thiên chân vô tà.

Nàng đang dừng lại, chơi đùa với bươm bướm trên hoa trong hậu hoa viên nhà mình.

Vô cùng chăm chú.

Trong nháy mắt khi gặp nàng, một cảm giác quen thuộc lập tức nảy ra trong lòng Lý Phàm.

“Bạch tiên sinh?”

Không phải nói Tô Ngữ Tình này là Bạch tiên sinh.

Mà là khí chất toát ra từ trên người nàng vô cùng tương tự với Bạch tiên sinh.

Đến nỗi khi Lý Phàm chợt nhìn sang đã suýt nữa sinh ra ảo giác.

Nhất cử nhất động cũng hỗn nhược thiên thành. Một cái nhăn mày, một nụ cười đều khiến động nhân tâm.

Mấu chốt hơn chính là toan tính của vẻ “Thiện’ thuần túy này của đối phương.

Xòe bàn tay ra, tự nhiên bươm bướm sẽ đậu trên tay hắn, không chút cảm thấy nguy hiểm.

Thậm chí Tô Ngữ Tình tò mò dùng ngón tay chọc chọc cánh, bươm bướm vẫn không bay đi. Ngược lại nó nhanh chóng vỗ cánh, dường như đang đùa nghịch bình thường với Tô Ngữ Tình.

Tô Ngữ Tình vui vẻ cười khẽ, gió nhẹ lướt qua, trăm hoa trong hoa viên cũng cùng nở rộ.

Lý Phàm tránh trên bầu trời nhìn thấy một màn này cũng không khỏi nheo mắt lại.

“Thiên Đạo yêu mến…”

“Không đúng, có thể nói là Thiên Đạo giáng sinh luôn rồi.”

“Chỗ khác biệt duy nhất so với Bạch tiên sinh là ở thế giới lần này không tồn tại linh khí, mức năng lượng không cao.”

“Vậy nên những thứ mà vị Thiên Đạo hóa thân Tô Ngữ Tình này có thể làm cũng cực kì giới hạn.”

“Không giống với Bạch tiên sinh, có thực lực kinh thiên động địa như thế.”

“Có thể làm tối đa cũng chỉ là hô phong hoán vũ, dẫn động thiên Tượng thôi.”

Lý Phàm cẩn thận thể ngộ liên hệ của Tô Ngữ Tình và thế giới Đại Ly.

“A, thế giới Đại Ly bị thế giới Hỏa áp chế. Nếu như bản thân nàng ý thức được điều này, không cố tình dẫn đường.”

“Cũng chỉ có thể giống như thế này, có vài dị tượng xuất hiện trong sinh hoạt.”

“Cũng không biết Thiên Đạo lựa chọn theo tiêu chuẩn gì…”

Lý Phàm điểm nhẹ, Tô Ngữ Tình đang chơi đùa liền ngây người tại chỗ, bất động sửng sốt.

Một sợi linh khí bay ra từ đầu ngón tay Lý Phàm, chạy một vòng trên thân Tô Ngữ Tình, trở về.

Lý Phàm không khỏi chậc chậc khen ngợi: “Không hổ là Thiên Đạo giáng sinh. Tuy chỉ là một tiểu thế giới lại mang theo thiên phú có thể gọi là hơi đáng sợ.”

“Chẳng qua là…” Nhưng chỉ chốc lát sau, Lý Phàm lại khẽ cau mày.

“Lại cảm nhận được một ít khí tức của thế giới Hỏa không hòa hợp với thế giới Đại Ly…”

Nghĩ đến chuyện không lâu sau đó. Tô Ngữ Tình sẽ thiên nhân cảm ứng, mang thai Tô tiểu muội.

Mà thiên phú của Tô tiểu muội, càng tức giận thì lực lượng cũng càng mạnh, rõ ràng lại càng phù hợp với thế giới Hỏa hơn.

Lập tức Lý Phàm đoán được tất cả nguyên nhân có thể.

Thế giới Đại Ly va chạm với thế giới Hỏa trong hư không, thế giới Đại Ly có mức năng lượng thấp hơn một tầng không ngừng chịu áp bức của thế giới Hỏa, tràn ngập hiểm nguy.

Gần như có thể đoán được vận mệnh của nó không lâu sau đó sẽ bị diệt vong không có cách nào vãn hồi.

Vậy nên Thiên Đạo của thế giới Đại Ly đã lựa chọn người phụ sinh thích hợp.

Cố gắng ngăn cơn sóng dữ…

Không đúng!

Ngay lập tức trong đầu Lý Phàm hiện lên một đạo linh quang.

“Ngay cả bản thân Thiên Đạo cũng không thể chống lại thế giới Hỏa. Cho dù nó bám vào trên thân người thì kết quả cũng sẽ không thể tốt hơn được.”

Bình Luận (0)
Comment