“Hơn nữa trong giáo ngoại trừ “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, hình như còn có những bí thuật khác. Không chỉ có thể giải quyết sát ý hai bên do công pháp cùng tu gây ra mà còn có thể sử dụng động thiên lặp lại và tuần hoàn.”
“Ví dụ như Thẩm Ngọc Nhu ta đã từng thấy lúc trước, ‘Đào Hoa động thiên’ của hắn, từng xuất hiện trên người tu sĩ trước đây.”
“...”
“Nên có cái gì đặc biệt hạn chế. Nếu không cho dù hắn có thể che giấu như nào thì chắc chắn cũng bị tìm ra.”
Lý Phàm chậm rãi suy nghĩ toàn bộ liên quan đến Linh Nguyên giáo.
“Chỉ có điều chuyến đi này của ta không cần xung đột với bọn họ.”
“Chỉ cần trợ giúp Ngũ Lão hội bắt giữ châu Cửu Sơn là được rồi.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm đứng ở trên khôi lỗi Thiên Dương bay nhanh về phía châu Cửu Sơn.
Sau khi bước vào ranh giới của Cửu Sơn, hắn bố trí trận pháp để che dấu hơi thở quanh cơ thể.
Đến vùng lân cận của núi Thiên Lao mai phục.
“Sợ rằng Ngũ Lão hội cũng sẽ không bao giờ nghĩ tới, thất bại của bọn họ không phải bởi vì có gián điệp để lộ tin tức.”
“Mà chỉ là một sự trùng hợp.”
Lý Phàm nghĩ như vậy, không lâu sau liền thấy một thiếu niên mặc bạch y chậm rãi xuất hiện từ phía đường chân trời.
“Cửu Sơn bay không được, tu sĩ ngẩng mặt lên trời thán. Quả nhiên là cảnh tượng hiếm có!”
“Sơn mạch hùng vỹ cỡ này, châu vực bình thường nếu có ngọn núi thôi đã đủ để nổi danh thiên hạ. Mà nơi đó lại có hẳn chín ngọn núi!”
Thiếu niên áo trắng chậm rãi đi đến dưới chân núi Thiên Lao, cảm thán liên tục.
Thiếu niên có làn da trắng nõn, khá tuấn lãng. Chỉ là trong mắt thỉnh thoảng lộ ra sự nghiêm nghị không hợp với lứa tuổi.
Trên cổ của hắn đeo một dây thừng dài bện chặt lại.
Một hồ lô màu xanh được buộc vào một đầu của dây thừng.
Thiếu niên lắc lư hồ lô, sau đó rút nắp ra, đưa miệng hồ lô để ngay phía trước dãy núi Thiên Lao.
Hơi điều chỉnh phương hướng, lúc này hắn mới cảm thấy hài lòng nhẹ gật đầu.
“Thu!”
Trong miệng khẽ quát một tiếng, chỉ thấy loạt hư ảnh lướt qua, núi Thiên Lao cao ngất ở nơi xa bị hút vào trong hồ lô xanh này.
Thiếu niên đưa miệng hồ lô đến gần mũi, cẩn thận ngửi.
“Quả nhiên là tuyệt cảnh!”
Cả khuôn mặt là vẻ say mê.
Thế mà sau một khắc, nét mặt của hắn lại đột nhiên cứng đờ, cơ thể ngay lập tức không cách nào động đậy được.
Một bóng người từ từ hiện ra ở phía sau hắn, vươn tay lấy đi hồ lô xanh trong tay hắn.
“Thiên Cảnh Bảo Hồ, thứ đồ này khá được đấy.” Người kia cười khằng khặc quái dị nói.
Trong mắt thiếu niên nhất thời lóe lên chút hoảng sợ.
Lý Phàm lệnh cho Thiên Dương dẫn theo thiếu niên, bản thân thì thu lấy Bảo Hồ.
“Thương Thiên Tứ, thành viên của ‘Sơn Hà Hiên’ Tiên Minh. Mười tám tuổi Kết Đan, có thể xưng là thiên tài tuyệt thế.”
“Xen lẫn với kỳ vật Thiên Cảnh Bảo Hồ, có thể hấp thu cảnh tượng non nước Huyền Hoàng vào trong đó. Tạo ra một bản sao gần giống hệt bên trong hồ lô, chỉ là thay đổi kích thước to nhỏ.”
“Thậm chí chỉ bằng một suy nghĩ để du hành qua các địa điểm bên trong Thiên Cảnh Bảo Hồ. Nếu không phải ta có thần thông trói trùng, cho dù là cảnh giới Hóa Thần cũng chưa chắc có thể dễ dàng bắt được hắn như vậy.”
Thần niệm của Lý Phàm quan sát vào bên trong Thiên Cảnh Bảo Hồ, chỉ thấy một đám mây mù lượn lờ bên trong, cảnh tượng non nước chi chít bên trong.
Trong đó có vài cảnh chẳng xa lạ gì với Lý Phàm.
Ví dụ như mười dãy núi Thái Hoa, Thiên Linh Thiên Thủy.
Mà Thương Thiên Tứ vừa mới hấp thu núi Thiên Lao vào Thiên Cảnh Bảo Hồ cũng ở trong đó!
“Mới vừa vào Kim Đan đã dám một thân một mình đơn độc làm loạn châu Cửu Sơn. Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp.”
“Chẳng qua nếu không có ta, chuyện xảy ra tiếp theo đây, thật sự hắn sẽ cầm kịch bản của nhân vật chính.”
“Trong quá trình du lịch, đúng lúc gặp phải Ngũ Lão hội đánh bất ngờ.”
“Có Linh Nguyên giáo nội ứng ngoại hợp, Ngũ Lão hội đã phái trọng binh phong tỏa châu Cửu Sơn từ lâu, cho vào chứ không cho ra. Cũng chặn truyền tin, tin tức bình thường căn bản là không thể nào truyền đi được. Chỉ mong có thể kéo dài thời gian lâu thêm. Binh chú trọng nhanh chóng, trước đó Vạn Tiên Minh kịp thời phản ứng, trong một lần hành động đã đoạt lấy châu Cửu Sơn.”
“Ai biết chẳng có may mắn, hết lần này tới lần khác gặp phải dị loại cỡ Thương Thiên Tứ này. Vậy mà có thể dựa vào thứ đồ động sinh dịch chuyển túc thời ở châu Cửu Sơn đang không thể nào truyền tống được.”
“Cho nên tin tức bị lộ ra, thất bại trong gang tấc.”
Lý Phàm suy ngẫm, nhớ lại tin tức về chuyện này mà Vạn Tiên Minh đã tuyên bố kiếp trước.
“Chẳng qua cũng không thể đảm bảo đây là toàn bộ chân tướng.”
“Còn cần phải quan sát thêm.”
“Còn tiểu tử này...”
Lý Phàm xoay đầu lại, liếc nhìn Thương Thiên Tứ không thể động đậy.
Thiên Dương ra hiệu, đưa tay đánh ngất đi. Sau đó Lý Phàm búng nhẹ, một tia sáng đỏ bao hàm tinh huyết của bản thân, thoáng chốc bay vào bên trong cơ thể của đối phương.
Chính là thuật ‘Độ Huyết Duyên’ có thể ảnh hưởng tâm trí.
“Vạn Giới Liên Hợp hội, chỉ có ta một mình ta thì không đủ. Thiên tài như thế, dùng để làm đại diện thì không gì thích hợp bằng.”
Đứng trên người Thiên Dương, Lý Phàm bay tới đỉnh núi Thiên Lao.