“Huống chi trận pháp vô hạn cộng thêm bí thuật Chích Thủ Già Thiên của ta, e rằng dù Hợp Đạo bình thường tới, chỉ cần không cố ý tìm kiếm kỹ lưỡng. Hẳn cũng không phát hiện được.”
“Chỉ cần có thể kéo dài tới lúc ta Kim Đan viên mãn cắn nuốt nó là được.”
Lý Phàm nghĩ như vậy, rất nhanh đã bố trí xong, che giấu cửa vào Ngũ Hành động thiên.
Sau đó mang theo Lâm Linh và Thiên Dương vào trong động thiên.
“Ấy?” Vừa vào động thiên nơi này, Lâm Linh đã tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt nhìn về phía động thiên thuộc tính mộc trong đó.
Nơi đó bất ngờ cũng tồn tại một cái cây khổng lồ đỉnh thiên lập địa.
Nếu chỉ luận về kích cỡ, sợ là nó còn lớn hơn bản thể Lâm Linh trong Linh Mộc giới một đoạn.
“Chỗ đó có tiền bối của ngươi ở không?” Lý Phàm hỏi.
Lâm Linh nhìn một hồi, có phần tiếc nuối lắc đầu.
Đồng thời vẻ mặt còn hơi kỳ quái: “Dựa theo cách nói của địa mạch tiền bối, đều đã trưởng thành như vậy rồi thì hẳn đã có thể thức tỉnh thần trí của mình chứ. Thật kỳ lạ. Có phải nơi này thiếu gì đó không?”
Lý Phàm nghe vậy cũng như có điều suy nghĩ.
“Chênh lệch giữa động thiên và tiểu thế giới không chỉ là kích cỡ. Ngũ Hành đại động thiên này so với Linh Mộc, thậm chí Đại Huyền, Ly giới. Đều rộng lớn hơn rất nhiều.”
“Nhưng cố tình vẫn chỉ nằm trong phạm trù động thiên.”
Lý Phàm lại tỉ mỉ hồi tưởng quá trình Bạch tiên sinh tay không tạo Huyền Hoàng giới cỡ nhỏ ở đời thứ 115, thể ngộ giới hạn phân chia cụ thể của động thiên và tiểu thế giới ở nơi nào.
Sau một phen suy tư không có kết quả, Lý Phàm chỉ có thể tạm thời bỏ xuống.
Không vội vàng thăm dò động thiên thuộc tính mộc trước mà là trước tiên tìm kiếm tung tích của động thiên khác.
“Ở điểm thời gian hiện tại, trong ngũ hành chỉ có động thiên thuộc tính mộc lộ ra bên ngoài. động thiên kim, thủy, hoả, thổ khác đều là ẩn giấu.”
“Chẳng qua ngũ hành lưu chuyển, thực ra là một thể. Ta lại có kinh nghiệm tận mắt nhìn thấy toàn cảnh động thiên, muốn tìm ra được cũng không phải việc gì khó.”
Lý Phàm nhắm mắt, thần thức đảo qua bên trong động thiên thuộc tính mộc. Truy tìm biến hóa trong thiên địa này của linh lực thuộc tính mộc.
Không bao lâu đã phát hiện nơi tồn tại của thông đạo đi hai động thiên hoả và thuỷ.
Nhưng Lý Phàm không trực tiếp đi vào.
Mà là tìm kiếm thông đạo đi đến ngoài hư không nơi năm đại động thiên giao hội.
Khác với hàng đạo rộng lớn đi qua trước đây, lúc này còn chưa được Vạn Tiên Minh mở mang.
Không chỉ thông đạo chật hẹp khó tìm, ngay cả ‘hư không’ ngoài động thiên cũng chỉ là một tầng bao phủ mỏng manh.
Lý Phàm dứt khoát thông qua Dung Lô Vạn Tượng Công biến ảo thành một con Liệt Giới Kình.
Làm cho hư không hơi rộng ra để dễ dàng đặt chân hơn.
Phí hết một phen công sức, Lý Phàm cuối cùng cũng lần nữa tận mắt nhìn thấy toàn cảnh Ngũ Hành đại động thiên.
Năm cái giống như vòng tròn đầu đuôi tương liên, lại giống như một mâm thuốc màu hỗn hợp.
Bởi vì vẫn chưa trải qua khai thác và khai quật quá độ của Vạn Tiên Minh, động thiên bây giờ vẫn là cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.
Xa xa nhìn xuống mấy động thiên, thậm chí loáng thoáng có thể cảm ứng được khí tức hùng hậu như một thể của chúng.
“Chậc chậc, cảnh tượng này hoàn toàn khác với cảnh bị Vạn Tiên Minh tàn phá qua từng thấy trước đây.”
“Chỉ là vẫn chưa biết, một đời kia Vạn Tiên Minh huy động nhân lực, gần như đào rỗng Ngũ Hành động thiên này rốt cuộc là đã làm những gì.”
“Nhưng nếu như đời này bị ép đến cùng đường. Nói không chừng cũng có thể có cơ hội nhìn thấy.”
Lý Phàm ngừng chân thưởng thức rất lâu mới lần nữa phi thân trở về trong động thiên thuộc tính mộc.
Thuận tiện còn mở rộng thông lộ thêm lần nữa.
Ba người Lý Phàm khi này mới có cơ hội quan sát kỹ càng toàn cảnh động thiên thuộc tính mộc.
Một cái cây cực lớn tán cây gần như chiếm một phần ba bầu trời bỗng chốc đập vào tầm mắt.
Cảm giác áp bức mười phần.
Ngay cả Lâm Linh dường như cũng cảm nhận được một chút khó chịu.
Kỳ quái là, linh thụ tuy chiếm cứ tuyệt đại đa số không gian động thiên thuộc tính mộc lại không hề ăn mòn sinh tồn của sinh linh khác. Trái lại còn phóng ra từng tia sinh cơ nồng đậm, bồi dưỡng bốn phương.
Càng đến gần bản thể linh thụ, sinh cơ càng nồng hậu. Gần như tạo thành sương mù màu lục mỏng manh.
Muôn vàn loài thực vật khác nhau tranh nhau vươn mình.
Dù đã đọc thuộc ‘Thiên Y Tiên Kinh’, Lý Phàm đảo qua, tuyệt đại đa số lại cũng không thể nói tên.
Cũng vì vậy mà cuối cùng Lý Phàm đã hiểu, trước đây lúc Thiên Huyền Kính thông báo nhắc đến động thiên thuộc tính mộc, câu nói “Động thiên ấy quy mô cực lớn, linh khí thuộc tính mộc cực cao. Các loại linh thực thảo dược cực kỳ phong phú” rốt cuộc là có ý gì.
Lúc này, động thiên này đều thuộc sở hữu của Lý Phàm!
“So với Ngũ Hành động thiên sơ sinh của ta ở đời trước, tài nguyên ở đây phong phú hơn rất nhiều. Thật không biết Huyền Hoàng giới đã dùng bao nhiêu thời gian mới thai nghén thành.”
“So ra thì Dược Vương cốc đời trước quả thực là gặp sư phụ rồi.”
“Dựa vào động thiên thuộc tính mộc nơi này thôi là có thể chống đỡ cho cuộc quật khởi của một thế lực lớn.”
“Càng đừng nhắc tới vẫn còn bốn động thiên thuộc tính khác.”