Bên Ngũ Lão hội dường như nghe đề nghị trước khi chia tay của Lý Phàm, toàn diện hòa hoãn thế công.
Chiến hoả đường biên cảnh dần lắng xuống.
Nhưng Ngũ Lão hội lại cũng không vì vậy mà rảnh rỗi.
Các châu của Vạn Tiên Minh bắt đầu bỗng dưng có đủ loại tin đồn xuất hiện.
Tuy đều là một số chuyện cũ năm xưa, nhưng cũng dẫn tới lòng người hoang mang trong Tiên Minh.
Ví dụ như: Lĩnh đội nào đó của Diễn Võ đường châu Thiên Quyền vì thù hận cá nhân tru sát một tu sĩ bình thường. Dựa theo pháp lệnh của Tiên Minh, vốn nên bị cách chức điều tra. Nhưng sự kiện này lại cứ kéo dài không có tin tức. Đại chúng từ từ lãng quên. Gần đây lại có người nhắc nhở, lúc này mới hoảng hồn, thì ra vị lĩnh đội Diễn Võ đường này những năm gần đây luôn sống rất tốt! Chỉ không nhẹ không nặng phạt ít bổng lộc là xong việc!
Lại ví dụ như, lãnh sự nào đó của Bố Chính đường châu U Đài bởi vì chểnh mảng nhiệm vụ trong thời gian tại chức dẫn đến một sự cố thiên tai trong biên cảnh vốn hẳn có thể tránh xảy ra. Mấy trăm tu sĩ bị liên luỵ chết thảm. Lãnh sự lúc ấy bị cách chức. Ai ngờ hôm nay, đại chúng nhắc lại thì mới phát hiện, chỉ trải qua mấy năm, vị lãnh sự này lại thay hình đổi dạng, lại đảm nhiệm chức mới châu Thiên Vũ. Chức vị không giảm ngược lại còn tăng!
...
Đủ loại như thế, án cũ năm xưa đồng loạt bùng nổ!
Thậm chí phần lớn chuyện Lý Phàm cũng đều chưa từng nghe nói qua.
Thuộc loại tai tiếng bị lịch sử lãng quên.
Lúc này lại bỗng nhiên khôi phục dưới sự thôi thúc của một loại lực lượng nào đó!
Tu sĩ Tiên Minh tự nhiên oán giận vạn phần.
Tuy tạm thời vẫn chưa xuất hiện sự kiện không hài hòa nào nhưng các nơi đã bắt đầu có ngôn luận đại nghịch bất đạo như “Tiên Minh mục nát, không đáng chúng ta vì đó bán mạng”, “Chịu chết ta đi, hưởng phúc ngươi đến? Không bằng cùng nhau hủy diệt!” lưu truyền trong bóng tối.
Tiên Minh tuy vô cùng coi trọng tình hình này, lệnh cho các châu nghiêm tra.
Nhưng miệng người đông đảo, há lại dễ dàng ngăn chặn như vậy?
Tình huống không chỉ không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Mà “Đà” Tự Quyết bách phát bách trúng trước kia lại giống như bỗng nhiên mất công hiệu.
Bảy ngày, mười lăm ngày, một tháng...
Thời gian trôi qua, ảnh hưởng do đủ loại tin tức tiêu cực lúc trước mang tới còn chưa bị loại trừ. Các nơi lại có sự kiện quá khứ hắc ám mới bị phơi ra.
Nhất thời làm cho Vạn Tiên Minh có phần sứt đầu mẻ trán.
Phân thân Quý Thiệu Ly thì như nhặt được chí bảo thu thập sửa sang những “tai tiếng”, ghi nhớ trong lòng.
“Không nghĩ tới Ngũ Lão hội còn có chiêu này.”
“Nhưng tất cả đều là những món đồ tốt ngàn vàng không đổi!”
“Nhiều lần quên lãng quả thực có thể không ngừng đè xuống cảm xúc tiêu cực. Nhưng nhìn theo hướng ngược lại, nếu những ký ức bị lãng quên này vì bước ngoặc nào đó, trong khoảng thời gian ngắn đồng loạt tuôn ra, bùng nổ...”
“Vậy thì phá hoại nó mang tới sẽ tương đối đáng sợ.”
“Không thấp hơn trăm vạn hùng binh!”
“Ừm, có lẽ chuyện này cũng có liên quan tới việc ‘Vô Ưu thiên tôn’ tạm thời thu chậm lực quên lãng bao phủ trong lãnh địa Vạn Tiên Minh.”
“Đều là thủ đoạn sau này ta có thể phục hiện công kích Vạn Tiên Minh. Cần học tập thật tốt.”
Quý Thiệu Ly tấm tắc khen ngợi niềm vui bất ngờ Ngũ Lão hội mang đến cho hắn.
Mà nửa tháng sau khi sự kiện bùng nổ, Vạn Tiên Minh cũng rốt cuộc xuất chiêu ứng đối.
Phương thức ứng đối cũng nằm ngoài dự liệu của Lý Phàm.
Nhưng sau khi nếm thử lại không khỏi đập bàn tán dương.
“Chiêu này, diệu!”
“Nội bộ Vạn Tiên Minh có người tài ba!”
Chiêu Vạn Tiên Minh ra rất đơn giản.
Không cưỡng chế tu sĩ không cho phép thảo luận đề tài liên quan gì đó.
Chỉ có một tin tức đơn giản tuyên dương thiên hạ.
Đại khảo nhập chức của Tiên Minh lần tiếp theo sẽ cử hành sớm vào nửa năm sau.
Vì ứng đối thế công rào rạt của Ngũ Lão hội, danh ngạch thu nhận lần này tăng trưởng 50% so với những năm trước.
Tin tức vừa ra, thiên hạ chấn động!
Người người căm ghét đặc quyền, người người lại đều muốn trở thành đặc quyền!
Từng tin đồn đen tối lưu truyền ấy là lời tối cáo đau đớn đối với bất công!
Nhưng cũng là tài liệu tuyên truyền tuyệt hảo.
Ngươi muốn trở thành người bị hại trong sự kiện hay là người trên người?
Nếu như động lòng thì đến tham khảo đi!
Danh ngạch trúng cử tăng lên gần một nửa, cơ hội cũng lần lượt tăng lên.
Tất cả tu sĩ Tiên Minh đều nóng lòng muốn thử.
Sóng gió bất bình tự lắng lại.
Các tu sĩ không thảo luận những chuyện xưa hắc ám bị vạch trần nữa, dù sao nghe nhiều rồi cũng tập mãi thành thói quen.
Mà là sôi nổi thu thập nghe ngóng về nội dung đại khảo nhập chức Tiên Minh trước kia.
Xắn tay áo, thề muốn trở thành một thành viên trong thể chế Tiên Minh.
Một nguy cơ đủ để dẫn đến nội loạn cứ như vậy lặng yên bị lắng lại.
Thủ đoạn hoá giải tài tình như thế cho nên lúc chuyện đã qua gần nửa tháng, Lý Phàm vẫn sẽ không khỏi một lần nữa phục bàn, âm thầm cảm thán.
“Trong lúc giơ tay nhấc chân tiêu trừ nguy cơ vô hình.”
“Thứ cần cũng chỉ một tờ thông báo mà thôi.”
Trong lòng Lý Phàm tán thưởng từ tận đáy lòng.
Suy cho cùng hắn cũng nghĩ không ra phương pháp ứng đối tốt hơn.
“Đại khảo nhập chức nửa năm sau long trọng như vậy. Ta lại há có thể không đi chia chén canh...”