Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1238 - Chương 1238: Thượng Cổ Tiên Tuyệt Mê (2)

Chương 1238: Thượng cổ tiên tuyệt mê (2) Chương 1238: Thượng cổ tiên tuyệt mê (2)Chương 1238: Thượng cổ tiên tuyệt mê (2)

"Nếu không cũng sẽ không có nhiều tu sĩ đã hợp đạo mà vẫn chăm chỉ không ngừng thăm dò trong Vẫn Tiên cảnh."

"Vẫn Tiên cảnh... Quý Thiệu Ly như có điều suy nghĩ, âm thầm gật đầu.

Kế tiếp không moi được tin tức hữu dụng gì từ trong miệng Tử Miểu nữa.

Qua một phen cò kè mặc cả, cuối cùng Quý Thiệu Ly trực tiếp lấy giá tám mươi vạn độ cống hiến trực tiếp mua Tiên Khiển cảnh bạch cốt.

Hiển nhiên đã rất lâu không gặp được khách hàng lớn như Quý Thiệu Ly, giọng điệu Tử Miểu hết sức kích động. Đồng ý tặng miễn phí bảo vệ Tiên Khiển cảnh trong vòng trăm năm. Đồng thời sau này nếu như còn có nhu cầu mua Tiên Khiển cảnh lại tới tìm hắn có thể hưởng ưu đãi giảm giá.

Giao nhận, xử lý Tiên Khiển cảnh tự nhiên giản lược không nhắc tới.

Thị giác trở lại chỗ bản tôn Lý Phàm.

"Sau lưng tài khoản này hẳn không phải bản thân Tử Miểu tiên tôn."

"Người có thể mở không gian trong hư vô dù trong tu sĩ Hợp Đạo cũng không yếu lắm chứ. Sẽ không nịnh nọt như vậy."

Lý Phàm lại suy đoán quan hệ giữa Chân Tiên di thoái và 'Khôn Càn Cốt Thử.

"Chân Tiên di thoái lưu lạc đến Huyền Hoàng giới."

"Lực lượng thiên địa lưu chuyển, muốn cắn nuốt luyện hóa nó hóa thành pháp tắc của chính mình."

"Nhìn từ việc 'Khôn Càn Cốt Thử' xuất hiện, hẳn là đã thành công một phần."

"Chỉ là không biết Chân Tiên di thoái còn lại hiện giờ lại đã đi nơi nào?"

"Mấy thứ như Diễn Pháp Giác, la bàn Đạo Văn có thể có quan hệ với Chân Tiên di thoái không?"

"Mấu chốt nhất là, bất kể là tiên khí hoặc là Chân Tiên di thoái đều là bảo vật có giá trị khó mà tưởng tượng, các đại tiên tông nhất định sẽ bảo quản nghiêm ngặt. Trong loại tình huống này còn có thể không cánh mà bay..."

"Thú vị."

Ánh mắt Lý Phàm chớp động, suy tư nguyên nhân khả năng.

Song loại bí ẩn thượng cổ này đã định trước là không thể nào dựa vào Hóa Đạo Thạch trung phẩm của Lý Phàm hắn là có thể suy đoán ra được.

Không bao lâu sau, Lý Phàm chỉ đành tiếc nuối bỏ dở mơ mộng viển vông.

Việc xây dựng tổng bộ Vạn Giới Liên Hợp hội dưới sự chỉ huy của Âu Đạo Tử đã từ từ đi lên quỹ đạo.

Mà phản hồi tu vi liên tục không ngừng truyền đến từ Ly giới, Hội hỗ trợ biển Tùng Vân cũng đã làm cho cảnh giới của Lý Phàm thành công đột phá.

Chẳng biết vì sao lần này không gặp phải ràng buộc của thiên chỉ ách.

Nhanh chóng lần nữa về tới Kim Đan hậu kỳ.

Dựa theo chiều hướng hướng càng lúc càng nhanh hiện tại, tin rằng cách viên mãn đã không còn xa. "Là lúc suy xét chuyện Thiên Dương hợp đạo rồi."

"Chỉ là..."

Lý Phàm lấy ra một quả 'Chân Thực Dụ Qu, suy nghĩ trong chốc lát.

Cuối cùng vẫn gọi Thiên Dương tới, bảo hắn ăn quả này.

Thiên Dương không hề hỏi vì sao, không chút do dự, một ngụm nuốt xuống Chân Thực Dụ Quả trong suốt long lanh.

"Tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát ngay thôi. Lần này sư huynh đã chuẩn bị cho ngươi một phần đại lễ!" Lý Phàm lúc này mới yên lòng nhìn Thiên Dương, có phần vui mừng nói.

Thiên Dương ngoẹo đầu, dường như không rõ lắm ý trong lời Lý Phàm.

Lý Phàm cũng không để bụng, vẫn sai bảo Lâm Linh ra ngoài Linh Mộc giới, đi thẳng đến chỗ cần đến

Mục tiêu Lý Phàm theo dõi lần này là thiên địa chi phách 'Mặc Thạch.

Có thể có cùng một tiền tố với Mặc Sát, thực lực của Mặc Thạch không cần nghi ngờ.

Mặc Thạch bây giờ vừa sinh ra không lâu. Ẩn dưới lòng đất châu Kỳ Lĩnh, vẫn chưa để người đời biết tới.

Lý Phàm vẫn là nhờ phúc của Bạch tiên sinh mới có thể biết đến sự tồn tại của Mặc Thạch ở điểm thời gian hiện giờ.

Nếu như nói thiên chức của Mặc Sát là diệt tuyệt tất cả.

Như vậy nhiệm vụ Mặc Thạch lại là bù vào dung động hư vô do sụp đổ mang tới.

Sâu dưới lòng đất châu Kỳ Lĩnh không biết đã xảy ra kiếp nạn kinh khủng gì.

Vậy mà liên miên xuất hiện hàng loạt không động hư vô.

Giống như sâu trong lòng đất bị sâu mọt gặm cắn không ngừng, đã thủng trăm ngàn lõ.

Nếu không có ngoại lực tham gia, chỉ sợ không cần bao lâu nữa, châu Kỳ Lĩnh này sẽ phải hủy hoại trong chốc lát trong trận sụp đổ kinh thiên động địa.

Mà Mặc Thạch sinh ra chính là vì ngăn cản sự xảy đến của tai hoạ này.

Năng lực của nó là có thể sinh ra vật chất rắn màu đen như tảng đá. Bổ khuyết dung động hư không.

Chữa trị không gian bị gặm cắn, phá hoại.

Nhưng nếu như nói năng lực của Mặc Thạch chỉ như thế, Lý Phàm cũng không thể nhìn trúng nó.

Ngoài "chữa trị" ra, Mặc Thạch còn có một năng lực tuyệt đối cường hãn khác.

Đó chính là "toái không".

Cái gọi là "Mặc Thạch" không phải là chỉ một tảng đá. Mà là một loại lực lượng có thể ảnh hưởng, cải tạo không gian.

Nếu đã có thể chữa trị chỉ chít dung động không gian thì tự nhiên cũng có thể trong một ý nghĩ biến một thế giới vốn hoàn hảo trở nên thương tích đầy mình.

Đây vẫn chỉ là đồng bộ một phần thông tin từ trong ký ức của Bạch tiên sinh.

Tin rằng sau khi Thiên Dương chân chính tế luyện, dung hợp Mặc Thạch còn có thể thức tỉnh nhiều năng lực hơn. Về phần thiên địa chỉ phách cường đại như thế, Lý Phàm lại muốn ứng đối ra Sao...

Trước khi đoàn người xuyên qua trong địa mạch, nhanh chóng đi vào lòng đất châu Kỳ Lĩnh. Lý Phàm đã tiến hành mô phỏng thôi diễn một lần trong đầu.
Bình Luận (0)
Comment