Chương 1258: Đầu nguồn lực giới ngoại
Chương 1258: Đầu nguồn lực giới ngoạiChương 1258: Đầu nguồn lực giới ngoại
Trước khi xuyên qua, Lý Phàm đã từng đọc qua một số tài liệu trên mạng.
Nhân vật chính trong sách, tám chín phần mười đều là người chuyển kiếp.
Tại sao?
Không chỉ mang đến cho người đọc cảm giác hòa mình, mà còn là sự mong đợi của độc giả.
Số mệnh của người chuyển kiếp, đại khái là khác với dân bản địa.
Bởi vì thấy được thế giới khác, cảm thấy bản thân 'bất phàm, cho nên tuyệt đối không thể ngu si giống với đám dân bản địa.
Chắc chắn phải làm nên trò trống.
Mà bất luận kết quả cuối cùng ra sao, chắc chắn phải có một quá trình thử nghiệm.
Những quả cầu rực rỡ do Vạn Tiên Minh bán ra thật ra cũng có hiệu quả tương tự.
Nó khiến tu sĩ cảm thấy bản thân vĩ đại siêu phàm, tự tôn cao tận mây xanh.
Huống hồ rèn luyện chín mươi chín thế luân hồi đối với tu sĩ đúng là một cơ duyên lớn. Đủ để một phần trong đó có thể giao xà hoá rồng, hoàn toàn lột xác.
"Tương đương với ngàn vạn người chuyển kiếp nhược hóa xuất hiện bên trong lãnh địa của Ngũ Lão hội."
"Còn bị tẩy não, vĩnh viễn căm thù."
"Chậc chậc..."
"Rất có thể Vạn Tiên Minh sẽ đưa những công pháp hữu ích trong Huyền Hoàng giới vào quả cầu rực rỡ, giúp cho những thiên mệnh chỉ tử: mau chóng thành công."
Lý Phàm lộ vẻ mặt hả hê.
"Xem bọn họ đối phó thế nào."
"Lâm Linh, nếu người bên phía Ngũ Lão hội lại gửi tin đến hỏi, cứ tạm thời không để ý đến." Lý Phàm phân phó.
Lâm Linh cái hiểu cái không gật đầu.
"Dũng mãnh phản kích, chính là làm cho Ngũ Lão hội nội loạn, tạm thời không có sức lực để ý đến Vạn Tiên Minh."
"Xem ra, đối với cuộc thi lần này, Vạn Tiên Minh quả thực coi trọng."
Lý Phàm sờ cằm. ...
Dưới sự chờ mong của nhiều người, rất nhanh, cuộc thi thời hạn một tháng cuối cùng cũng kết thúc.
Các tu sĩ lục tục trở về từ trong Thiên Huyền Kính, vui buồn lẫn lộn.
Trên đảo Hải Hiên.
"Nhìn sắc mặt Hà đạo hữu, lần này tuyệt đối đã nằm trong dự liệu rồi nhỉ?"
Sáu tu sĩ hội hỗ trợ biển Tùng Vân báo danh tham gia đại khảo tê tụ với nhai.
Trước kia chỉ có bốn tu sĩ bao gồm Hà Chính Hạo tham gia, thế nhưng sau khi Tiên Minh tuyên bố lựa chọn ba mươi ba Tiên tuyển giả, có hai vị khác rục rích.
Quyết định buông tay liều một trận.
Tuy thời gian chuẩn bị của bọn họ thua kém xa bốn người Hà Chính Hạo. Nhưng từ biểu cảm trên gương mặt họ, có vẻ kết quả hết sức khả quan.
"Đột kích trước khi thi thật sự hữu ích." Một trong hai tu sĩ có tên là Vệ Kỳ Chính hưng phấn nói. "Nội dung kho đề mà Quý đạo hữu đưa thực sự quá nhiều. Thật ra ta không kịp đọc hết toàn bộ, chỉ tùy ý đọc đại vài câu để nhớ kỹ thôi. Nhưng vận khí của ta không tệ, đề thi lần này bất ngờ thay phần lớn ta đã học thuộc qua!"
"Kể cả những câu không có trong kho đề, ta cảm giác mình làm cũng không tệ." Vệ Kỳ Chính chia sẻ niềm vui cùng mọi người.
Hà Chính Hạo vuốt râu, đồng thời nở nụ cười tươi: "Vậy chẳng phải là nên sớm chúc mừng Vệ tiểu huynh đệ đây sao?"
Mấy người còn lại cũng cười nói theo.
Nghiễm nhiên tất cả đều có dáng vẻ đã chuẩn bị từ trước.
Đúng lúc này, Quý Thiệu Ly ho nhẹ một tiếng, phá vỡ bầu không khí sôi nổi của bọn họ. Chẳng qua, hình như là do cách lúc Tiên Phàm Chướng bùng nổ còn chưa lâu, tu sĩ có mặt ở đây vẫn hơi ám ảnh với tiếng ho khan.
Không đợi Quý Thiệu Ly nói ra, toàn bộ đều biến sắc, đồng loạt nhìn lại.
Nhìn ánh mắt của bọn họ, Quý Thiệu Ly nhất thời cạn lời.
"Ta không sao hết."
Hắn khoát tay, nói đến chính sự: "Chờ đến lúc kết quả đại khảo được công bố, các ngươi tránh không được phải đối mặt với sự thẩm tra của Vạn Tiên Minh. Nếu việc biết đề thi trước giờ bị phát hiện thì cũng không chuyện hay."
Mọi người nghe vậy, trong lòng đều cả kinh.
"Chỉ là... Quý Thiệu Ly khẽ cười nói.
"Hội hỗ trợ chúng ta có một bí thuật tên là Chích Thủ Già Thiên. Tiếp theo đây †a sẽ truyền thụ cho các ngươi."
"Có bí thuật này trợ giúp, không việc gì phải lo lắng!"
Đám người Hà Chính Hạo lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Quý Thiệu Ly điểm nhẹ lên mi tâm mọi người, sau một lát mọi người tại đây đều nhắm mắt cảm ngộ, bắt đầu tu luyện.
Quý Thiệu Ly nhân cơ hội âm thâm quan sát.
Tỉnh lại nhanh nhất chính là tu sĩ tên Vệ Kỳ Chính.
Mấy đời trước, trong lúc giao hảo với Hà Chính Hạo đã từng thỉnh thoảng nghe thấy hắn nhắc về vị tiểu huynh đệ có thiên phú tuyệt đỉnh này.
Chẳng qua sau này tâm mắt Lý Phàm càng ngày càng rộng lớn, gặp quá nhiều thiên kiêu.
Cũng không quá quan tâm đến người này cho lắm.
"Thiên phú không tầm thường..."
"Nhưng cũng chỉ như thế."
Qua nhiều đời luân hồi, người này hình như cũng chỉ là cảnh giới Kim Đan.
Lần nào cũng đều chết vì kiếp nạn Xích Viêm đốt biển.
Xem ra thành tựu đã định trước là hữu hạn, không phải thiên kiêu chân chánh.
Nhìn Vệ Kỳ Chính ôm quyền, ánh mắt cảm kích, Quý Thiệu Ly khẽ gật đầu đáp lễ, song trong lòng nghĩ như vậy.
Nhưng mà...
Quý Thiệu Ly thật sự không ngờ. Ánh mắt sắc bén luân hồi mấy đời của hắn thế mà cũng có lúc nhìn nhầm!
Bảy ngày sau khi kết thúc cuộc thi.
Thời điểm công bố kết quả càng ngày càng gần.
Mọi người trên đảo Hải Hiên chậm rãi từ sự tự tin ban đầu trở thành lo lắng bất an.
Tiếng cười cười nói nói đã không còn.