Đại hạn của đại năng Nguyên Anh sắp tới, tự biết đột phá vô vọng. Vì thế đi khắp nơi tìm kiếm đối tượng có thể đoạt xá.
Vừa hay tìm được đứa trẻ có thiên phú dị bẩm này.
Phương pháp đoạt xá thông thường ít nhiều sẽ phá hư căn cơ của người bị đoạt xá. Tu sĩ Nguyên Anh này hy vọng có thể nâng cao một bước, làm sao có thể cho phép chuyện này xảy ra.
Vì thế hắn đã dùng một phương thức cực đoan: biến mình thành kỳ vật thiên địa, chờ đợi đứa trẻ tới Trúc Cơ là có thể hòa làm một thể với nó một cách hoàn mỹ.
Đúng vậy, căn cứ theo ký ức còn sót lại của Tư Không Bác, có thể luyện chế người thành kỳ vật thiên địa được.
Nói cách khác, những kỳ vật Trúc Cơ không ngừng xuất hiện trong thiên địa, một phần lớn trong số đó được chuyển hóa từ những tu sĩ đã chết.
Sau khi tu sĩ ngã xuống, cái gọi là “trả đạo về trời”, cũng không phải chỉ là một câu nói suông.
“Đạo” của tu sĩ trải qua vài năm thiên địa chuyển hóa, căn cứ vào tính cách khi còn sống, đặc tính của công pháp đã tu, sẽ chậm rãi hình thành đủ loại kỳ vật kỳ lạ, xuất hiện trở lại trong thiên địa.
Khi còn sống không thể đồng tu pháp, sau khi chết vẫn cần tận dụng hết.
Đây chính là thái độ của thiên địa này đối với một các tu sĩ.
Lý Phàm đã từng thấy rất nhiều kỳ vật thiên địa.
Không nói tới Thương Hải châu ngưng tụ bởi ý chí của biển Tùng Vân. Cầu Long Chi của Khấu Hồng, cùng với Tú Kiếm Đạo Huyền của Đạo Huyền Tử, hiện giờ xem chừng khả năng tới tám, chín phần do vị tu sĩ đã chết ngày trước biến thành.
Cầu Long Chi lấy nhỏ thắng lớn, có khả năng nuốt chửng. Tú Kiếm Đạo Huyền lại có ý chí bất khuất và khả năng làm chậm quá trình han gỉ.
Rõ ràng có thể lờ mờ nhìn thấy được bóng dáng của tu sĩ trong đó.
Lý Phàm có hơi sợ hãi khi đột nhiên biết được bí mật của những kỳ vật thiên địa này.
Nhưng Lý Phàm đã từng tận mắt chứng kiến cảnh tượng ngoạn mục Xích Viêm đốt biển năm đó, nên rất nhanh bình tĩnh lại.
Theo như Lý Phàm thấy, mâu thuẫn giữa Thiên Địa và tu sĩ hiển nhiên đã sâu sắc tới mức cực điểm.
Mâu thuẫn càng gay gắt nên bất kể chuyện quỷ dị gì cũng có khả năng xảy ra.
Lý Phàm tiếp tục kiểm tra lại ký ức của Tư Không Bác.
Đại năng Nguyên Anh kia đã sớm biến bản thân thành kỳ vật Trúc Cơ, phụ thân ở trên người đứa bé.
Thường sẽ chìm vào giấc ngủ sâu.
Chỉ khi hướng dẫn đứa bé tu hành và khi nào nó gặp nguy hiểm tới tính mạng, hắn mới tỉnh dậy.
Nên vẫn không phát hiện ra Tư Không Bác đang âm thầm quan sát, lòng sinh ác ý.
Mãi tới đêm hôm đó, Tư Không Bác muốn lấy đi tinh huyết của đứa bé, lúc này hắn mới bị đánh thức.
Ngay lập tức đại năng Nguyên Anh nổi giận, đứa bé này vẫn luôn là điểm mấy chốt cho hi vọng Hóa Thần, thậm chí là Hợp Đạo của hắn, sao có thể dễ dàng để cho kẻ khác ngấp nghé?
Lập tức một thân hình xuất hiện, là một cây liễu xanh, muốn giết chết Tư Không Bác ngay tại chỗ.
Một bên là kỳ vật thiên địa được tu sĩ Nguyên Anh biến hóa, sức mạnh giảm đi rất nhiều.
Một bên, tuy chỉ là tu vi Trúc Cơ nhưng lại có truyền thừa của tông môn bí ẩn ngàn năm, các thủ đoạn nhiều vô số kể.
Trong lúc nhất thời, hai người ngang tài ngang sức.
Đôi bên dốc cạn sức lực, phát ra cả chân hỏa, không kẻ nào chịu lùi bước.
Chiến đấu hồi lâu, sau khi cả hai đều trọng thương thì ai nấy mới nhen nhóm ý định rút lui.
Đúng lúc này, đứa bé đột nhiên xuất hiện.
Sắc mặt lạnh lùng, thản nhiên nhìn chằm chằm hai người. So sánh với đứa trẻ hồn nhiên năm, sáu tuổi trước kia cứ như thể hai người hoàn toàn khác.
Tu vi của hắn đã đạt tới Luyện Khí cực hạn, chỉ cần có kỳ vật thiên địa, lúc nào cũng có thể bước vào Trúc Cơ kỳ.
Liễu xanh lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, đang muốn bỏ chạy nhưng không kịp nữa.
Trong những ngày này, khi hắn đang ngủ say, cơ thể sớm đã bị đứa bé đặt ra các loại cấm chế.
Lúc này đột nhiên phát tác, ngay lập tức liễu xanh bị đứa bé hút vào trong cơ thể.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bị luyện hóa hoàn toàn.
Tư Không Bác chứng kiến cảnh tượng này, sợ hãi vô cùng bèn nhấc chân bỏ chạy.
Tất nhiên đứa bé không chịu bỏ qua.
Tuy đứa bé đó mới bước vào Trúc Cơ kỳ, nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân mơ hồ đã mang theo phong thái của một tông sư.
Mỗi một chiêu thức đều có thể đánh trúng mệnh môn của Tư Không Bác.
Hơn nữa dường như còn biết rõ xuất thân của Tư Không Bác.
Mỗi lần khi Tư Không Bác muốn phân thân tách ra chạy trốn, phân thân đó đều sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.
Hai người rượt đuổi nhau suốt một chặng đường, phân thân của Tư Không Bác bị tiêu diệt hoàn toàn, bản thân hắn cũng trọng thương, cùng đường bí lối.
Cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn thả toàn bộ tàn hồn của các trưởng bối tông môn ngày trước trong Thâu Thiên Hoán Nhật lệnh, nhằm chống cự một lát.
Những tàn hồn đó đích thực đã gây ra một số rắc rối cho đứa bé, nhờ vậy Tư Không Bác có thể tránh xa.
Chỉ là từ phía xa đã nhìn thấy một tia sét màu tím trên trời giáng xuống, khiến tất cả tàn hồn biến thành tro bụi.
Tư Không Bác lập tức bị dọa sợ tới nỗi hồn phi phách tán, chạy thẳng một mạch không quan tâm gì nữa.
Mãi cho đến khi chạy tới khu vực biển Tùng Vân xa xôi này, cuối cùng mới dừng lại.
Nhưng hắn bị thương quá nặng, nán lại vùng biển Tùng Vân không bao lâu thì đại hạn cũng tới.
Trước khi chết, Tư Không Bác tìm thấy Tư Không Nghi và nhận hắn làm đệ tử.
Chỉ vội vội vàng vàng giao lại “Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết” và lệnh bài cho hắn xong thì chết.
Về phần ký ức của Tư Không Nghi, đơn giản hơn nhất nhiều so với ký ức chấn động lòng người của sư phụ hắn.
Tuy hắn được truyền thừa của Thâu Thiên Hoán Nhật tông, nhưng dường như vị sư phụ tiện nghi này chẳng để lại gì cho hắn trước khi chết.
Tán tu khó khăn cỡ nào.