Chương 1295: Xích vàng trói sao xa (2)
Chương 1295: Xích vàng trói sao xa (2)Chương 1295: Xích vàng trói sao xa (2)
Nhưng dù vậy hắn cũng rất khó tưởng tượng, rốt cuộc làm sao mới có thể làm ra một trận pháp to lớn như này.
"Trích tỉnh cầm nguyệt, đây đã là thủ đoạn của Chân Tiên rồi nhỉ?"
Lý Phàm không khỏi nghĩ như vậy.
Đồng thời màu vàng xiềng xích Lý Phàm nhìn thấy từ trong kinh hồng thoáng qua của di niệm hoàng tuyền.
Hình như giống với sợi dùng để khóa di hài Chân Tiên hắn nhìn thấy trong Tiên Khư đến mấy phần.
"Không biết trong đó có liên quan gì không?”
"Vị Chân Tiên kia vừa khéo bị khốn ở thông đạo tiên phàm Huyền Hoàng giới. Hẳn không phải trùng hợp gì."
"Lúc tiên lộ chưa đứt, giữa Tu Tiên giới và Tiên giới vẫn có liên hệ với nhau."
"Nếu có thể có tiên khí trợ giúp, giúp kiến tạo trận pháp cũng có lẽ tồn tại."
Lý Phàm tâm tư trùng trùng.
Thiên Dương thấy sư huynh bất động thật lâu, còn tưởng rằng đã xảy ra biến cố gì.
Truyền âm hỏi thăm, lúc này mới đánh thức Lý Phàm.
"Tiểu sư đệ, ngươi có nhìn thấy hình ảnh xiềng xích màu vàng phá không không?”
Lý Phàm không khỏi hỏi.
"Xích vàng phá không?' Thiên Dương có chút sửng sốt, nhưng một lát sau đã kịp phản ứng.
"Hình như đúng là có một đoạn hình ảnh như vậy. Nhưng mà ta không quá hiểu có ý gì nên không để ý quá nhiều."
Thiên Dương càng chú trọng hơn vào việc vận dụng lực lượng không gian ẩn chứa trong hoàng tuyền linh thể.
Mà Lý Phàm vốn hiểu biết không nhiều về năng lực không gian thì hoàn toàn đem tập trung lực chú ý vào trên những bí ẩn thượng cổ kia.
Như người mù sờ voi, mỗi người mỗi khác.
Lý Phàm lại nhìn về phía nước hoàng tuyền nơi này.
"Con sông lớn này có thể gọi là sông sáng thế của Hồn Âm giới. Nhưng sinh tử luân hồi đã tan biến, dù có vĩ lực thế nào thêm lên người, hành động không ngừng diễn hóa ra linh thể của nó đã định trước dẫn đến ngày nào đó nó sẽ khô cạn." "Hoàng tuyền khô cạn, hàng tỉ linh thể phiêu diêu mà ra..."
"Trong tình huống bình thường, quá trình này có thể cần hơn mấy ngàn vạn năm. Ở đời 115 xảy ra sớm rất có thể là do đầu lâu ba mắt vì nguyên nhân nào đó bị đưa vào trong hoàng tuyền."
"Vì phục sinh, đầu lâu đã hấp thu hết lực lượng nước hoàng tuyền."
Kiến thức đời trước và điều tra tại hiện trường đời này để Lý Phàm suy luận ra chân tướng khả thi xảy ra ở tiểu thế giới phụ thuộc xa xôi nhất Huyền Hoàng.
Trầm ngâm rất lâu, Lý Phàm không động đến nước hoàng tuyền vẫn sinh sôi không ngừng này.
Trước khi cùng Thiên Dương rời đi, Lý Phàm yên lặng nghĩ: "Nếu như đời này có thử thoát đi Huyền Hoàng giới, có lẽ Hồn Âm giới này là địa điểm thử nghiệm tuyệt hảo."
Xuyên qua thông đạo không gian dài dằng dặc, lại dùng thời gian gân một tháng, Lý Phàm và Thiên Dương cuối cùng cũng trở về Huyền Hoàng giới.
Thời gian nửa năm qua đi, chiến hỏa giữa Ngũ Lão hội và Vạn Tiên Minh cũng đã triệt để đốt lên.
Chỉ là Lý Phàm cũng không nghĩ tới, lần này bên chủ động khơi mào tranh chấp lại là Vạn Tiên Minh trước đó liên tục rơi vào thế hạ phong.
Vừa xuất thủ đã đánh cho Ngũ Lão hội trở tay không kịp, thậm chí còn một lần hành động đã thu phục được phần đất bị mất châu Cửu Sơn!
Những thành luỹ Ngũ Lão hội phí hết công sức cực lớn xây dựng trên chín dấy núi, lộ ra vẻ hoàn toàn chẳng khác gì chê cười! Lấy được chiến quả như này, Vạn Tiên Minh lại có thái độ khác thường không trắng trợn tuyên truyền.
Mọi người của Tiên Minh chỉ biết là tiền tuyến không ngừng truyền về tin chiến thắng, nhưng Vạn Tiên Minh rốt cuộc làm sao lấy được chiến quả thật sự khó tin như vậy lại là mỗi người nói một kiểu, không có kết luận đáng tin.
Chỉ là tất cả mọi người sôi nổi suy đoán, có lẽ có liên quan đến kế hoạch 'ba mươi ba Tiên tuyển giả' lúc trước.
Trong nửa năm này, phân thân Quý Thiệu Ly tọa trấn đảo Hải Hiên đã từng đến bên bờ ao câu cá của miếu nhỏ, cố gắng hiểu rõ chân tướng trận chiến kia từ trong miệng Thạch Phiến tiền bối.
Nhưng đối phương lại giống như đắm chìm trong trong lĩnh ngộ đạo 'Điếu', căn bản không đếm xỉa. Mà bởi vì tiền tuyến chiến bại, bên phía Ngũ Lão hội đối với 'Vạn Giới Liên Hợp hội' dường như cũng trở nên có phần không tín nhiệm.
Hành động mấy lần chủ động liên hệ, cố gắng làm rõ nội tình chiến tranh đều không người đáp lại.
Quý Thiệu Ly chỉ đành tạm thời từ bỏ trước.
Lâm Linh trong khoảng thời gian này lại dần quen thuộc với Lưu Ly.
Lâm Linh tuy có tu vi Hợp Đạo nhưng lại vừa sinh ra không lâu, tính cách tiểu hài tử, không hề bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của tiền bối.
Mỗi lần đều chủ động tìm Lưu Ly chơi đùa.
Chậm rãi làm cho tiểu đạo đồng bề ngoài trông ngốc manh, thực ra có chút cảnh giác buông bỏ phòng bị. Mà cả ngày lăn lộn cùng Lưu Ly, lúc Lý Phàm lần nữa nhìn thấy Lâm Linh lại nhạy bén phát hiện.
Thiên sinh chỉ linh vốn có phần u mê dường như có chút "thông suốt" rồi.
Hoặc là nói, càng giống "người" hơn.
Lý Phàm nhìn tiểu đạo đồng trốn sau lưng Lâm Linh, như có điều suy nghĩ.
Song tạm thời không để ý nàng, chỉ phân phó Lâm Linh: "Ngươi đi với ta đến biên cảnh châu Cửu Sơn một chuyến."
Nếu là ngày trước, Lâm Linh chắc chắn sẽ không hỏi gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Nhưng lần này trong mắt Lâm Linh lại lóe qua một tia lo nghĩ, muốn nói lại thôi.
Ánh mắt Lý Phàm chớp động, chẳng qua vẫn giải thích đơn giản: "Lần này ta ra ngoài nửa năm, có một số phát hiện mới. Có lẽ có phần trợ giúp đối với thế cục hiện giờ của Ngũ Lão hội."