Chương 1297: Truyền Pháp trấn Cửu Sơn
Chương 1297: Truyền Pháp trấn Cửu SơnChương 1297: Truyền Pháp trấn Cửu Sơn
Nét mặt mặt người Ngũ Lão hội không tốt.
"Vốn cho rằng ba mươi ba Tiên tuyển giả rầm rộn sôi nổi chỉ là ngụy trang mặt ngoài. Sát chiêu chân chính nhất định giấu ở chỗ tối khác. Ai có thể nghĩ tới Vạn Tiên Minh lại tự đại như vậy, không mảy may giấu diếm."
"Trực tiếp đánh át chủ bài ra ngoài..."
Trong giọng nói của mặt người tràn đầy nghẹn khuất dùng hết sức lực lại một quyền đánh hụt.
Lý Người phàm cơ hội hỏi: "Trên chiến trường châu Cửu Sơn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" "Các ngươi cũng bại nhanh quá rồi. Chờ bọn ta nhận được tin tức, vẫn là tự mình đến hiện trường xác nhận mới dám tin là thật."
Vẻ mặt mặt người Ngũ Lão hội u ám, ngậm miệng không đáp.
Lý Phàm thấy thế bèn trực tiếp tế ra sát chiêu.
"Tử Khung tiên tôn của tổng bộ Diễn Võ đường Vạn Tiên Minh thực ra là người của các ngươi nhỉ?"
Mặt người trực tiếp sững sờ.
Hiển nhiên lấy cấp bậc của hắn còn chưa đủ tư cách biết việc này.
"Đi xác nhận với thượng cấp đi. Người này..."
"Có vấn đề. Không thể hoàn toàn tín nhiệm." Vẻ mặt Lý Phàm nghiêm trọng nói. Mặt người không còn trấn định như lúc trước, cuống quýt lui ra, biến mất không thấy đâu nữa.
Lý Phàm thì vẻ mặt tự nhiên chờ đợi.
Lâm Linh bên cạnh lặng lế quan sát Lý Phàm, tò mò trong mắt không kìm nén được.
Phản ứng của Ngũ Lão hội rất nhanh chóng.
Không bao lâu sau, một bóng người lại lần nữa lên hiện trên mặt đá nhẫn bóng.
"Vị bằng hữu này, trước đó ngươi nói..."
"Tử Khung tiên tôn không thể hoàn toàn tín nhiệm, là có ý gì?"
Người nói chuyện không còn là người vừa rồi, nghe qua là một nam tử tương đối lớn tuổi, trung khí vô cùng.
"Nếu như tình báo của bọn ta không sai, Tử Khung tiên tôn là một 'ma chinh tu. Người hắn trung thành chân chính không phải Ngũ Lão hội các ngươi, cũng không phải Vạn Tiên Minh."
"Mà chỉ là một mình Truyền Pháp thiên tôn mà thôi." Lý Phàm nhỏ giọng nói.
"Có lúc tình báo của hắn đúng. Nhưng chỉ trong một vài tình huống..."
"Sợ rằng trong thật có giả, thật giả khó phân." Lý Phàm ý vị sâu xa nói.
Tuy lời này mơ hồ không rõ, nhưng bên Ngũ Lão hội lại rơi vào trong trầm mặc lâu dài.
"Thì ra là vậy... Từ trong tiếng lẩm bẩm của nam tử Ngũ Lão hội, không khó nghe ra lúc này nội tâm hắn chấn động cỡ nào. Dù sao vị Tử Khung tiên tôn này cũng là một gián điệp ẩn giấu sâu nhất cũng là quan trọng nhất của Ngũ Lão hội.
Rất nhiều tình báo quan trọng đều là do hắn cung cấp.
Việc này là bí mật tuyệt đối. Vốn dĩ trong Ngũ Lão hội cũng cũng chỉ có số ít mấy người biết.
Thế mà tu sĩ Vạn Giới Liên Hợp hội trước mắt lại đã biết thân phận chân chính của Tử Khung.
Lại thêm trước đây bởi vì tình báo sai lầm mà dẫn đến đại bại...
Ý vị trong đó quả thực làm cho trung niên nam tử như rơi vào hầm băng.
Nhưng nói cho cùng tố chất tâm lý của hắn phi phàm, rất nhanh phản ứng lại.
Hít sâu một hơi, cảm tạ Lý Phàm: "Bọn ta sẽ điều tra kỹ càng việc này. Đa †ạ bằng hữu nhắc nhở."
Lý Phàm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Bọn ta muốn biết, châu Cửu Sơn lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Cũng bởi vì phán đoán sai lầm, lực chú ý của bọn †a khi đó đều không ở trên chiến trường châu Cửu Sơn."
"Tuy đã thăm dò được một số tin tức từ nội bộ Vạn Tiên Minh. Nhưng lại quá mức làm người ta kinh sợ, cần xác nhận lại với các ngươi."
"Thực ra hẳn lại qua một thời gian nữa, nó có thể sẽ xuất hiện ở trạng thái bình thường rồi... Ta truyền hình ảnh khi đó cho ngươi, tự ngươi xem đi." Nam tử trung niên dường như vội vàng xác nhận thật giả của tin tức Lý Phàm cung cấp, sau khi truyền qua một đoạn tin tức liền cáo từ rời đi. Đoạn thạch nhẫn bóng tự động vỡ nát, không cách nào sử dụng được nữa.
Mà Lý Phàm thì quan sát cảnh xuất hiện trong đầu, tâm thần chấn động mãnh liệt.
Bầu trời châu Cửu Sơn gió thoảng mây bay, xanh như mới rửa.
Chợt hiện ra một khuôn mặt.
Đầu đội mũ cao, cằm để râu dài.
Nét mặt nghiêm túc, ánh mắt buông xuống.
Giống như có ý thương xót thương sinh, cũng có sát khí vô tận ẩn giấu.
Nhưng phàm là tu sĩ Vạn Tiên Minh đều sẽ không cảm thấy lạ lẫm với khuôn mặt này.
Bởi vì ở trong thiên thành mỗi châu vực, thậm chí mỗi lãnh địa của Vạn Tiên Minh. Đều có thể thỉnh thoảng nhìn thấy tượng của tồn tại này.
Hắn chính là Truyền Pháp thiên tôn, người sáng lập Vạn Tiên Minh, người khai sáng tân pháp nghịch thiên địa chi lý, áp ngang Huyền Hoàng mấy ngàn năm!
Theo khuôn mặt Truyền Pháp sơ hiển, một thân thể như ẩn như hiện cũng nhanh chóng xuất hiện trên bầu trời.
Lúc này tu sĩ, Ngũ Lão hội trong châu Cửu Sơn cũng dồn dập phát hiện dị thường trên trời.
Nhanh chóng tập hợp, bày thế trận chờ quân địch.
Nhưng Truyền Pháp thiên tôn không cho bọn họ quá nhiều thời gian chuẩn bị đã xuất thủ.
Truyền Pháp vẫn luôn gục xuống nhắm mắt thình lình mở mắt. Kéo theo đó, cự lực khủng bố khó mà tưởng tượng lập tức buông xuống trên châu Cửu Sơn.
Vô số tu sĩ ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị nghiền thành thịt nát, máu chảy đầy đất.
Mà dưới áp lực cường đại này, chín dãy núi phát ra tiếng ầm vang không ngừng.
Thân núi sụp đổ, tầng tầng đứt gãy.
Từ trên xuống dưới, không ngừng vỡ vụn.
Truyên Pháp không dời ánh mắt, áp lực kinh khủng buông xuống châu Cửu Sơn không ngừng lại.
Chín dãy núi cứ như vậy bị san thành bình địa từng tấc một.