Chương 1300: Vận mệnh đột nhiên đổi
Chương 1300: Vận mệnh đột nhiên đổiChương 1300: Vận mệnh đột nhiên đổi
"Hai vị đạo hữu rốt cuộc vì sao tức giận? Là vừa rồi mấy vị này thật sự nói sai rồi sao?"
Đạo Huyền Tử thoáng ngơ ra.
Quý Thiệu Ly nghiêm nghị nói: "Nếu như lời bọn họ có sai, ta nhất định bảo bọn họ lập tức xin lỗi hai người."
"Chẳng qua cách nói của bọn họ, ta đã từng nghe tu sĩ khác nói. Tuy ta cũng không muốn tin nhưng mà dẫu sao không có lửa thì sao có khói. Tiên Minh một mực không nói rõ ràng rốt cuộc đã giành thắng lợi như thế nào, trái với lẽ thường..."
"Điều này chẳng lẽ cũng có thể trách bọn ta ư?" "Hay là nói, hai vị đạo hữu đã từng tận mắt nhìn thấy chiến sự tiền tuyến, chắc chắn cách nói của bọn ta là sai2"
Những lời này của Quý Thiệu Ly trực tiếp nói cho Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử ngẩn ngơ.
Hai người há hốc mồm lại căn bản nghĩ không ra được từ nào phản bác.
Quý Thiệu Ly mỉm cười: "Hai vị xin hãy ngồi xuống đi. Quy mô hiện tại của Hội hỗ trợ chúng ta cũng coi như không nhỏ, sau khi có nhiều người, các loại khái niệm khó tránh xảy ra va chạm."
"Cho nên 'cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng' là nguyên tắc xử sự cơ bản của chúng ta."
"Mỗi người đều có thể có ý nghĩ của riêng mình. Nếu ngươi cảm thấy đối phương không đúng vậy thì bày ra sự thật, nói đạo lý, cãi lại đối phương." "Một lời không hợp thì mắng. Há lại là hành vi quân tử?" Quý Thiệu Ly vươn tay, trực tiếp nhấn hai người còn muốn giấy giụa về lại chỗ ngồi.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử nhìn nhau, đồng thời trong lòng có phần kinh sợ. Nhưng lại cảm thấy lời của Quý Thiệu Ly không phải không có lý.
Bọn họ làm việc cũng không câu nệ. Sau khi do dự một hồi thì trước tiên nói xin lỗi với tiểu đoàn thể lúc trước.
Sau đó lại ngồi xuống, quan sát kỹ càng Quý Thiệu Ly.
Bọn họ sớm có nghe nói về người chủ sự của Hội hỗ trợ biển Tùng Vân này.
Chỉ nghe nói hắn thân bí dị thường, khả năng đại có lai lịch.
Lại không nghĩ tới thực lực cũng sâu không lường được. "Ngô huynh, ta thấy hắn rõ ràng cũng chỉ là tu vi Kim Đan. Vì sao có thể làm cho chúng ta không có chút sức phản kháng nào?" Đạo Huyền Tử truyền âm hỏi.
Khấu Hồng híp mắt: "Nhất định là hắn đã che giấu tu vi. Hai huynh đệ chúng ta một đấu một có thể không phải đối thủ của những tuyệt thế thiên kiêu kia. Cả hai hợp lực hẳn không yếu hơn bất kỳ người nào cùng cảnh giới!"
Đạo Huyền Tử cũng khẽ gật đầu, có phần thoải máu nói: "Có lẽ là như thế rồi. Nói như vậy, hắn thế mà sẽ là tu vi Nguyên Anh? Xem ra Hội hỗ trợ này quả nhiên không đơn giản."
Hai người ngưng thần nghe tuyên truyền giảng giải của Quý Thiệu Ly.
Bao quát nhưng không giới hạn trong thành tựu Hội hỗ trợ Tùng Vân đạt được trong mấy năm ngắn ngủi, hội viên kiệt xuất và quy hoạch cuộc đời, tương lai Hội hỗ trợ vân vân.
Tuy đều không phải là nội dung mang tính thực chất gì, tất cả đều là những lời động viên lớn mà rỗng. Nhưng Quý Thiệu Ly nói ra tình cảm dạt dào, phối hợp thêm giọng điệu trầm bồng du dương, tính kích động có thể nói là cực mạnh.
Tất cả tu sĩ có mặt đều mặt đỏ bừng bừng, dường như đã nhìn thấy tương lai tươi đẹp sau khi mình gia nhập Hội hỗ trợ.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử cũng bị đủ loại chỗ tốt đối phương miêu tả hấp dẫn sâu sắc, trong nháy mắt đã ném ra sau đầu xung đột nhỏ không vui vừa rồi.
"Xem ra chúng ta thật sự đã đến đúng chỗ." Bọn họ nhìn nhau, đều nghĩ như vậy.
Sau khi tuyên truyền giảng giải, dưới sự chứng kiến của 'Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên, bọn họ đã xem như chính thức gia nhập Hội hỗ trợ.
Lại là một phen chúc mừng nhiệt liệt.
Đợi đến khi đám người tản đi, bọn họ mới như bừng tỉnh trong mộng.
"Có phải là hơi qua loa rồi không?"
Còn chưa kịp nghĩ kỹ, hai người lại lặng lẽ bị Quý Thiệu Ly kéo vào trong mật thất trên đảo.
"Quý đạo hữu, ngươi đây là..." Trong lòng Khấu Hồng dấy lên cảnh giác.
Quý Thiệu Ly lại lộ ra vẻ thành khẩn, nói: "Thực ra vừa rồi lời của hai người đã chạm đến lòng ta. Song vì bình ổn cơn giận của nhiều người mới không thể không ngụy biện một phen."
"Thế đạo bây giờ, tu sĩ nhiệt huyết chân thành như hai người các ngươi không thấy nhiều nữa rồi."
Quý Thiệu Ly hành lễ với hai người, biểu thị áy náy trong lòng mình.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử bị một chiêu này làm cho trở tay không kịp, vội vàng đáp lễ.
"Chẳng qua một bầu nhiệt huyết của hai người lại hiệu trung sai đối tượng!" Đúng lúc này, vẻ mặt Quý Thiệu Ly lại chợt thay đổi, lạnh lùng nói.
Hai người bị màn biễu diễn như thay mặt này của Quý Thiệu Ly triệt để làm cho hồ đồ.
"Quý đạo hữu, ngươi rốt cuộc..."
Quý Thiệu Ly nói: "Ha ha, ta biết các ngươi bởi vì cảm kích ân cứu mạng của thuốc đặc hiệu mới gia nhập Vạn Tiên Minh."
"Nhưng mà cái gọi là thuốc đặc hiệu này rốt cuộc là gì..."
"Mời hai vị tự mình xem đi!"
Nói rồi Quý Thiệu Ly ném ra một ngọc giản.
Thứ khắc bên trong là đủ loại tư liệu tường tận liên quan tới Tâm Ý Thăng Tiên đan!
"Vạn... Tiên... Minh..."
Sau khi xem xong, khoé mắt Khấu Hồng nháy mắt như muốn rách ra, sắc mặt đỏ bừng.
"Căn bản không phải đan dược đặc hiệu gì hết. Chẳng qua là Tâm Ý Thăng Tiên đan bản nhược hóa đồng thời gia tốc quá trình bạo phát Tiên Phàm Chướng trong cơ thể tu sĩ thể..."