Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1304 - Chương 1304: Nhiên Hồn Nghiền Hợp Đạo

Chương 1304: Nhiên Hồn nghiền Hợp Đạo Chương 1304: Nhiên Hồn nghiền Hợp ĐạoChương 1304: Nhiên Hồn nghiền Hợp Đạo

Một cảm giác nguy cơ rất chí mạng xông thẳng lên đầu. Lý Phàm biết, nếu như trước khi thần hồn của mình bị triệt để đốt sạch không có Hoàn Chân, vậy thì hắn thật sự đã chết rồi!

Cố nén kích động của "Hoàn Chân", Lý Phàm yên lặng vận hành 'Vô Cực Doanh Hư Pháp'.

Một vòng xoáy vô hình xuất hiện ở nơi giao hội Ngũ Hành động thiên. Lượng lớn lực ngũ hành cưồng bạo bị chuyển đời đều đều.

Ngũ hành quy nhất. Trong hư vô đã sinh ra lực doanh hư.

Vốn giống như hải trình sau thuỷ triều trần trụi mà ra. Trong nháy mắt lại có nước biển mãnh liệt cuốn tới. Phần thần hồn vốn đã biến mất của Lý Phàm dưới sự tẩm bổ lực doanh hư vậy mà lại phục hiện!

Dù rằng rất nhanh lại bị bí pháp "Nhiên Hồn" đốt cháy hầu như không còn, nhưng lực ngũ hành doanh hư không dứt, lại làm cho phần thần hồn như cỏ dại, đốt mãi không hết!

Do tác dụng của bí pháp Nhiên Hồn, bên ngoài Lý Phàm lúc này cũng đều phủ lên một tầng huyết quang nhạt.

Thoạt nhìn sát khí trùng thiên, làm cho người ta kinh hãi.

Qua rất lâu, Lý Phàm dần thích ứng với thần hồn không ngừng biến ảo dưới hai loại trạng thái thiêu hồn và doanh hư.

Kiểm tra một phen, không chỉ có thể điều động lực lượng gấp mấy lần, ngay cả tư duy vận chuyển đều sinh động hơn rất nhiều. Tăng phúc thiêu đốt thần hồn mang tới có thể nói là toàn phương vị!

"Đây vẫn chỉ là thiêu đốt thần hồn phần vòng ngoài nhất, nếu như tiếp tục lấy trung tâm phần thần hồn ngưng tụ, thuần túy hơn làm nhiên liệu..."

"Hiệu quả tăng phúc còn sẽ tăng lên gấp đôi!"

Lý Phàm nhắm mắt, cảm ứng sơ qua trong chốc lát.

"Dựa vào tốc độ khôi phục của Vô Cực Doanh Hư Pháp của ta hiện giờ đủ để duy trì trạng thái thiêu hồn sơ giai Vĩnh cửu."

"Thiêu hồn trung giai thời gian dài có thể sẽ đối thần hồn tạo thành tổn thương ở mức độ nhất định. Sau đó cần một chút thời gian phục hồi dần dần."

"Thiêu hồn cực hạn..." "Thì không cần thiết."

Lý Phàm thực lực bành trướng thoáng chốc lại ngứa tay.

Tâm niệm chợt động, Thiên Dương lập tức nghiêng mình xuất hiện trước mặt hắn, trong mắt tràn đầy chiến ý.

Thông qua cửa vào thông đạo Hồn Âm giới mới tiếp nhập, Lý Phàm và Thiên Dương lại lần nữa xuất hiện trong hành lang hư không trống trải.

Không có cố ky, Thiên Dương tiên phong đánh tới.

Từ lần trước sau khi bại trong tay sư huynh, hắn vẫn luôn muốn chiến thắng trở về.

Đáng tiếc Lý Phàm cứ mãi phòng thủ mà không chiến.

Bây giờ cuối cùng lại chờ được cơ hội, Thiên Dương cũng đã nhận ra thực lực sư huynh lại có tiến bộ cực lớn.

Sau đó vừa xuất thủ là toàn lực ứng phó.

Thao túng không gian quanh người Lý Phàm, dự định lấy lực toái liệt chém lùi thân thể Lý Phàm.

Nhưng làm hắn có phần kinh ngạc là thủ đoạn cực kỳ hữu hiệu trong lúc giao thủ lần trước, lần này lại đã mất đi tác dụng!

Bên ngoài thân thể Lý Phàm bao phủ huyết sắc quỷ dị.

Cho dù không gian nứt toác vẫn không chịu chút ảnh hưởng nào, đứng sừng sững trong không gian vỡ vụn.

"Thân thể thần hồn dung hợp hoàn mỹ"

"Vạn pháp bất xâm..."

Lý Phàm nheo mắt, cảm nhận được lực lượng mênh mông của bản thân.

Thân hình chớp động, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Thiên Dương.

Vô số tơ máu nổi lên từ trên người hẳn giống như ngàn vạn con trường long màu máu, gào thét quất vào trên người thiên nhãn.

Đồng thời trong mắt loé lên ngân quang, trong chớp mắt bố trí trận pháp xung quanh, phong tỏa khả năng Thiên Dương chạy trốn.

Đối mặt với thế công hung mãnh ùn ùn kéo đến của Lý Phàm, sắc mặt Thiên Dương hơi đổi.

Sau khi phát hiện không thể né tránh, cả thân thể đều hóa thành một đoàn màu đen đụng vào vô số sợi tơ máu.

"Âm!" Tiếng nổ vang to lớn không dứt bên tai, mỗi lần đối kích, màu đen đại biểu Thiên Dương đều chấn động kịch liệt.

Bị tiêu hao ảm đạm một phần.

Lại nhìn qua bên Lý Phàm, màu máu cuồng bạo gần như vô cùng vô tận. Căn bản không có tình thế thế công yếu đi.

Thậm chí còn thừa sức hiện ra thân hình, vô cùng hứng thú nhìn chằm chằm Thiên Dương cố sức giãy giụa.

Ngàn vạn tơ máu hoàn toàn bao bọc Thiên Dương, ngưng kết thành một cái kén máu hình tròn bên ngoài hắn. Làm cho hắn hoàn toàn không còn đường nào có thể trốn, chỉ có thể chật vật ứng đối.

Có linh lực liên tục không ngừng của Ngũ Hành đại động thiên trợ giúp khiến cho Lý Phàm có thể liên tục lấy trạng thái mạnh nhất đối địch.

Nhìn qua Thiên Dương bị phong tỏa, khí tức lại càng lúc càng yếu.

Không cần quá lâu, sợ là sắp phải bị Lý Phàm đánh chết tươi.

Cuối cùng, Thiên Dương truyền ra ý niệm xin tha.

Tiếp tục oanh kích một trận, Lý Phàm mới thỏa mãn thu tay.

"Tiểu sư đệ, thế nào? Còn không phục à?" Lý Phàm cười nhẹ hỏi.

Thiên Dương ậm ờ nói: "Phục rồi. Là sư huynh ngươi mạnh hơn."

Lý Phàm cười ha ha.

Thuần túy lấy lực đè người vẫn là sướng hơn thắng mưu lợi nhiều.

Ngàn vạn tơ máu thu hồi về trong cơ thể, nhưng trạng thái thiêu hồn lại không giải trừ. Chỉ hơi thu liễm mấy phần dị tượng phát ra bên ngoài.

Tuy không có huyết quang bao phủ như trước. Nhưng Lý Phàm nhìn qua lại vẫn có từng tia tà khí.

"Chỉ cần không phải cấp bậc như Bạch tiên sinh, tu sĩ Hợp Đạo bình thường cho dù ba năm người cùng đánh, thậm chí thay phiên tác chiến cũng chưa chắc có thể dây dưa lại ta."

"Đây là dưới tình huống ta không sử dụng các loại thần thông."
Bình Luận (0)
Comment