Vốn dĩ Lâm Phàm dự định sau khi phân thân đạt được mười vạn điểm độ cống hiến, trực tiếp đổi công pháp, trân bảo cần, sau đó giao cho bản tôn.
Giống như đời trước Tiêu Hằng đổi “Tiểu Diễn Thủy Quyết” gửi cho Lý Phàm.
Nhưng sau khi gặp được lão giả tóc trắng, Lý Phàm lại đánh mất ý niệm này.
Trước mắt xem ra, phân thân và bản tôn vẫn không nên sinh ra bất kỳ liên hệ gì mới tốt.
Lão giả tóc trắng luôn cho Lý Phàm một loại cảm giác nguy hiểm cực độ.
Trước mắt phân thân đã rơi vào trong tầm mắt hắn.
Nếu bản tôn và phân thân tùy tiện tiếp xúc, bị hắn phát hiện liên hệ giữa hai người.
Lấy mức độ thần dị của “Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết”, cho dù tu vi của lão giả tóc trắng cực cao cũng không cách nào bảo đảm hắn sẽ không động lòng.
Nói cho cùng, ở Tu Tiên giới nguy hiểm này, người đều có thể bị luyện thành kỳ vật thiên địa.
Cẩn thận cỡ nào cũng không quá.
Về phần mười vạn độ cống hiến này có thể bị mục nát trên tay phân thân, tiêu không ra hay không.
Hoàn toàn không cần loại lo lắng này.
Dẫu sao, thế giới này, thứ trân quý nhất là bao gồm đủ loại tri thức trong công pháp!
Cùng lúc phân thân xem các loại tri thức cũng như là bản tôn đồng thời đang xem.
Cho nên hiệu quả mười vạn độ cống hiến từ phân thân tiêu ra và từ bản tôn hoa tiêu ra đều giống nhau.
Định thần lại, trước tiên Lâm Phàm tìm kiếm tin tức có liên quan đến “chiến tranh thượng cổ”.
Lúc ở trong Vân Thủy Thiên Cung, hắn đã vô cùng để ý tới chiến tranh tiền tuyến mà Tần Đường và Trùng đạo nhân nhắc tới nhiều lần.
Trận chiến tranh ấy dường như rất thảm thiết, làm cho bọn họ sau khi biến thành quỷ dị vẫn cứ nhớ mãi không quên.
Rất nhanh, Lâm Phàm bèn tìm được một số đôi câu vài lời.
Đáng tiếc là, hình như vì niên đại quá mức xa xăm, tất cả ghi chép liên quan đều chỉ nói lại một cách mơ hồ.
Chỉ có thể xác định quả thực có một cuộc đại chiến như vậy tồn tại.
Trận chiến tranh này dường như kéo dài khá lâu, từ trước khi tiên tôn truyền đạo cũng đã bắt đầu.
Kéo dài mãi đến khi đại kiếp buông xuống mới ngưng hẳn.
Tiếp đó Lâm Phàm lại tìm kiếm tin tức liên quan tới kỳ vật thiên địa.
“Kỳ vật luận”.
2000 điểm độ cống hiến.
Mắt không nháy một cái, mua.
Lâm Phàm cẩn thận xem sơ qua.
Kỳ vật thiên địa là mấu chốt để tu sĩ xây dựng đạo cơ.
Chia thành ba loại lớn kỳ thiên, kỳ địa, kỳ nhân.
Kỳ vật thiên khớp với Thiên Đạo, nhưng như có như không không có tung tích, đừng nói thấy được một lần, ngay cả nghe đều rất ít nghe qua.
Trong sách chỉ nêu ra một ví dụ.
Nơi căn cơ Vạn Tiên Minh lập minh.
Tầm quan trọng của nó thậm chí còn trên cả Thiên Huyền Kính.
Diễn Pháp Giác.
Cụ thể là kỳ vật Trúc Cơ của người phương nào thì không biết.
Hiệu quả đặc biệt là có thể ngày đêm không ngừng tự động thôi diễn công pháp mới.
...
Lâm Phàm xem đến đây, suy nghĩ chợt khựng, ngừng lại.
“Lúc trước nghe Khấu Hồng nói, công pháp tu sĩ tu hành hiện giờ đều là công pháp mới biên soạn. Ta còn cho rằng là kỳ tài ngút trời nào có thể sáng tạo ra nhiều công pháp khác nhau phân môn biệt loại như vậy.”
“Thì ra không phải sức người thôi diễn, mà là dựa vào kỳ vật thiên địa này.”
Lâm Phàm suy nghĩ viển vông một hồi, tiếp tục xem.
Kỳ vật địa cũng cực kỳ hiếm thấy. Nhưng dù sao vẫn có có tung tích có thể tìm ra.
Thường thường sẽ cùng xuất hiện với kỳ cảnh thiên địa.
Trong sách nêu ra mấy ví dụ.
Châu Thương Ngô, bốn sông hai mươi tám núi.
Năm xx tháng xx, trong một đêm biến mất không tung tích, chỉ còn lại một vực sâu nhìn không thấy đáy.
Kỳ vật địa Thương Ngô Sơn Thủy Đồ bởi vậy xuất hiện.
Hệ thống sông trên đại lục vốn nên từ tây về đông, chảy về biển rộng.
Ngày xx tháng xx năm xx, vạn sông chảy ngược, hội tụ hết về núi Bồng Lai.
Ba tháng mới ngừng.
Kỳ vật địa Thiên Hạ Thuỷ Mẫu bởi vậy xuất hiện.
...
Lâm Phàm xem hăng say.
“Nói như vậy, Thương Hải châu cũng thuộc loại kỳ vật địa rồi.” Hắn không khỏi nghĩ đến.
Cách thời gian Thương Hải châu xuất thế còn mười mấy năm nữa.
Hình như là ở gần đảo Lưu Vân.
Cũng không thể quên việc này được.
...
Kế tiếp là kỳ vật nhân.
Tuyệt đại đa số kỳ vật Trúc Cơ trong thiên hạ đều thuộc loại kỳ vật nhân.
Kỳ vật nhân thường thường đều là tu sĩ vẫn lạc mấy ngàn năm trước, trải qua bao nhiêu năm chuyển hóa tạo thành.
Dựa theo phẩm chất, lại chia thành ba phẩm thượng trung hạ.
Phẩm chất càng cao, tu sĩ dựa nó thành tựu đạo cơ, uy năng cũng càng mạnh.
Lý Phàm không khỏi nhớ tới Cầu Long Chi và Tú Kiếm Đạo Huyền.
Không biết hai loại này lại thuộc loại phẩm chất nào?
Nhưng nhìn từ uy lực bọn chúng thể hiện ra, ít nhất cũng là trung phẩm trở trên.
...
Lúc phân thân Lâm Phàm đắm chìm trong đủ loại bí ẩn của Tu Tiên giới.
Bản tôn Lý Phàm lại nhân lúc bóng đêm, thông qua truyền tống trận đi tới đảo Lưu Ly.
Không thể gặp được Hà Chính Hạo.
Người trấn thủ đại trận hộ đảo là một tu sĩ xa lạ.
Hà Chính Hạo hẳn là đi thăm dò động phủ còn chưa trở về.
Lý Phàm cũng không nghĩ nhiều, sau khi gật đầu ra hiệu với đối phương, ra khỏi đại trận, ẩn giấu thân hình, lặng lẽ đi tới trong nhà thuyền trưởng hiệu Thương Viễn, Trương Hạo Ba.
Nhìn Trương Hạo Ba đang ngủ say, Lý Phàm hơi mỉm cười.
Cách Xích Viêm đốt biển còn mười chín năm nữa.
Hiện tại phân thân đã luyện chế xong, có một số tuyến đã có thể bày ra trước.
Vân Thủy Huyễn Mộng Công, phát động.
...
Trương Hạo Ba đột ngột bừng tỉnh từ trong ác mộng, cả người bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Hắn thở dốc từng ngụm, kinh sợ trong lòng còn chưa tan.
Rất lâu sau hắn mới lấy lại tinh thần, mờ mịt nhìn cảnh vật xung quanh.
Nơi này là...
Đảo Lưu Ly?
Chẳng lẽ, tất cả những chuyện kia đều chỉ là một cơn ác mộng đáng sợ sao?
Nhưng mà, nào có mộng chân thật như vậy?
Ở trong mộng, trong một lần hắn ra khơi đánh cá vớt lên được một khối thi hài.
Đi cùng di cốt còn có một quyển sách.