Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1317 - Chương 1317: Âm Mưu Cũ Bại Lộ

Chương 1317: Âm mưu cũ bại lộ Chương 1317: Âm mưu cũ bại lộChương 1317: Âm mưu cũ bại lộ

Một thanh kiếm gỗ bình thường, thẳng tắp cắm trên mặt đất.

So với cái Lý Phàm nhìn thấy ở Thiên Kiếm tông Vẫn Tiên cảnh không hề giống nhau.

Dường như theo dòng thời gian, đã mất đi tác dụng trên người bọn họ.

Nghìn năm như cũ.

Trông thấy cảnh tượng trước mắt, thậm chí Lý Phàm cũng sinh ra một loại ảo giác, thứ mà bản thân nhìn thấy trong Vẫn Tiên cảnh, chính là thanh kiếm gỗ này.

"Không biết tiểu tử Sóc Phong kia dùng cách gì để lấy được kiếm gỗ này đi nữa."

Đến nay Lý Phàm cũng đã nhìn ra được một chút manh mối.

Nơi này có ngàn vạn kiếm tàn, dùng 'kiếm' làm trung tâm, hình thành một thế trận mờ ảo.

Muốn cưỡng ép lấy Thiên chỉ kỳ này đi, không chỉ là phải đối mặt với sự phản kháng của 'kiếm.

Còn tạo nên sự công kích của toàn bộ kiếm nơi này.

Cho dù là tu vi hiện nay của Lý Phàm, miễn cưỡng có thể làm được. Cũng tuyệt đối sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn, gây chú ý cho Vạn Tiên Minh.

"Vẫn là nên để nó cam tâm tình nguyện mà đi theo, mới là chính đạo."

"Đáng tiếc..."

Lý Phàm thử truyền đạt ý muốn của mình, kiếm gỗ căn bản là hoàn toàn không để ý. May là Lý Phàm cũng không phải thật sự muốn đem nó đi.

Lấy một viên Ngộ Đạo đan ra uống, Lý Phàm ngồi ngay ngắn trên mặt đất, cảm nhận kiếm vận trên thân kiếm.

Ví trí của Lý Phàm lúc này, cách kiếm gỗ là gần nhất trong toàn bộ tàn kiếm của Kiếm Trủng.

Không quan tâm những địch ý lúc có lúc không từ kiếm này truyền đến, Lý Phàm chỉ nghiêm túc lĩnh hội nó.

Dưới sự trợ giúp của Ngộ Đạo đan, cộng thêm vốn dĩ ngộ tính của Lý Phàm cũng tốt, lúc trước đã từng cảm ngộ một thời gian ở Vẫn Tiên cảnh.

Trong nháy mắt, rất nhiều cảnh tượng không ngừng xuất hiện trong đầu óc hắn.

"Hửm?" "Dường như bản thân kiếm gỗ này, sau khi trải qua thời gian nghìn năm, cũng đã sinh ra biến hoá nào đó."

"So với cái ta nhìn thấy trong Vẫn Tiên cảnh, càng thêm..."

Lý Phàm nghĩ hồi lâu cũng không tìm được từ ngữ nào thích hợp để hình dung.

Nói hoàn thiện ấy à, 'Kiếm' mà vốn dĩ Bạch tiên sinh tiện tay ngưng thành, chính là kiếm đạo Huyền Hoàng giới hoá thành, hoàn mỹ không tì vết.

Nói là mạnh hơn ấy à, vỏn vẹn tính chất của hai loại có điểm khác biệt. kiếm gỗ hàng nghìn năm trước, chưa chắc sẽ yếu hơn thanh hôm nay.

"Nên nói là, theo sự thay đổi của thiên đạo Huyền Hoàng giới, Thiên chỉ kỳ này, cũng theo đó mà sinh ra thay đổi."

"Nói tóm lại, vẫn là thanh kiếm trước mắt này, có thể phát huy càng lớn lực chiến đấu trong thời buổi Hoàng Huyền giới hiện nay."

Lý Phàm như đã ngộ ra.

Ngay lúc Lý Phàm đang cố gắng lĩnh hội chân ý của Hoàng Huyền kiếm đạo, thử bắt chước hành động tay không chế tác Thiên chi kỳ của Bạch tiên sinh trong Kiếm Trủng.

Biển Tùng Vân, đảo Hải Hiên.

Một vị tu sĩ tên là Yến Long Giang lại âm thâm đến tìm phân thân Quý Thiệu Ly.

Nhìn bộ dạng đối phương muốn nói lại thôi, Quý Thiệu Ly cười cười: "Yến đạo hữu có chuyện gì cứ nói thẳng, ngươi cũng là nguyên lão hỗ trợ của biển Tùng Vân chúng ta rồi. Hội hỗ trợ của chúng ta có được quy mô như hiện này, cũng là nhờ nỗ lực tuyên truyên của ngươi." Yến Long Giang bây giờ mới có chút căng thẳng mà đè thấp giọng, nói "Lúc đầu khi nhóm sáu người bọn ta gia nhập Hội hỗ trợ, Quý đạo hữu đã từng hứa qua, sẽ cung cấp cho mỗi người bọn ta động thiên cần dùng để thăng cấp Nguyên Anh..."

"Không biết bây giờ còn tính không..."

Yến Long Giang nuốt nước bọt, mặt tràn đầy thấp thỏm nói.

Cũng không trách được điệu bộ như vậy của hắn, dù sao Hội hỗ trợ hiện nay cũng không giống lúc xưa. Trong vài năm ngắn ngủi, đã phát triển rắc rối phức tạp. Càng có không ít thành viên đã tiến lên nhậm chức trong Vạn Tiên Minh, tiền đồ vô lượng.

Mà bản thân Quý Thiệu Ly càng thần bí khó lường, ngay cả tu sĩ Hợp Đạo trước mặt hắn cũng phải cung kính lễ độ.

Nếu như hắn không đồng ý, Yến Long Giang tuyệt đối cũng sẽ không dám để lộ ra một chút bất mãn nào.

"Ha ha, đây là lời gì vậy Yến đạo hữu. Lời con người Quý mỗ ta nói ra, trước giờ một là một hai là hai. Chẳng qua chỉ là một động thiên nhỏ nhặt, thưởng cho người có công trong Hội, lại có gì là không nỡ chứ?" Quý Thiệu Ly võ võ vai Yến Giang Long, bảo hắn yên tâm.

Sau đó hỏi tiếp: "Đạo pháp mà Yến đạo hữu ngươi tu là gì, muốn có loại động thiên như thế nào?"

Thực ra tình hình của đối phương Quý Thiệu Ly đã nắm rõ trong lòng bàn tay, nhưng hắn vẫn là hỏi như thế.

Yến Giang Long nghe vậy thì mừng rỡ, vội đáp: "Tại hạ tu hành chính là 'Thất Sát Ngự Phong chân quyết, còn về động thiên ấy à...

"Không dám đòi hỏi, chỉ cần rộng rãi một chút là được."

Yến Long Giang nhỏ giọng nói.

Quý Thiệu Ly gật nhẹ, khoảnh khắc sau, một mục tiêu thích hợp xuất hiện trong đầu hắn.

Không nói nhiều lời, liền sau đó Quý Thiệu Ly bèn dẫn theo Yến Long Giang, yên lặng tiến về điểm đến.

Ở châu Tụ Triều, Quý Thiệu Ly là Hộ pháp ở đây.

Trong vòng chưa đến bảy ngày, Yến Long Giang đã thành công thôn phệ được Liệt Phong động thiên.

Đem khí tức dao động trên cơ thể vẫn chưa thể bình ổn áp chế xuống, Yến Long Giang cung kính hành lễ với Quý Thiệu Ly. "Đa ta đạo hữu thành toàn."

"Ơn này không có gì báo đáp, ngày sau nhất định vì Hội hỗ trợ mà quên mình!"
Bình Luận (0)
Comment