Chương 1345: Diệu toán an thiên hạ
Chương 1345: Diệu toán an thiên hạChương 1345: Diệu toán an thiên hạ
Nhưng mà theo mấy tin vỉa hè, sự trở lại của Lục Khê Thiền có lẽ có sự giúp đỡ to lớn của một vị truyền pháp ở phía sau.
Do đó chuyện này diễn ra vô cùng thuận lợi, ngay cả mấy phái thế lực luôn không hợp với Lục Khê Thiền trong Tiên Minh cũng hiếm khi mà cùng lựa chọn im lặng.
Sau khi Lục Khê Thiền quay lại thường xuyên tạo ra các động thái rất lớn.
Điều động trận pháp sư tinh nhuệ từ Sách Trận đường ở các châu đến tổng bộ Vạn Tiên Minh, mục đích của việc làm này căn bản chẳng có che giấu gì.
Lý Phàm gần như chẳng tốn bao nhiêu công sức đã nghe ngóng được.
Tiến hành cải tiến toàn diện đại trận phòng hộ có sẵn ở Vạn Tiên Minh. Hơn nữa cố ý nhờ trận pháp để có thể tạo ra sức mạnh cùng cấp bậc với thiên tôn pháp.
Nhân trong thời kỳ giăng co này, Lục Khê Thiền dùng đại nghĩa chống lại Ngũ Lão hội làm lý do cũng không ai dám đứng ra phản đối.
Thế nên hễ là trận pháp sư có thiên phú không tệ ở các châu đều được lựa chọn.
Bao gồm Hà Chính Hạo.
Từ việc Hà Chính Hạo lẩm bẩm khi cầu nguyện với Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên đã cho thấy bản thân hắn cũng khá kích động.
Hơn nữa hắn còn ảo tưởng, nếu như dựa vào thiên phú trận pháp xuất sắc của mình để lập kỳ công trong việc này.
Nói không chừng có thể oai phong lãm liệt quay về Hoành gia, nở mày nở mặt một phen!
Còn Hồng Trần Từ Bi Tiên là Lý Phàm sau khi cảm nhận được suy nghĩ của Hà Chính Hạo, đương nhiên đại phát tấm lòng từ bi, quyết định giúp hắn một tay.
Thế nên, trong mấy ngày tiếp theo trong đầu Hà Chính Hạo sẽ thường xuyên xuất hiện các chỉ tiết có liên quan đến "Thiên Huyền Phong Linh trận.
"Nếu như ta đoán không sai, người truyền pháp đứng phía sau Lục Khê Thiền có lẽ là Mặc Nho Bân. Mà e là hắn cũng có dụng ý khác..."
"Mục tiêu thật sự của hắn có lẽ là Thiên Huyền Kính."
Theo luân hồi từng trải trước đây của Lý Phàm, Mặc Nho Bân là Pháp Vương Huyền Thiên giáo, có lẽ có thể tạo ra hạn chế về khía cạnh nào đó với Thiên Huyền Kính.
Nhưng thời gian thấm thoát trôi đi, Thiên Huyền Kính trải qua hàng ngàn năm đã có chút khác biệt với Thiên Bảo Kính.
Chỉ dựa vào một mình Mặc Nho Bân có lẽ hơi miễn cưỡng.
Đây có lẽ là lý do tại sao hắn lại tìm đến Lục Khê Thiền, có lẽ là muốn mượn sức mạnh trận pháp để kiềm hãm Thiên Huyền Kính.
"Ở kiếp 115, có Huyền Thiên Phong Linh trận trước mới tìm được Mặc Nho Bân”"
"Mà ở kiếp này có Mặc Nho Bân trước, mới đặt hy vọng vào trận pháp."
"Nhưng mà dưới sự thúc đẩy âm thầm của ta cuối cùng cũng sẽ đổ sông đổ bể"
Nhìn thấy Hà Chính Hạo bỗng nhiên lĩnh ngộ điều gì đó, nét mặt say mê không thôi, mừng rỡ như điên, Lý Phàm không khỏi nở một nụ cười thản nhiên.
Theo hắn thấy, Thiên Huyền Kính bị tu sĩ khống chế trong Huyền Thiên Phong Linh lại tiến hóa thành Thiên Huyền Kính trong hình thái Huyền Võng chung cực dễ dàng hơn trong Thiên Huyền Tỏa Linh một chút.
"Hà Chính Hạo có công hiến trận đồ chắc chắn địa vị trong tổng bộ Vạn Tiên Minh cũng sẽ lên cao. Đến lúc đó có thể thử lừa toàn bộ những anh hào trận đạo tiếp xúc xung quanh vào Hội hỗ trợ."
"Còn về việc có bị Vạn Tiên Minh phát hiện không..."
Ánh mắt Lý Phàm lóe lên. "Hừ. Mặc Nho Bân biết được thân phận thành viên Hội hỗ trợ của Hà Chính Hạo."
"Dựa vào con mắt của hắn đương nhiên nhìn ra được Huyền Thiên Phong Linh trận vô cùng kỳ diệu kia chắc chắn không phải là thứ với tư chất của Hà Chính Hạo nghĩ ra được. Tiếp theo sẽ cảm nhận được lai lịch thật sự của trận pháp này, đó chính là ta Pháp Vương Huyền Thiên giáo khi xưa ra tay giúp đỡ ở phía sau."
"Nếu không có gì ngoài ý muốn, e rằng hắn sẽ chủ động giúp che giấu chuyện này, thậm chí có thể ôm bối cảnh của Hội hỗ trợ lên người mình."
Ánh mắt Lý Phàm lóe lên: "Đây chính là sự hiểu ngầm giữa huynh đệ kề vai chiến đấu trong thời thượng cổ."
"Nếu như hẳn thật sự có thể làm theo suy nghĩ của ta, vậy có lẽ là lúc huynh đệ chúng ta gặp lại rồi."
"Đương nhiên tiền đề là ta lừa được công pháp Huyền Thiên giáo từ chỗ của Triệu sư tỷ."
Còn về phải dùng thứ gì để trao đổi với Triệu sư tỷ, tạm thời Lý Phàm vẫn chưa nghĩ ra.
Nếu như có thể tay không bắt sói thì tốt, nếu không được thì trong tay Lý Phàm cũng có rất nhiều thứ mà Triệu sư tỷ cảm thấy hứng thú.
Tin rằng có thể thuyết phục đối phương.
Nghĩ về tương lai, Lý Phàm khá tự đắc.
Hắn rất thích cảm giác bày mưu lập kế, quyết thắng hơn ngàn dặm.
Nhưng mà chuyện này khó lường trước.
Trong một năm Lý Phàm kiên nhãn chờ đợi thế gian Huyền Hoàng thay đổi để phân thân thành công lấy Hắc Kiếm đi.
Đột nhiên lại xảy ra một chuyện hắn không nghĩ tới, trong luân hồi từng trải trước đây chưa từng xuất hiện.
Một ngày nọ Thiên Dương đang nằm ngơ ngác trong Linh Mộc giới bỗng bật dậy.
Hảẳn nhìn về một hướng nào đó ở Huyền Hoàng giới, nét mặt nghiêm túc.
Sự khác thường của Thiên Dương lập tức khiến Lý Phàm cảnh giác.
Hắn biết rõ tính tình của sư đệ này của mình, ngoại trừ mình và sư huynh của hắn gần như hắn không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác. Lúc này vẻ mặt nghiêm túc như vậy chắc chắn không phải chuyện đơn giản.
"Sư đệ, làm sao vậy?" Lý Phàm lách mình đến trước mặt Thiên Dương, giả vờ thuận miệng hỏi.
"Ta cảm nhận được có một dao động không gian cực mạnh giáng xuống Huyền Hoàng giới. Trong lúc nhất thời không thể xác định được vị trí của đối phương."