Chương 1359: Tiên tông kỳ diệu lữ
Chương 1359: Tiên tông kỳ diệu lữChương 1359: Tiên tông kỳ diệu lữ
Sau đó thấy hai người bọn họ đáng thương nên mang về sơn môn của Đại Đạo tông.
Một người phàm, từ đó có may mắn bước vào con đường thành tiên.
€ó thể nói là nhân họa đắc phúc.
Nhưng hiển nhiên phước lành của Lý Phàm không đủ sâu đậm, ít nhất là một trời một vực với Triệu Nhược Hi.
Nửa năm, nàng đã thành công Trúc Cơ.
Bái Trương Vọng Sương là tiên quân Hóa Thần của mạch Nguyệt Hoa làm thầy.
Mà Lý Tình hắn vẫn quanh quẩn ở kỳ Luyện Khí. Khoảng cách không thể nói là không lớn.
Như chỉ có như thế thì cũng thôi.
Khiến Lý Tình khó có thể chấp nhận là...
Cảm nhận được cơn đau khủng khiếp từ phía dưới cơ thể truyền đến, Lý Tình lòng lạnh như tro nguội.
Tất cả điều này đều bởi vì hồng nhan họa thủy!
Tân Thủ của mạch Liên Sơn vừa gặp đã yêu Triệu Nhược Hi.
Chẳng qua do chênh lệch tu vi và địa vị của hai bên nên Tần Thủ đã bắt đầu theo đuổi Triệu Nhược Hi mãnh liệt.
Nhưng mà hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Triệu Nhược Hi hoàn toàn không nể mặt hắn.
Chẳng qua là đã sớm ngầm hứa hẹn với Lý Tình.
Không những chỉ cần có thời gian rảnh là sẽ đến ngoại môn thăm Lý Tình.
Còn bí mật mang cho hắn rất nhiều đan dược, thậm chí trong đó còn có Trúc Cơ đan vô cùng quý giá!
Trúc Cơ đan này còn không phải là vật bình thường, Triệu Nhược Hi biết tư chất của Lý Tình không tốt nên đặc biệt xin 'Tử Vận Luyện Đạo đan của sư tôn.
Sau đó có thể làm giảm tối đa di chứng do đan dược cưỡng ép đột phá trình độ, còn có thể nâng cao một chút tư chất tu hành của người dùng thuốc.
Thật sự là thần dược nghịch thiên cải mệnh!
Hôm đó sau khi tiễn Triệu Nhược Hi, Lý Tình nhìn thần đan trong lòng mà nội tâm mừng rỡ không thôi. Ai mà ngờ được vui quá hóa buồn.
Hắn và Triệu Nhược Hi quá mức gần gũi dẫn đến sự bất mãn của Tân Thủ.
Vậy mà trực tiếp phái người tìm tới tận cửa và dạy cho Lý Tình một bài học.
Mà đám người kia xuống tay cũng thật tàn nhãn, trực tiếp phế bỏ mệnh căn của Lý Tình.
Sau đó vơ vét và thậm chí đoạt đi viên Tử Vận Luyện Đạo đan.
"Tần Thủ..."
Lý Tình chậm chạp tỉnh táo lại từ trong ký ức, trong mắt hiện lên thù hận vô tận.
Nhưng rất nhanh, đau đớn từ nửa người dưới truyền đến đưa hẳn về thực tại.
Lý Tình lấy lại sự can đảm, run rẩy vươn tay chạm vào nửa người dưới.
Nhưng không bắt được gì cả.
Lập tức trong lòng Lý Tình lạnh như băng.
"Mệnh căn không còn, hy vọng đột phá Luyện Khí kỳ cũng không còn nữa."
"Ta sống còn có ý nghĩa gì..."
Trong mắt Lý Tình tràn đây tuyệt vọng.
Nhưng vào lúc này, một bóng người đột ngột đẩy cửa bước vào.
Không cần ngẩng đầu, chỉ từ mùi hương cơ thể quen thuộc kia thôi Lý Tình cũng biết là ai đến.
"Nhược Hi..."
Nói được một nửa, Lý Tình chợt nhớ tới cảnh báo của đám ác nhân kia lúc hành hung. Đau nhức ở nửa người dưới còn chưa giảm bớt.
Lý Tình không khỏi run rẩy mở miệng nói: "Triệu sư tỷ..."
Triệu Nhược Hi nhìn dáng vẻ này của Lý Tình, trong mắt vốn là hiện lên một tia đau lòng.
Sau đó sắc mặt âm u, đầy xơ xác tiêu điều.
"Ngươi bị thương ở đâu..." nàng nhẹ nhàng mở miệng hỏi.
Toàn thân Lý Tình lại run lên, chắn hạ bộ của mình theo bản năng.
Trong nháy mắt Triệu Nhược Hi hiểu được, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Triệu sư tỷ nói đúng.
Quả nhiên "Nghịch Luân Kinh" là một môn công pháp vô cùng đặc biệt.
Trong kinh thư cho rằng, thiên địa chuyển động, tuần hoàn theo quy tắc đã định.
Mà để duy trì quy tắc chuyển động này lại cần một nguồn động lực vô cùng lớn.
Nếu thuận theo Thiên Đạo tu hành, chắc chắn có thể đạt được cảnh giới Vô Thượng.
Nhưng nếu đảo ngược nhưng quy tắc này, đồng thời cũng nhìn lén được cảnh giới Chân Tiên.
Thiên địa chi lý sao mà rộng lớn! Dựa vào sức người thì sao có thể làm được?
Nam là dương, nữ là âm.
Nếu dùng cơ thể của người nam tu thành một thuần âm chỉ thể, sẽ có thể thực hiện bước đầu tiên đảo ngược thiên địa chỉ lý. Lấy đây làm khởi điểm, có thể không ngừng thúc đẩy những quy luật, trật tự của đất trời, biến nó trở thành ngưồn tài nguyên thăng hoa cho bản thân...
Lý Tình như kẻ say, đắm chìm bởi cảnh tượng chỉ một cái giơ tay nhấc chân có thể cải thiên hoán địa được mô tả trong kinh thư sau khi tu hành đến "Nghịch Luân Kinh” hậu kỳ.
Triệu sư tỷ thấy hắn nhìn đến mức nhập tâm, cũng luôn không làm phiền đến hẳn.
Chỉ im lặng nhìn bên sườn mặt của Lý Tình, thần sắc ngẩn ngơ.
Mãi đến khi Lý Tình cuối cùng cũng tỉnh táo lại, Triệu Nhược Hi mới đưa ra một chiếc nhãn trữ vật khác: "Thời gian tiếp theo đây, trước hết phải dựa vào bản thân ngươi rồi." "Tuy chỉ là đệ tử ngoại môn, nhưng dù sao cũng đã phá vỡ môn quy, tránh không khỏi phải chịu phạt."
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Lý Tình, Triệu sư tỷ an ủi: "Không sao, chỉ bế quan có mười năm mà thôi. Vừa hay ta có thể nhân cơ hội này nỗ lực tu hành."
"Đợi ta xuất quan, giết Tân Thủ, báo thù rửa hận cho ngươi!".
"Trong khoảng thời gian này, xin ngươi đừng ruồng bỏ bản thân. Lai lịch của môn Nghịch Luân Kinh này rất thần bí. Ngay cả sư tôn của ta cũng chưa bao giờ nghe nói tới môn công phu này trong bí các, sự xuất hiện của nó giống như không có căn cứ gì vậy."
"Ngươi tu luyện cho tốt. Tương lai, cảnh giới chắc chắn có thể vượt qua 1a"...