Chương 1383: Di niệm của Truyền Pháp
Chương 1383: Di niệm của Truyền PhápChương 1383: Di niệm của Truyền Pháp
"Là thời điểm để Huyền Hoàng giới chỉ có một âm thanh."
Tu sĩ trung niên tràn đầy sát khí nói.
"Mà các ngươi chính là mấu chốt hoàn thành mục tiêu vĩ đại này."
Tu sĩ trung niên tiện tay chỉ tới, hình ảnh trước mặt mọi người lại lần nữa biến hóa.
Cảnh sắc lãnh địa Vạn Tiên Minh chậm rãi biến mất, chỉ để lại gần ngàn điểm nhấp nháy đại biểu cho thiên thành.
Sau đó, từng tia sáng màu bạc nối liền những điểm sáng này.
"Các ngươi có nhìn ra gì không?” Tu Sĩ trung niên hỏi. Vệ Kỳ Chính là người đầu tiên phát biểu, buộc miệng thốt lên: "Đây... Đây quả thực giống như kinh mạch nhân thể?!"
Các thanh niên khác đồn dập nhìn về phía Vệ Kỳ Chính, sau đó lại gắt gao nhìn chằm chằm bức tranh điểm đường đan xen càng ngày càng rõ ràng phía trước.
Tất cả đều bừng tỉnh đại ngộ.
"Chẳng lẽ nói..."
Một suy nghĩ khó tin không khỏi hiện lên trong lòng bọn họ.
Tu sĩ trung niên mở miệng, xác nhận suy đoán của bọn họ: "Di niệm thiên tôn, dựa theo quy luật đặc biệt của kinh mạch nhân thể phân bố trên mặt đất Tiên Minh. Nếu có thể dùng bí pháp dẫn động là có thể triệu hồi ra một pháp tướng lấy Truyền Pháp thiên tôn làm nguyên mẫu từ trong hư không." "Di niệm thiên tôn tương đương với nguồn lực lượng khu động pháp tướng."
"Nếu có thể dẫn động tất cả..."
Tu sĩ trung niên hít sâu một hơi: "Ngũ Lão hội ít ngày nữa là có thể diệt!"
Ba mươi ba thanh niên lúc này đều sững sờ tại chỗ.
"Mà các ngươi chính là chìa khoá mở ra lực lượng cường đại này..."
Trong lời kể của tu sĩ trung niên, các thanh niên sôi nổi bị hấp dẫn tâm thần. Trong ánh mắt tràn đầy khát khao nóng lòng muốn thử.
Lực lượng của di niệm thiên tôn quá mức to lớn, chỉ dựa vào một tu sĩ căn bản không thể dẫn động, kế thừa toàn bộ.
Chỉ có chia cắt hóa thành ba mươi ba vực. Mỗi vực đều cần một nhân tài tuyệt thế chủ trì.
Lúc ba mươi ba Tiên tuyển giả có thể làm được đến mức tâm niệm hợp nhất.
Lại không ngừng quen thuộc di niệm thiên tôn là có thể đồng thời đảm nhiệm kiều bản, dẫn động lực lượng di niệm thiên tôn!
"Lần đầu gọi ra pháp tướng thiên tôn, thời gian duy trì nhất định sẽ không quá dài."
"Các ngươi phải nắm chắc thời cơ này, quen thuộc, lĩnh ngộ huyền cơ trong này."
"Hơn nữa trong quá trình này, bất cứ người nào trong các ngươi cũng không thể có mảy may phân tâm. Phải biết rằng, ở thời điểm này tương đương ba mươi ba người các ngươi cùng nhau điều khiển pháp tướng."
"Nếu như trong các ngươi có bất đồng, rất có thể dẫn đến pháp tướng vỡ vụn."
Tu sĩ trung niên tường tận giới thiệu đủ loại công việc về pháp tướng thiên tôn cho các thanh niên.
Ba mươi ba tu sĩ này không ai không phải thiếu niên tuấn kiệt hăng hái. Trong lòng đều có ngạo khí của chính mình.
Muốn bọn họ tâm hướng một chỗ sử dụng lại khó khăn biết bao?
Thế nên kế tiếp Vạn Tiên Minh chuẩn bị huấn luyện liên tiếp cho bọn họ.
Trong một khối cầu tràn đầy quang mang màu trắng bạc giống như phân bố vô số thế giới khác nhau nhanh chóng diễn hóa. Thần thức của ba mươi ba người bị đưa vào trong thế giới, trải qua đủ loại khó khăn trắc trở.
Có loạn thế hồng trần, có giang hồ người phàm.
€ó kỳ ngộ Tu Tiên giới thượng cổ, có cảnh tương lai có thể.
Nhưng đều không ngoại lệ, ba mươi ba người bọn họ đều bị cưỡng ép ràng buộc tụ tập. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, tụ tập cùng nhau.
Chỉ có đạt thành cảnh ngộ đồng tâm đồng đức, giống như một thể mới có thể cuối cùng giải thoát từ trong luân hồi.
Mà chỉ cần có bất kỳ người nào trong bọn họ có dị tâm, luân hồi đều sẽ bắt đầu lần nữa.
Tuy có Vạn Tiên Minh cố gắng dẫn đường, đây cũng là một khoảng năm tháng dài đằng đẫng. Không biết trong giả thuyết rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu năm, lúc những "thanh niên" này cuối cùng thoát vây mà ra.
Ngây ngô trên mặt bọn họ đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trong mắt tràn đầy tang thương.
Nhìn quanh bốn phía, trên mặt có mấy phần phòng bị và mờ mịt.
"Bốp bốp bốp..."
Trong tiếng vỗ tay không ngừng của †u sĩ trung niên, ký ức bị áp chế của bọn họ lúc trước cuối cùng khôi phục lại.
"Rất tốt, hiện tại chúng ta bắt đầu tiết thứ hai" Không mảy may băn khoăn ý nghĩa của các thanh niên, tu sĩ trung niên lên tiếng nói. ....
Tiếp đó, đám người Vệ Kỳ Chính lại trải qua huấn luyện càng tàn khốc hơn. Tất cả đều bị lột sạch, nhốt vào trong không gian kín chỉ có bóng đêm vô tận.
Trong không gian ngoại trừ khí tức Truyền Pháp thiên tôn mô phỏng ra thì không còn vật gì khác.
Mắt không thể thấy tai không thể nghe.
Thậm chí thần thức thăm dò xung quanh cũng đều là cảm ứng được không có vật gì.
Cả ngày bị ngâm trong khí tức còn sót lại của Truyền Pháp thiên tôn, thân thể và thân hồn của ba mươi ba Tiên tuyển giả cũng bắt đầu từ từ xảy ra biến hóa.
Trong bóng tối, không biết năm tháng trôi qua.
Sau khi tất cả bọn họ đều thoát vây mà ra, thần thái, hành động và ánh mắt đều trở nên cực kỳ giống nhau. ...
Nhìn đến đây, trong đầu Lý Phàm lóe qua một luồng linh quang.
Hắn cuối cùng đã nghĩ tới, cảm giác quen thuộc của tu sĩ trung niên từ đâu mà đến.
Hàn quang trong ánh mắt đó gần như hoàn toàn nhất trí với Đệ Nhất Kinh Luân!
"Giống như những Tiên tuyển giả, tuy không cùng một người nhưng vì nguyên nhân nào đó, bọn họ có những chuyện trải qua chung. Sau đó cũng bắt đầu trở nên rất giống nhau..."