Chương 1399: Gặp lại xương trong quán (2)
Chương 1399: Gặp lại xương trong quán (2)Chương 1399: Gặp lại xương trong quán (2)
"Trước khi rời khỏi tổng bộ Vạn Tiên Minh, ta muốn tham quan 'Bác Vật Thần Tàng quán một chút, được không?”
Lão giả tóc trằng ngẩn người.
Đối với hắn, việc tham quan Thần Tàng quán là chuyện có thể thực hiện bất cứ lúc nào.
Tín vật mà hắn đưa ra đại biểu sự nhân tính từ hắn và nó có rất nhiều tác dụng.
Nếu để bên ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ liều mạng cướp đoạt.
Vậy mà hắn dễ dàng lãng phí như vậy ư?
"Tiểu tử, ngươi không cân nhắc lại ư?" Thậm chí, bản thân lão giả tóc trắng cũng cảm thấy hơi phí của trời, không khỏi khuyên nhủ hắn.
"Không cần, ý ta đã quyết." Lý Phàm thản nhiên đáp lại.
Lão giả tóc trắng khẽ lắc đầu, không khuyên ngăn hắn nữa.
Sau khi thu hồi tín vật, lão giả đưa Lý Phàm ra khỏi Hộ Pháp đường rồi bàn giao với tu sĩ dẫn đường.
Sau đó, lão giả quay lại Hộ Pháp đường.
Còn Lý Phàm đi theo sau tu sĩ dẫn đường, đi thẳng về phía Bác Vật Thần Tàng quán.
Lần này, hắn thay đổi ý định, muốn tạm thời đến thăm Bác Vật Thần Tàng quán.
Kỳ thực đây là chủ ý của bản tôn.
Một là hắn muốn đi xem thử cái đầu lâu được trưng bày trong Thần Tàng quán.
Hai là tận dụng thời gian đi thăn Thần Tàng quán để ghi nhớ 'Tam Tai Bách Kiếp Minh Thần Pháp'.
Trong Thần Tàng quán có lẽ sẽ an toàn.
Nhưng một khi hắn rời khỏi tổng bộ Tiên Mình thì điều này chưa chắc.
Hơn nữa, lần này ở Hộ Pháp đường hẳn biểu hiện có phần khác người, khó tránh khỏi bị người khác nhắm tới.
Thế nên Lý Phàm quyết định, một khi vừa rời khỏi tổng bộ Tiên Minh, sẽ trực tiếp vứt bỏ thánh thai, phòng ngừa bị người khác truy tung.
Sau khi tiến vào Thần Tàng quán, nhiều ký ức khác nhau về đồ cất giữ cũng lần lượt hiện lên. Xem ra, lúc trước bản tôn đã từng tới nơi này.
Có điều, Lý Phàm vẫn giả bộ như lần đầu tới thăm.
Thán phục hết lần này đến lần khác.
Kỳ thực, hắn đang âm thâm không ngừng xem công pháp 'Tam Tai Bách Kiếp Minh Thần Pháp' do Diễn Pháp Giác thôi diễn ra.
Trình độ phức tạp của môn công pháp này không hề kém hơn tiên pháp của Huyền Thiên giáo.
Chỉ là uy năng của nó thấp hơn một bậc, chỉ có biểu hiện và chiến lực là ở cảnh giới Hợp Đạo.
Tuy nhiên, nếu Lý Phàm dùng để giả thần giả quỷ, lừa gạt Mặc Nho Bân thì như vậy cũng đủ rồi.
Sau khi học thuộc toàn bộ công pháp, Lý Phàm hài lòng gật đầu.
Trong khi đang đắm chìm trong việc cảm ngộ công pháp, hắn đi đến trung tâm của Bác Vật Thân Tàng quán, lúc này mới bừng tỉnh.
Hắn suy nghĩ xuất thần khi nhìn thấy đầu lâu.
Nó không khác gì với đầu lâu của người phàm.
Nhưng cách tầng tầng phòng hộ, Lý Phàm vẫn có thể cảm nhận được một tia khí tức khác biệt.
Trong hốc mắt trống rỗng của đầu lâu phát ra ánh sáng đen âm u.
Dường như xuyên thấu qua tầng tầng ngăn cách và nhìn chằm chằm vào Lý Phàm thánh thai.
Song Lý Phàm không có cảm thấy chút âm u, lạnh lão hay sợ hãi nào, ngược lại hắn còn cảm thấy hơi thân thiết, ấm áp.
Giống như...
Hắn và chủ nhân của đầu lâu này đã từng quen biết vậy.
"Kỳ lạ, cảm giác như này..."
Thánh thai nhìn chằm chằm đầu lâu mãi không rời đi.
Không giống như các vật triển lãm khác trong Thần Tàng quán, đầu lâu này không có mô tả chỉ tiết nào.
Chỉ đánh dấu là đầu lâu của tu sĩ đầu tiên lây nhiễm Tiên Phàm Chướng làm nhận dạng thân phận.
Dường như bời vì nguyên nhân tu sĩ này khi còn sống đã lây nhiễm Tiên Phàm Chướng nên nó không khác gì với di cốt của người phàm đã chết.
So với những bộ xương trắng sáng bóng được lưu lại của các đại tu sĩ vẫn lạc thì nó rất khác biệt chỉ bằng một cái liếc nhìn.
Theo người hướng dẫn giải thích, có lẽ ngoại trừ quán trưởng Thần Tàng quán ra thì không ai biết tại sao vật này lại được đặt trong trung tâm của Tàng Tàng quán.
Nhưng vật có thể được trưng bày ở trung tâm của Bác Vật Thần Tàng quán, cũng đủ để nói rõ giá trị của nó.
Bất luận là giá trị thực tế hay giá trị kỷ niệm.
Từ những dao động nhè nhẹ trong cảm xúc của bản tôn cảm ứng được, thánh thai cũng biết hình như cái đầu lâu này rất quan trọng đối với hắn.
Tuy nhiên, hiện tại không phải lúc lấy nó đi.
Cuối cùng, hắn lại nhìn đầu lâu thật thâm sau, ngay khi Lý Phàm thánh thai đang định rời đi thì chợt nghĩ đến điều gì đó.
Hắn quay đầu lại lần nữa, cẩn thận ghi nhớ toàn bộ hình dáng của đầu lâu.
"Có lẽ ta có thể dựa theo hình dáng của đầu lâu để phục hồi lại tướng mạo của vị tu sĩ như trước."
Chính vì nguyên nhân này, bản tôn đã có một chỉ lệnh.
Tuy, bản thân Lý Phàm không có nắm giữ loại kỹ thuật này nhưng Huyền Hoàng giới lớn như thế, nhất định sẽ có tu sĩ có thể làm được điều này.
Kế tiếp, thánh thai đi dạo một hồi lâu trong Bác Vật Thần Tàng quán.
Đợi đến khi xác định rằng bên phía bản tôn đã đồng thời nắm giữ toàn bộ nội dung công pháp 'Tam Tai Bách Kiếp Minh Thần Pháp, lúc này hắn mới giả vờ như vẫn còn chưa thỏa mãn, rời khỏi Thần Tàng quán.
Tu sĩ dẫn đường vẫn tận chức đứng đợi ngoài cửa.
Cho đến khi thánh thai được đưa ra ngoài tổng bộ Tiên Minh, hắn mới lắc mình biến mất.
Lý Phàm thánh thai mơ hồ nhận ra có tu sĩ đang âm thầm đi theo phía sau hắn, trong lòng cười lạnh.
Không chút do dự, hắn quyết đoán lựa chọn tự sát.