Chương 1405: Bịa chuyện dụ quỷ thần (2)
Chương 1405: Bịa chuyện dụ quỷ thần (2)Chương 1405: Bịa chuyện dụ quỷ thần (2)
"Lại đề phòng vạn vạn năm sau, thân mình suy kiệt. Vì vậy lưu truyền bí pháp ra bên ngoài, phàm là người tu hành Thần Lâm Thân, đều có thể dùng thân trấn áp vô hạn thần ma. Báo đáp chính là, có thể triệu hoán được chiếu hình của thần ma trong thánh ngục, dùng để chiến đấu cho mình..."
Tân Hồng Chương nghe mà đầu có chút chóng mặt.
Cái gì mà thánh nhân từ bị, chư thiên thần ma, cơ bản là trước đây hắn chưa nghe qua bao giờ.
Hoàn toàn trái ngược với thế giới quan của hắn trước đây, rất khó mà tin được.
Lý Phàm lại tiếp tục nói: "Vốn dĩ ta cũng giống như ngươi, cảm thấy chuyện này quá hoang đường. Nhưng lúc thật sự tu hành bí thuật này, sau khi triệu hoán thành công hình chiếu của thần ma, ta đã hiểu được..."
"Bí thuật này không phải bí pháp bản địa của Huyền Hoàng giới. Sự việc được ghi chép lại, cũng không phải sự việc xảy ra ở Huyền Hoàng giới. Tuy nhiên, sức mạnh của bí pháp thực sự có tác dụng."
Tân Hồng Chương nghe xong, thoáng chốc tỉnh ngộ.
"Hơn nữa, bí thuật này còn có một loại đặc tính. Bí thuật mà mỗi người tu hành, đều có một dấu ẩn riêng biệt. Sau khi đem bí thuật truyền thụ cho người khác, dấu ấn này cũng không hề biến mất. Ngược lại có được lợi ích từ người tu hành bí thuật tiếp theo, triệu hoán được hình chiếu thần ma càng nhiều, càng mạnh..."
Những lời này có chút huyễn hoặc, nhất thời Tân Hồng Chương vẫn chưa hiểu rõ cụ thể là gì ý gì.
Nhưng rất nhanh, Lý Phàm đã dùng biểu hiện thực tế để giải thích.
"Ví dụ như..."
Ba thần ma tà khí ngất trời, chớp mắt xuất hiện bên cạnh Tân Hồng Chương.
Đứng một vòng bao vây lấy hắn.
Bị vấy bởi ma khí vô tận, Tân Hồng Chương nuốt nước bọt, căng thằng mà không dám động đậy.
"Ta đã truyền thụ cho mười mấy vị hữu duyên với bí pháp này, vì vậy số lượng thần ma có thể triệu hoán ra được, cũng đã nâng lên ba con."
"Số lượng tu sĩ truyền thụ được càng nhiều, thì số lượng thần ma có thể triệu hoán càng nhiều. Đây chính là lý do ta không hề để tâm, thậm chí là mười phần nguyện ý đem bí thuật 'Thần Lâm Thân này truyền thụ cho ngươi."
Lý Phàm cười nói.
Tân Hồng Chương nhìn ba thần ma uy phong lãm liệt xung quanh mình, không nhịn được mà tim đập thình thịch.
Dễ dàng thu được một hình chiếu ma thần với chiến lực mạnh hơn bản thân như vậy, có ai từ chối đây?
Tân Hồng Chương đang định đồng ý, nhưng vào thời khắc quan trọng lại giống như phúc lâm tâm trí, nhìn về phía Lý Phàm.
"Vậy thì, trả giá gì đây?"
"Trên đời làm gì có chuyện tốt như chiếc bánh từ trên trời rơi xuống?" Lý Phàm thấy đối phương vẫn đang dựa vào địa thế hiểm trở, ngoan cố chống cự, lại mỉm cười hỏi: "Trả giá? Vậy vị thánh nhân đại từ đại bi vốn có thể đạt được cảnh giới siêu thoát trên tiên đó, hiện giờ lại chỉ có thể tự nhốt mình vào ngục, trấn áp hàng nghìn thân ma..."
"Đây không tính là trả giá ư? Chỉ có điều thánh nhân từ bi, ngăn chặn mọi tai ương thay chúng ta mà thôi. Nếu những thần ma kia vẫn tàn phá bừa bãi, muốn triệu hoán bọn chúng tất phải hiến tế thần hồn của chính mình mới được."
"Nếu ngươi thực lòng biết ơn, chỉ cần mỗi ngày ca tụng ơn đức thánh nhân là đủ."
Lý Phàm giải thích như vậy, hết thảy mọi chuyện đều được khơi thông.
Mọi nghỉ vấn trong lòng Tân Hồng Chương tiêu tan, lại không kìm được hỏi: "Không biết rốt cuộc danh hiệu của vị thánh nhân kia là gì..."
"Học được 'Thần Lâm Thân tự khắc ngươi sẽ biết." Lý Phàm nói, nhẹ nhàng chỉ vào Tân Hồng Chương.
Nội dung của bí pháp thần ma khó đoán đột nhiên hiện lên trong đầu Tân Hồng Chương như thủy triều.
"Quả nhiên là diệu pháp vô thượng, quả thực bất phàm!"
Chỉ riêng trong từng câu chữ, Tân Hồng Chương có thể thoáng thấy được sự huyền diệu của "Thần Lâm Thân". So với pháp thuật mà hắn tu hành ở kiếp này, đúng là một trời một vực, một cái trên trời, một cái dưới đất.
Đắm chìm trong diệu pháp không thoát ra được.
Sau khi Tân Hồng Chương tỉnh lại, Lý Phàm đã biến mất không một dấu vết. "Cứu khổ cứu nạn, hồng trần từ bi" Tân Hồng Chương tự lẩm bẩm.
Có được bí pháp, hiển nhiên việc đầu tiên là phải tìm nơi tu luyện.
Tân Hồng Chương kìm nén hưng phấn trong lòng, quay về trong pháo đài phòng hộ ở châu Cửu Sơn.
Tốn rất nhiều tiền để thuê một mật thất tu hành với mức độ bí mật cao nhất, Tân Hồng Chương ngồi xếp bằng trong đó, bắt đầu tu hành theo phương pháp được mô tả trong "Thần Lâm Thân".
Bóng tối lặng lẽ len vào trong mật thất.
Tân Hồng Chương dường như đã quay trở về Quỷ vực vô biên, nơi có hàng ngàn ma thần sinh sống.
Nhưng không giống với cảnh tượng gió giật kinh hoàng, quỷ than thần oán từng thấy trước đây, trong Quỷ vực lúc này đang lâm vào trạng thái yên tĩnh đến tuyệt đối.
Phía trên hàng ngàn thần ma, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của một vị từ bi tản ra từng luồng ánh sáng ấm áp.
Nỗi sợ hãi trong lòng Tân Hồng Chương dần dần tiêu tan, hắn vừa kích động vừa cung kính cúi đầu hành lễ với bóng người trên trời.
Sau đó thần niệm trôi dạt giữa hàng nghìn thân ma, không ngừng cảm ứng.
Khi hắn bay qua một trong số tượng mạ, lòng chợt rung động, miệng lẩm bẩm vài câu.
Giây tiếp theo, bức tượng ma đột nhiên mở mắt ra.
Quỷ vực đứng im ầm ầm tan vỡ. Trong thực tế, một ma thần tám đầu tám tay, thân thể uy nghiêm xuất hiện trước mặt Tân Hồng Chương.