Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1432 - Chương 1432: Giả Ngốc Cũng Không Điên (2)

Chương 1432: Giả ngốc cũng không điên (2) Chương 1432: Giả ngốc cũng không điên (2)Chương 1432: Giả ngốc cũng không điên (2)

"Ngươi nghĩ lại một chút, nếu ta có thể tìm thấy thức hải của ngươi thông qua thân thể của những tu sĩ kia thì tất nhiên truyền pháp giả khác cũng có thể làm được."

Tuy Lý Phàm đóng vai vị tu sĩ điên, nhưng hắn lại không ngốc.

Ngay sau đó không phản bác, chìm vào trong suy nghĩ.

Sau đó nhìn về phía Mặc Nho Bân, dường như nhớ ra gì đó, đột nhiên nói: "Quả nhiên ngươi chiếm lấy thân thể của truyền pháp giả kia."

Mặc Nho Bân hơi giật mình: "Hưng Vượng huynh, ký ức của ngươi khôi phục rồi sao?" Vẻ mặt Lý Phàm nghiêm túc, không trực tiếp trả lời, mà sốt ruột nói với Mặc Nho Bân: "Phương pháp duy nhất để tìm thấy Hiên Viên đại ca là thông qua bảo vật Huyền Thiên Bảo Kính trong giáo. Ngươi cần phải nghĩ cách..."

Ban đầu thấy "Tôn Hưng Vượng" khôi phục bình thường, trên mặt Mặc Nho Bân không khỏi hiện lên mấy phần vui mừng.

Nhưng khiến hắn vô cùng khó chịu là Lý Phàm nói được nửa câu, lại đột nhiên im bặt.

Vẻ mặt của đối phương đột nhiên vô cùng mê mang, ánh mắt không hề có gì.

Hồi lâu sau mới có một chút ánh sáng, vô thức quan sát xung quanh.

"Ngươi là.." Lý Phàm nhìn chằm chằm Mặc Nho Bân trước mắt, hơi thắc mắc hỏi. Trái ngược mạnh mẽ giữa trước và sau khiến Mặc Nho Bân hít một hơi thật sâu.

Tuy biết công pháp mà Tôn Hưng Vượng tu luyện vô cùng quỷ dị, nhưng mà một trong mười hai pháp vương có thể khác thường đến loại tình trạng này vẫn khiến hắn cảm thấy hơi sợ hãi.

"Nhưng mà suy nghĩ của Hưng Vượng huynh lại tình cờ trùng hợp với ta."

"Ừm... Quả nhiên ngày đó hắn cố ý dẫn dắt truyền pháp giả 'Phùng' đến chỗ †a ngủ say là muốn ta ẩn nấp vào trong Vạn Tiên Minh."

Ngay lúc Mặc Nho Bân đang suy nghĩ, hình như Lý Phàm cũng nhận ra hắn.

"Hóa ra là Bân đệ."

"Sao chúng ta lại ở đây?" Lý Phàm đánh giá chung quanh.

Mặc Nho Bân khẽ thở dài một hơi, trong lòng thở dài nói: "Vẫn được, ít nhất còn nhớ rõ ta. Ta đỡ phải lại tốn nhiều miệng lưỡi."

Sau đó giới thiệu ngắn gọn với Lý Phàm rằng mình thay thế truyền pháp giả Phùng tiến vào cao tầng của Vạn Tiên Minh, đồng thời âm mưu sự thật của Huyền Thiên Bảo Kính.

"Huyền Thiên Bảo Kính chính là tiên khí duy nhất mà năm đó Huyễn Chân hiền giả dốc hết tâm huyết để luyện hóa. Mấy năm nay, tuy bị Vạn Tiên Minh sử dụng nhưng theo quan sát của ta, Vạn Tiên Minh cũng không hoàn toàn đạt được quyền khống chế của nó, mà đạt thành quan hệ hợp tác nào đó."

"Chỉ cần có thể nắm giữ Huyền Thiên Bảo Kính lần nữa, rất có khả năng có thể xác định được vị trí của Huyễn Chân hiền giả thông qua nó."

Nhân lúc Lý Phàm hoàn toàn tỉnh táo, Mặc Nho Bân nói lời ngắn gọn.

"Với tình trạng của ta thì biết những chuyện này cũng vô dụng. Cần ta làm thế nào?" Lý Phàm cũng vô cùng phối hợp, biết thân biết phận hỏi.

Mặc Nho Bân vô cùng vui mừng, khế nói: "Vạn Tiên Minh bây giờ, hai quyền lực của mạch truyền pháp giả và mạch chưởng kính nhân phân chia và kìm hãm lẫn nhau. Ngoài ra còn có mạch "Huyễn Chân hiền giả' giấu trong tối kiểm tra và cân bằng."

Lý Phàm khẽ cau mày: "Cao tầng của Vạn Tiên Minh lại phức tạp như vậy sao? Mà chưởng kính nhân, Huyễn Chân hiền giả gì đó..."

"Trước đó từ trước đến nay ta chưa từng nghe nói qua."

Mặc Nho Bân khẽ gật đầu: "Ta cũng chiếm lấy thân thể của truyền pháp giả Phùng mới biết được việc này. Thường ngày người cầm quyền của ba mạch này rất ít lộ mặt, bên ngoài không biết hư thực bọn họ cũng bình thường."

"Cái gọi là truyền pháp giả là những †u sĩ vẫn còn tồn tại năm đó đi theo sau Truyền Pháp thiên tôn, tuyên dương tân pháp."

"Mà chưởng kính nhân, tên như ý nghĩa, chính là lực lượng hạn chế Huyền Thiên Bảo Kính. Những năm gần đây, Vạn Tiên Minh vẫn không hề từ bỏ ý định chiếm hữu hoàn toàn Huyền Thiên Bảo Kính. Nhờ vào thủ đoạn Truyền Pháp thiên tôn để lại năm đó, ăn mòn từng bước một, gia tăng quyền khống chế Huyền Thiên Bảo Kính." "Còn mạch thứ ba thần bí nhất, Huyễn Chân hiền giả..."

"Trong khoảng thời gian này, ta cũng rất ít tiếp xúc. Nhưng mà hình như có chút quan hệ với tạo vật tên là "Thời Đại' và vị Đế Tam Mô của Thú tộc. Nhờ vào lực thôi diễn vô thượng và lực lượng cực huyễn như thật nào đó, đủ để hóa hư thành thực, triệu hồi ra vô số tu sĩ chiến đấu có thực lực dũng mãnh một cách vô căn cứ..."

Mặc Nho Bân chia sẻ tin tức đã biết trước mắt với Lý Phàm.

Sau khi Lý Phàm nghe xong, không nhịn được vung tay áo: "Kế hoạch là gì?"

"Có vẻ như cho dù ngươi là truyền pháp giả, nhưng muốn tìm kiếm Huyền Thiên Bảo Kính cũng không phải là chuyện dễ."

Mặc Nho Bân khẽ gật đầu, không phủ nhận: "Nhưng mà kế hoạch của ta đã thấy hiệu quả đầu tiên."

"Huyền Thiên Bảo Kính có linh trí của mình. Đã muốn nắm giữ nó không dễ, vậy thì buộc nó chủ động hợp tác với chúng ta."

"Trước đó, Hưng Vượng huynh truyền trận đồ Huyền Thiên Phong Linh vào trong Tiên Minh thông qua thủ đoạn nào đó. Dưới lửa cháy đổ thêm dầu, bây giờ một mạch truyền pháp giả đã rục rịch ngóc đầu."

"Cố gắng thông qua lực lượng của Huyền Thiên Phong Linh, hoàn toàn nắm giữ Thiên Huyền Kính. Từ đó hoàn toàn nghiền nát một mạch chưởng kính nhân..."

"Nhưng ngươi và ta đều rõ ràng, Huyền Thiên Phong Linh cũng chỉ ép buộc Huyền Thiên Bảo Kính chấp hành một số mệnh lệnh thôi. Muốn thực sự hoàn toàn khống chế Huyền Thiên Bảo Kính..."
Bình Luận (0)
Comment