Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1438 - Chương 1438: Vạn Vật Đều Như Ta

Chương 1438: Vạn vật đều như ta Chương 1438: Vạn vật đều như taChương 1438: Vạn vật đều như ta

Bên trong thế giới biển đèn nê ông, tiếng nói của một đứa trẻ bảy tám tuổi truyền tới, trong giọng nói tràn đầy ngưỡng mộ.

"Không phải chuẩn bị, là đã làm rồi."

Giọng nói lạnh lùng của truyền pháp giả Tưởng liên tục quanh quẩn trong không gian mờ mịt này.

Nghe thấy lời như thế, biểu cảm khiếp sợ trên mặt tất cả truyền pháp giả khác hoàn toàn không thể che giấu nổi.

"Chuyện này..."

"Tưởng huynh vậy mà đích thân ra trận?"

"Thú vị đấy, xem ra hắn thật sự cảm thấy hứng thú với ý niệm thần ma này."

"Quả là thế. Nói lại thì đây là lần đầu tiên Tưởng rời khỏi 'thế giới Quy Khư' kia của hắn từ khi Tiên Minh lập nên đến nay."

"Chậc chậc, đối phương lần này có phúc thật."

"Nhanh lên, lúc nào cũng chú ý cảnh tượng mới nhất theo thời gian thực. Ta không chờ nổi muốn xem Tưởng huynh đại hiển thần uy!"

Như chiếc nồi đang sôi trào, trong chớp mắt bên trong không gian mờ mịt nổ tung.

Những truyền pháp giả vốn bình thản ung dung, giờ phút này trên mặt tất cả bọn hắn đều lộ rõ sự phấn khích, biểu cảm chờ mong đến cực điểm.

Trong đó, một tiểu thế giới chỗ thành trông giống như phàm nhân, truyền pháp giả Phùng, cũng chính là Mặc Nho Bân, trong lòng không khỏi che giấu một lớp bóng đen. ...

"Cẩn thận."

Lý Phàm đang khống chế trăm vạn thần ma.

Lúc này, một thân ma trong số đó lại phát ra một tiếng nhắc nhở khe khẽ.

Nhưng Lý Phàm đang kiểm soát toàn cục không hề xem nhẹ.

Mà vẻ mặt thoáng chốc trở nên vô cùng nghiêm túc.

"Đây là...

"Mặc Nho Bân?"

"Bản thân hắn không ra mặt, trái lại còn âm thầm cảnh báo."

Trong chớp mắt Lý Phàm đã suy luận nguyên nhân biến cố có thể xảy ra.

"Có kẻ địch lớn đột kích!"

Cùng lúc đó còi báo động trong lòng hắn reo to, Lý Phàm không chút mảy may hoảng loạn.

Mà là khá phấn khích.

Dù sao giờ phút này, lực lượng hắn năm giữ đã có thể sánh vai với Trường Sinh thiên tôn. Nếu không làm loạn một trận oanh liệt, cứ thế mà tiêu tan, trái lại hơi tiếc nuối!

"Vậy để cho ta nhìn thử xem rốt cuộc là ai có thể khiến pháp vương Huyền Thiên giáo căng thẳng như vậy."

Lý Phàm thuấn bộ một cái, tiến đến trước tượng đá Vô Diện chân tiên ở Linh Mộc giới.

Kiếp thân chứa đây lực nguyện vọng kim sắc chậm rãi bay ra.

Trên đó còn bao phủ một lớp y sam đan từ sợi thừng màu vàng.

Kiếp thân kéo dài, tạo thành một lớp vòng phòng hộ, bao phủ bản tôn Lý Phàm ở bên trong.

"Như thế ta mới có thể bất khả chiến bại."

"Nếu thật sự bại trận, e là toàn bộ Huyền Hoàng giới đêu phải chôn cùng với tai"

Lý Phàm nhắm hai mắt lại, hai chân ngồi xếp bằng.

Tĩnh tâm chờ đợi đối phương đến.

"Có lẽ là giống với Mặc Nho Bân, thông qua phân thân thân ma, truy ngược đến thức hải của ta."

"Bây giờ ta có trăm vạn tu sĩ trợ lực, há sẽ sợ hắn?"

"Có điều..."

Lý Phàm ngẫm nghĩ, tinh thần lập tức kết nối lại vào cổ thụ chọc trời kia trong Linh Mộc giới. Rèn luyện ngày đêm không ngừng, sự khống chế của Lý Phàm đối với Linh Mộc giới đã tiến gần tới mức độ hoàn toàn.

Lúc này tỉnh thần của hắn và cổ mộc hợp nhất, giống như gửi thân vào thiên địa.

Tinh thần và thiên địa Linh Mộc giới đan xen vào nhau.

Giờ phút này đây, Lý Phàm chính là Linh Mộc giới, Linh Mộc giới chính là Lý Phàm!

"Có trăm vạn tu sĩ, còn có một Tu Tiên giới thu nhỏ."

"Hừ, trừ phi Truyền Pháp đích thân tới..."

Lý Phàm làm xong xuôi tất cả chuẩn bị, ánh mắt hiện lên tia sắc lạnh.

Vận sức chờ phát động. Thần thức thấy rõ, không lâu sau đó, Lý Phàm nhạy cảm phát hiện một chút dao động lạ.

Đúng như dự đoán của hắn, tồn tại nào đó, sau khi chiếm cứ một cái trong số phân thân thần ma.

Men theo liên kết giữa mạng lưới ý niệm, đảo ngược trở về.

Chậm rãi tiến về phía thức hải Lý Phàm.

Bên phía Lý Phàm thì đã điều động toàn bộ sức mạnh trăm vạn ma thần còn thừa.

Chỉ chờ đối phương hiện thân là phải tặng một đòn lôi đình cho đối phương.

Nhưng sau khi kẻ địch đang theo dõi chằm chằm hiện rõ bóng dáng bên trong thức hải của Lý Phàm... Lý Phàm không chọn động thủ!

"Ngươi là...

Lý Phàm nheo mắt, nhìn đối phương.

Thiếu niên thư sinh yếu đuối, trên mặt còn có nét thanh tú vẫn chưa biến mất.

Ánh mắt thiếu niên tràn đầy vẻ ngây thơ và tò mò, đánh giá xung quanh.

Lý Phàm trước giờ làm việc cẩn trọng nhưng vẫn không động thủ.

Thiếu niên này tùy ý nhìn cảnh tượng khắp nơi bên trong thức hải của hắn.

"Loại cảm giác này..."

Một loại cảm xúc kỳ quái không diễn tả được thành lời xộc lên trong lòng Lý Phàm.

Hắn nhìn vị thiếu niên trước mắt này, dường như đang nhìn vào bản thân.

Không...

Hình như, cậu thiếu niên này, rõ ràng chính là bản thân hắn!

Đầu óc choáng váng một phen, vô số ký ức chợt hiện lên.

Vốn là đứa trẻ phàm nhân tầm thường, may mắn gặp được Truyền Pháp thiên tôn. Được dạy dỗ, sau này tự nguyện truyền bá pháp mới...

Đây là ký ức hắn mất đi bởi vì bị thương...

"Hóa ra là thế, ta chính là truyền pháp giả Tưởng."

"Chẳng lẽ giữa mình với mình còn có bí mật gì à?"

Suy nghĩ mọi việc như thế chợt hiện lên trong lòng Lý Phàm.

Trạng thái đề phòng của Lý Phàm dần được thả lỏng. Hình dạng nghìn vạn ma thần mặt mày dữ tợn cũng đều trở nên hiền lành. Cậu thiếu niên như đang đi dạo trong nhà mình, đi đứng thong dong, chậm rãi đi xuyên qua trong thức hải của Lý Phàm.
Bình Luận (0)
Comment