Chương 1448: Kỳ thiên địa tái tạo (2)
Chương 1448: Kỳ thiên địa tái tạo (2)Chương 1448: Kỳ thiên địa tái tạo (2)
Lý Phàm trầm giọng hỏi.
Rõ ràng, Tư Mã Trường Không coi việc ghi chép lịch sử Huyền Hoàng qua nhiều thế hệ là trách nhiệm của mình, không có lý do gì để từ chối chuyện này.
Tất cả mọi chuyện xảy ra ở Huyền Hoàng giới sẽ luôn hiện lên trong đầu...
Chuyện này đối với Tư Mã Trường Không căn bản không phải điều đau khổ gì
Mà là năng lực hoàn mỹ khiến người ta run lên vì kích động, thứ mà người Tư Mã gia tha thiết ước mơi
Ít nhất thì đây là điều mà Tư Mã Trường Không suy nghĩ trước khi thực sự hấp thụ phiến đá. "Còn ai có thể biên soạn sử sách Huyền Hoàng tốt hơn ta?"
"Mong đạo hữu thành toàn!"
Tư Mã Trường Không hít sâu một hơi, cung kính hành lễ với Lý Phàm.
Tuy không biết làm sao đối phương biết được thân phận của mình, nhưng nếu như lời hắn nói là thật thì...
Tư Mã Trường Không cam nguyện trả giá tất cải
"Tốt!"
Lý Phàm trầm giọng đáp ứng.
"Chờ thời cơi"
Bảy ngày sau, thời khắc phiến đá sáng thế sắp hoàn toàn thành hình, Lý Phàm khế quát một tiếng, thi triển thần thông 'Trừu Tỉ' với Tư Mã Trường Không.
Chỉ thấy cơ thể của Tư Mã Trường Không bị tách ra, dường như hóa thành từng sợi tơ, phiêu tán trên không trung.
Thần thông 'Trừu Ti' chính là cái Lý Phàm cảm ngộ được khi bị chuyển hóa thành người tí hon sợi tơ trong 'Thiên địa chi căn. Phản bản tố nguyên, trở về lúc đầu khi thiên địa chưa có gì.
Trong tâm mắt của Lý Phàm, các sợi ngang dọc đan xen vào phiến đá sáng thế ngày càng dày đặc.
Điều này cũng có nghĩa là chí bảo thiên địa này sắp được thành hình.
Lý Phàm điều khiển sợi tơ rút ra từ cơ thể Tư Mã Trường Không, cố gắng kết nối với phiến đá sáng thế.
Thật ra Lý Phàm cũng không chắc chắn chuyện này cho lắm, dù sao hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bản thể chân chính của phiến đá sáng thế.
Nhưng mở mắt trừng trừng nhìn nó biến mất ngay trước mắt thì tiếc lắm. Thử một lần xem sao!
Điều khiến Lý Phàm ngạc nhiên vui mừng là khi sợi tơ do Tư Mã Trường Không biến thành sắp đến gần thì không cần bỏ công thao tác gì, phiến đá tự xuất hiện một lực hút.
Các đường nét căng ra nhanh chóng, rồi liên tục bị kéo vào sợi tơ đan thành phiến đá.
Giống như một cuộn chỉ trong nháy mắt bị rút cạn, cơ thể Tư Mã Trường Không hoàn toàn tan biến.
Mà phiến đá lập lòe như cũng bị nhiễm chút bụi.
Lý Phàm cảnh giác, lui về vị trí an toàn một chút, cẩn thận quan sát.
Lá rụng về cội, quả chín rơi xuống đất, khi phiến đá được thiên địa tạo ra lần nữa, xung quanh không hề xuất hiện hiện tượng kỳ lạ nào. Phiến đá màu xanh xám phong cách cổ xưa không hề có dấu vết nào củaà dị bảo. Lơ lửng trong không trung một cách lặng lẽ.
Có lẽ do bị Tư Mã Trường Không kéo sợi dẫn dắt, phiến đá sáng thế cũng không đi đến nơi khác.
Vẫn còn ở trong ngôi miếu nhỏ trên núi, xem ra nỗ lực của Lý Phàm coi như đã thành công.
Nhưng điều mà Lý Phàm cảm thấy có chút kỳ lạ là Tư Mã Trường Không không để lộ ra cơ thể.
Cứ như vậy biến mất, hay là...
"Hòa làm một với phiến đá sáng thế rồi?" Lý Phàm suy đoán.
Trong khi Lý Phàm vẫn đang bí mật quan sát, trên phiến đá sáng thế lại có biến hóa mới.
Những ký tự màu đỏ máu dày đặc đột nhiên xuất hiện trên phiến đá, sau đó những ký tự này như chảy máu, biến thành những dòng nước xinh đẹp.
Sau đó những ký tự đấm máu ngày càng nhiều, dòng nước dần biến thành dòng sông cuồn cuộn.
Bao phủ hoàn toàn phiến đá.
Ánh sáng đỏ chói lập tức bùng phát. Khi Lý Phàm nhìn thấy được lại, hắn phát hiện toàn bộ phiến đá bị lật như trang sáng, đắp hờ bên ngoài phiến đá!
"Đây là..." Đồng tử của Lý Phàm đột nhiên co rụt lại.
Sự biến hóa của phiến đá vẫn còn đang tiếp tục.
Từng trang phiến đá chứa đầy chữ màu máu không ngừng lật, mỗi lúc một nhanh hơn. Bản thể của phiến đá càng ngày càng mỏng. Cuối cùng sau khi hoàn toàn chuyển hóa xong Một cuốn sách đá tỏa ra ánh sáng vàng nhạt cứ thế mà xuất hiện ngay trước mặt Lý Phàm!
So với phiến đá sáng thế trước đó, cuốn sách đá này có khí tức thần thánh và cổ xưa hơn.
Dị tượng dần lắng lại, ánh sáng tỏa ra từ sách đá dần thu lại.
Bình tĩnh lơ lửng ở không trung.
Chỉ có Lý Phàm nhạy bén nhận ra hình như cuốn sách đá đang dần mờ đi. Không phải biến mất hay di chuyển, mà là ẩn đi.
"E rằng trên đời này không còn 'Huyết Mạch Sử Thư' của gia tộc Tư Mã nữa."
"Thay vào đó, là 'Sử Thư Sáng Thế trước mắt bản này."
Quan sát hồi lâu sau, trong lòng Lý Phàm cảm nhận được gì đó.
"Xem ra thực lực của Tư Mã Trường Không còn chưa đủ để trở thành vật dẫn hợp cách giống như Thạch Bản tiền bối. Nhưng do trời xui đất khiến, Huyết Mạch Sử Thư trong cơ thể hắn tạo thành ảnh hưởng hơi kỳ dị với phiến đá."
"Hừm, có lẽ đây là thiên đạo của Huyền Hoàng giới cố ý thúc đẩy sự thay đổi này."
Đứng trước Sử Thư Sáng Thế rất lâu, Lý Phàm thầm suy nghĩ.
Với sự ra đời của Sử Thư Sáng Thế, không gian đầy hư vô đã được lấp đầy. Khu vực vốn dĩ là một màu đen kịt đã trở lại bình thường.
Nhưng vẫn giống như hồ câu cá trước đó, trong điều kiện bình thường, các tu sĩ hoàn toàn không thể nhìn thấy cuốn Sử Thư Sáng Thế. Ngoại trừ người tận mắt chứng kiến sự ra đời của thứ này như Lý Phàm ra, hoặc là cũng cần phải có cơ duyên nhất định mới có cơ hội may mắn nhìn thấy.