Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1462 - Chương 1462: Trường Sinh Cũng Khác Nhau (2)

Chương 1462: Trường Sinh cũng khác nhau (2) Chương 1462: Trường Sinh cũng khác nhau (2)Chương 1462: Trường Sinh cũng khác nhau (2)

Mà Lý Phàm cũng nhạy bén phát giác được, trên tượng đá Chân Tiên không mặt như mơ hồ truyền ra từng luồng lực hút.

Muốn hấp thu thần khu lưu ly kim quang của Bách Hoa đạo nhân.

"Đạo hữu cớ gì kinh hoảng? Đây là Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên, không hoàn toàn giống với tiên nhân khác ngươi biết."

"Chỉ cần theo ta tuyên thệ, bảo vệ ngươi bình an không việc gì!" Lý Phàm trầm giọng nói.

Đồng thời tâm thần và tượng đá kết nối với nhau, trong phút chốc, bên trong Huyền Hoàng giới, hình ảnh cầu nguyện của vô số tín đồ Từ Bi Tiên đều hiện lên trong đầu Lý Phàm. Mà bản thân hắn cũng như nhận được lực lượng nào đó thêm vào.

Bách Hoa đạo nhân phát ra tiếng hét thảm, hốt hoảng tránh xa, tràn đầy hoảng sợ nhìn chằm chằm Lý Phàm.

Trong lòng Lý Phàm chợt động, cảm giác được một sợi tơ màu vàng như có như không bị bóc ra từ trên người Bách Hoa đạo nhân.

Lơ lửng giữa không trung, bị tượng đá Chân Tiên không mặt hấp dẫn, châm chậm bay đến bên người Lý Phàm.

"Nguyện lực màu vàng?”

Sau khi hấp thu nó, Lý Phàm phát hiện được, tính chất của loại này năng lượng dường như cực kỳ tương tự với màu vàng nguyện lực.

Nhưng có vẻ thuần túy hơn.

Ánh mắt Lý Phàm lại rơi vào trên người Bách Hoa đạo nhân.

Dưới sự bức bách của Lý Phàm, Bách Hoa đạo nhân không thể không theo hắn đọc lời thề một lượt.

Nói xong, ý thức trong đầu Lý Phàm kết nối, trong nháy mắt cảm ứng được sự tồn tại của Bách Hoa đạo nhân.

Nhưng không còn là hình người kim quang lấp lóe, mà là một cây đèn hình dáng hoa sen.

"Đây chính là bản thể của ngươi hiện giờ?" Lý Phàm cau mày hỏi.

"Phải, phải." Giọng điệu Bách Hoa đạo nhân không giống trước đó nữa mà trở nên cực kỳ câu nệ.

"Ngươi dù sao cũng là Trường Sinh kỳ, vì sao lại yếu nhớt như thế?" Lý Phàm lần này là thật sự không hiểu.

Lời này vừa ra, Lý Phàm bèn cảm nhận được tâm trạng uất ức nồng đậm từ trên người đối phương.

Bách Hoa đạo nhân liếc mắt nhìn tượng đá vô diện yên tính đứng sừng sững, muốn nói lại thôi.

"Cứ nói đừng ngại." Lý Phàm cam đoan nói.

"Hồng Trần Từ Bi Tiên cho dù không phải cảnh giới Vô Danh Chân Tiên nhưng cũng không xa nữa. Ta chỉ là Trường Sinh sa sút, lại làm sao có thể phản kháng?" Bách Hoa đạo nhân yếu ớt nói.

"Cho dù là vậy, chẳng qua chỉ là một bức tượng đá. Có cần phải sợ hãi như thế không?"

Bách Hoa đạo nhân còn cho rằng Lý Phàm đang thử thăm dò chính mình, vội vàng bày tỏ lòng trung thành nói: "Thượng sứ nói đùa. Cảnh giới Chân Tiên, lực lượng tượng đá đạt đến và bản tôn có gì khác nhau?”

"Tượng đá lại có gì khác bản tôn?"

Nghe được lời này của Bách Hoa đạo nhân, trong lòng Lý Phàm không nhịn được lộp bộp.

Tượng đá Chân Tiên không mặt vốn luôn yên tĩnh đứng sừng sững cũng trong phút chốc dường như chuyển động.

Dùng ánh mắt mang theo trào phúng, u ám của hắn nhìn về phía Lý Phàm...

Nhưng chờ lúc Lý Phàm nhìn lại, mọi dị tượng lại trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.

Lại biến thành như bức tượng đá bình thường.

Tin tức lộ ra trong lời Bách Hoa đạo nhân thực sự quá dọa người. Khiến cho Lý Phàm sợ hãi mà kinh hoảng, muốn trực tiếp hoàn chân tại chỗt

Nhưng Lý thái sư bây giờ đã không phải là tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ lúc trước bị Thiên Y theo phân thân liên hệ tìm tới cửa, bị ép chật vật hoàn chân!

Nếu bị một câu không biết thực hư của người khác dọa đến trực tiếp hoàn chân, đây mới thực sự là chê cười!

Lý Phàm híp mắt, trong đầu nhanh chóng loé qua hình ảnh những chuyện trải qua đời này.

Sau đó trong lòng hơi yên ổn.

Tượng đá Chân Tiên không mặt và Chân Tiên không mặt đã cứu Huyền Thiên Vương năm đó có điều liên quan, đồng thời tượng đá còn có một phần uy năng của Chân Tiên, đây là chuyện đã xác định lúc trong đầu Lý Phàm hiện lên hình ảnh các tín đồ cầu nguyện. Mươn tượng đá liên hệ tín đồ, thậm chí có thể trực tiếp trống rỗng ban thưởng tu vi, sau đó hấp thu nguyện lực màu vàng...

Đủ loại như thế, nếu như nói chỉ là tác dụng đơn thuần của tượng đá mà không có lực lượng của Chân Tiên không mặt duy trì, vậy khó tránh khỏi có phần không thể nào nói được.

Nhưng khi đó Lý Phàm nói cho cùng vẫn ôm lòng may mắn.

Không có lá gan đối mặt với Chân Tiên, nhưng lá gan mượn lực lượng Chân Tiên để lại kéo lông cừu, hắn vẫn phải có.

"Vẫn đã đánh giá thấp thực lực của Chân Tiên. Lực lượng đến tức là bản tôn đích thân đến..."

Vẫn là Lý Phàm đã rơi vào tư duy lầm lẫn, lấy thị giác tu sĩ bình thường ước đoán năng lực Chân Tiên. Trong mắt Lý Phàm trước kia, tượng đá Chân Tiên tương đương với trận pháp có thể tăng cường cảm ứng của Sát Cơ Vô Tướng, Chân Tiên có thể thông qua bất cứ lúc nào cũng cảm ứng được rất nhiều chuyện xảy ra xung quanh tượng đá.

Hiện tại kết luận lại bị phủ định.

Bức tượng đá này tương đương với Chân Tiên đích thân đến!

Ý niệm tới đây, cho dù tâm chí Lý Phàm cứng cỏi, vượt xa người thường cũng không khỏi cảm thấy áp lực trầm trọng vô hình.

Dẫu sao lừa trên gạt dưới và tìm đường chết dưới mí mắt hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Nhưng sau khi suy tư một phen, Lý Phàm vẫn chịu đựng phần áp lực này, không tùy tiện hoàn chân. Có ba nguyên nhân.

Thứ nhất, cho dù tượng đá như Chân Tiên đích thân đến, nhưng bắt đầu từ lúc Lý Phàm đào ra tượng đá cho tới hôm nay, từ đầu đến cuối hắn đều không bại lộ mình mang bí mật 'Hoàn Chân'. lò trong mắt Chân Tiên, mình chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh mạnh một chút, mượn danh tiếng Hồng Trần Từ Bi Tiên giành chỗ tốt mà thôi. Dù là Trường Sinh kỳ cũng chưa chắc vào được pháp nhãn của Chân Tiên. Lại huống chi là Lý Phàm hắn? Người phàm sẽ tò mò vì sao một con kiến cánh trong tổ kiến cường tráng hơn con khác ư? Nếu như Chân Tiên không mặt thật sự có thể cảm giác toàn bộ những chuyện xảy ra bên này mà Lý Phàm hiện tại vẫn sống rất tốt chính là minh chứng tốt nhất cho việc hiện tại còn chưa dẫn nên sự chú ý của Chân Tiên.
Bình Luận (0)
Comment