Chương 1473: Bày sát cơ đầy trời
Chương 1473: Bày sát cơ đầy trờiChương 1473: Bày sát cơ đầy trời
Ba động phủ này, nếu không xác định cuối cùng đi nơi nào, vậy chuẩn bị sẵn sàng cả ba.
Dù sao chút vật tư hao phí này với Huyền gia chỉ như hạt cát trong sa mạc.
Mà bọn họ thân nhiều năm nằm trong cao tầng của Tiên Minh, có lẽ căn bản không nghĩ tới có người đủ can đảm dám ra tay với Huyền gia.
Công tác bảo mật cũng chỉ làm cho có, gần như bằng không.
"Cũng chẳng thế trách bọn họ, có lẽ bản thân Huyền Tố Thường cũng chẳng thèm ngó ngàng đến bảo an."
Lý Phàm mỉm cười, hung quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Hẳn triệu tập ba người Thiên Dương, Lâm Linh, Bách Hoa đạo nhân đến, nói cho bọn họ mục tiêu lần xuất kích này.
"Chỉ cần phối hợp ta là được."
Lý Phàm truyền thụ một bộ trận pháp cho bọn họ, để bọn họ làm quen, luyện tập trước trong lúc chờ đợi.
"Trận pháp bốn người chúng ta thi triển này đủ để phong tỏa toàn bộ một khu vực."
"Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Không thể liên lạc."
"Người bị trận pháp khóa chặt tương đương với bị tổng lực lượng thần hồn bốn người chúng ta áp bách, thực lực bị sụt giảm cực lớn."
"Mức nguy hiểm của lần hành động này không cao, cần tốc chiến tốc thắng."
Lý Phàm nói đơn giản.
"Bộ trận pháp này của thượng sứ quả thật không tâm thường. Dù năm đó chúng ta bị bỏ lại trong chư giới cũng khó tìm được trận pháp có thể sánh bằng." Luyện tập sơ bộ kết thúc, uy lực trận pháp lúc thử nghiệm khiến Bách Hoa đạo nhân không khỏi sợ hãi than.
Trong mắt Lâm Linh cũng chợt lóe một tia sợ hãi.
Chỉ có Thiên Dương vẫn là dáng vẻ đần độn, lơ đễnh như trước.
Lý Phàm cũng chỉ cười đáp lại.
Sao bọn họ có thể ngờ đến, trận pháp thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ này chẳng qua được Giải Ly Điệp cuối cùng định chế dựa vào tình báo về Huyền Tố Thường và Sóc Phong vẻn vẹn trong mười ngày.
Tất cả chuẩn bị chờ hành động, Lý Phàm và Mặc Nho Bân lấy được liên hệ.
Bộ phân thân thần ma hắn chiếm cứ cũng đi đến bên ngoài châu Thiên Quyền tụ họp với bọn họ.
Trong ba vị Hợp Đạo kỳ đi theo sau lưng Lý Phàm, Mặc Nho Bân chỉ dừng lại một chút trên người Bách Hoa đạo nhân, sau đó hắn nhắm mắt lại, vẻ mặt tỏ ra không thèm để ý chút nào.
"Nếu bọn họ gặp mặt trong Tiên Minh Thiên Thành, vậy quả thật hơi khó giải quyết."
"Tuy nhiên bọn họ ghét bỏ động phủ trong thành quá đơn sơ, đã quen ở lại trong động phủ thiên nhiên ngoài thành."
"Ha ha, xa hoa dâm dật dân đường đến cái chết."
Mặc Nho Bân âm thầm truyền âm, trong giọng nói không hề che dấu khinh thường và sát khí.
"Vạn Tiên Minh cũng được, không phải tất cả đều như vậy." "Truyền pháp giả ngươi chiếm cứ, hơn chẳng thua kém ai đâu."
Lý Phàm cười quái dị đáp lại.
"Xem ra đã đến lúc giúp Vạn Tiên Minh tỉnh ngủ." Mặc Nho Bân hừ lạnh.
Hai ngày sau cùng, căn cứ tình hình biến động của tu sũ bên ngoài ba động phủ, cuối cùng bọn họ khóa chặt mục tiêu.
Bên trong biển trúc ngàn dặm.
Một hàng Lý Phàm ẩn núp trong không trung, nhìn màu xanh liên miên đến tận chân trời phía dưới, sắc mặt khác nhau.
Có lẽ Bách Hoa đạo nhân nhớ tới quê hương đã bị hủy diệt của bản thân, trong mắt lóe chút ảm đạm.
Mà Lâm Linh lại đánh giá xung quanh, nỗ lực tìm kiếm bên trong biển trúc này có tồn tại hóa linh của nàng hay không.
Mặc Nho Bân, Lý Phàm vẫn châm chọc khiêu khích như cũ: "Thật biết hưởng thụ."
"Nơi đây làm mồ chôn cho bọn họ, không thể tốt hơn."
Trong lúc mai phục chờ đợi Huyền Tố Thường đến, xảy ra một sự cố nhỏ.
Một âm thanh cầu nguyện thành tín chợt xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Mà Mặc Nho Bân dường như cảm ứng được thứ gì, nhìn thoáng qua Lý Phàm, khẽ nhíu mày.
"Không sao." Lý Phàm tỏ vẻ đã hiểu rõ, ra hiệu để Mặc Nho Bân an tâm.
Đồng thời xem xét hình ảnh nảy lên trong đầu.
Là Đạo Huyền Tử đã lâu không gặp, kiếp này hắn là một thành viên trong Vạn Giới Liên Hợp hội.
Trước đây Lý Phàm tiết lộ cho bọn họ chỗ đại khái của Thương Hải Châu, mà trải qua mấy năm nay chờ đợi, tìm kiếm, rốt cục bọn họ đã tìm được Thương Hải Châu rồi.
Dùng cách lập lại đạo, tu thành đạo cơ Địa chỉ kỳ.
Luông dao động tín ngưỡng mãnh liệt vừa rồi cũng là cảm tạ tận đáy lòng của Đạo Huyền Tử với Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên sau khi hắn Trúc Cơ thành công.
Lý Phàm nhận thấy lực nguyện vọng màu vàng trống rỗng xuất hiện bên trong kiếp thân có sự khác biệt rất nhỏ so với lực nguyện vọng thu hoạch trước đây.
Suy luận theo tin tức trước mắt đã biết, lực nguyện vọng màu vàng cũng chính là quỳnh tương vạn linh, là dấu vết Vô Diện Chân Tiên lưu lại khi tìm kiếm đại đạo.
Cái gọi là con người sinh ra đã có dục vọng, truy cầu đại đạo, đến chết không ngừng.
Lực nguyện vọng màu vàng mà kiếp thân của Lý Phàm hút lấy trước đó là năng lượng thuần túy, không có tín niệm "truy cầu đại đạo' ở trong.
Nhưng trong lực nguyện vọng màu vàng Đạo Huyền Tử tặng lại lúc này, Lý Phàm lại cảm nhận được một lòng ham muốn cầu đạo cực kỳ nhỏ.
Dù nó đã trải qua sự loại bỏ của tượng đá, bị rút bớt phần lớn. Nhưng phần còn sót lại bên trong tất cả lực nguyện vọng màu vàng lại giống như trăng sáng nhô cao, cực kỳ dễ thấy. Đến nỗi Lý Phàm chỉ trong nháy mắt đã phát hiện rõ được.
"Cầu đạo thành tâm, đắc đạo bất diệt. Không hổ là tên vì thăng cấp công pháp mà quyết sống chết với huynh đệ, một đường truy sát vào tận trong vùng đất Tiên Tuyệt."