Chương 1485: Thiên Huyền Kính lập đạo (2)
Chương 1485: Thiên Huyền Kính lập đạo (2)Chương 1485: Thiên Huyền Kính lập đạo (2)
"Cho nên ngươi luôn không thực sự để chúng sinh Huyền Hoàng giới vào mắt. Cho dù nhất thời bị khống chế, nhưng thời gian vạn năm đối với ngươi chỉ là trong nháy mắt."
"Ngươi đã tìm được phương pháp thoát khỏi khống chế."
"Tâm trạng tốt, du lịch nhân gian. Người ngoài cho rằng ngươi đang ngộ đạo, thực ra là đang hưởng thụ vui sướng thành đạo."
"Cái gọi là bắt chước nhân loại cũng là một loại phương thức trong trò chơi của ngươi. Trong lòng ngươi tràn đầy hài hước quan sát người trên thế gian, nhưng trong lòng chưa từng có ý nghĩ dung nhập thực sự." "Bởi vì bọn họ không xứng."
Theo từng câu từng chữ của Lý Phàm, sắc mặt phân thân Thiên Huyền Kính lại nghiêm trọng lên.
Không cắt ngang phát biểu của Lý Phàm, tĩnh tâm cẩn thận lắng nghe.
"Tiên phàm có khác, giống như trời cao và vực thẳm. Cho dù ngươi chỉ là tiên khí nhưng nói cho cùng cũng dính một chữ 'tiên, ta nghĩ đại khái là không giống những tu tiên giả bọn ta."
"Có lẽ toàn bộ Huyền Hoàng giới chỉ có Huyền Thiên Vương năm đó, cũng hoặc là Truyền Pháp thiên tôn mới có thể để ngươi hơi coi trọng nhỉ."
"Ồn ào hỗn loạn, sông cạn đá mòn khác trên thế gian này, ngươi hẳn không hề để tâm."
"Bởi vì là tiên khí, ngươi đã là tồn tại gần như siêu thoát thời gian. Cho dù lại qua trăm triệu năm, Huyền Hoàng giới long trời lở đất. Cũng hoặc là, Huyền Hoàng giới rơi vào Tiên Khư e rằng cũng sẽ không tạo thành thương tổn mang tính thực chất đối với ngươi.'...
Tràng giang đại hải như thế mà Lý Phàm lại còn đĩnh đạc nói, dáng vẻ không có chừng mực.
Phân thân Thiên Huyền Kính dường như cuối cùng có chút không kiên nhẫn được nữa.
Hắn hỏi: "Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?
Lý Phàm lập tức ngậm miệng.
Sau đó bỗng nhiên bật cười: "Ta muốn nói gì?"
"Hay là ngươi không muốn nghe gì?"
"Tất cả những chuyện ta nói đều chỉ là thăm dò thôi." "Ta đang thử thăm dò, rốt cuộc là ngươi thật sự để ý thứ gì. Mà ta cũng rất may mắn, tìm được đáp án đó."
Phân thân Thiên Huyền Kính cũng không còn dáng vẻ cởi mở ban đầu.
"Ta muốn biết, nếu như Huyền Hoàng giới thật sự rơi vào Tiên Khư..."
"Bản thể Thiên Huyền Kính rốt cuộc có thể thật sự chịu ảnh hưởng không?"
Lý Phàm thu liễm nụ cười, nghiêm túc thỉnh giáo.
"Ngươi..." Ánh mắt phân thân Thiên Huyền Kính chớp động.
"Không phải ngươi giỏi về nhìn người à? Nếu như ta nói, ta có thể, cũng nguyện ý kéo Huyền Hoàng giới cùng nhau rơi vào Tiên Khư..."
"Ngươi thấy có thật hay không?”
Lý Phàm vô cùng bình tĩnh hỏi. Theo câu hỏi của Lý Phàm, trong khách sạn lại tức khắc rơi vào tĩnh mịch.
Phân thân Thiên Huyền Kính gắt gao nhìn chằm chằm Lý Phàm, giống như muốn nhìn thấu vị khách không mời mà đến này.
Nhưng càng quan sát, trên mặt hắn càng thêm kinh nghi bất định.
Dường như lời diệt thế kinh thế hãi tục trong miệng đối phương không phải là lời vô căn cứt
Lúc này Phân thân Thiên Huyền Kính mới bừng tỉnh, câu "thực ra chúng †a đều là cùng một loại người" của đối phương lúc trước rốt cuộc có ý gì.
Cùng là khinh thường từ trên xuống đối với sinh linh Huyền Hoàng giới!
Nhưng điều làm phân thân Thiên Huyền Kính không hiểu là, chính mình là tiên khí, tự nhiên có tư cách này. Còn tu sĩ trước mắt chẳng qua chỉ là tu vi Nguyên Anh, hắn lại là dựa vào cái gì?
Càng làm cho phân thân Thiên Huyền Kính cảm thấy khó tin là, đối phương vậy mà hời hợt nói ra lời kéo Huyền Hoàng giới chôn cùng như thế. Tiên Khư trên đỉnh đầu, nếu rơi vào trong đó, cho dù là tiên khí như hắn đều chưa chắc có thể trốn thoát.
Đối phương chắc chắn cũng hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng vẫn không lại không mảy may e ngại...
"Vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn. Thậm chí không tiếc đồng quy vu tận..."
"Chẳng lẽ là ta nhìn lầm, đây không phải kẻ ích kỷ từ đầu đến đuôi mà là tên điên?"
Trong nháy mắt, trong đầu phân thân Thiên Huyền Kính lóe qua vô số suy nghĩ.
Cuối cùng thở ra một hơi, phá vỡ yên tính: "Không nghĩ tới, ta đúng là nhìn lầm rồi."
"Loại nhân vật không kiêng ky nguy hiểm gì như ngươi nên bị trấn áp vĩnh viễn trong 'U Ngục' Tiên Minh."
Lý Phàm mỉm cười, không để bụng: "U Ngục... Thế gian này, còn không có nơi nào có thể vây khốn ta."
"Cho dù là vùng tinh không Chí Ám này cũng như vậy."
Lời này vừa ra, sắc mặt phân thân Thiên Huyền Kính lại lần nữa hơi thay đổi.
"Giữa chúng ta không chỉ rất giống. Ngay cả mong muốn cũng nhất trí, ta muốn trốn khỏi lồng giam này, ngươi cũng muốn thoát khỏi ràng buộc..." "Tiện thể hỏi một câu, chỉ phân hóa ra cái gọi là phân thân nhân loại thì là đạo chân chính của ngươi ư? Là tự do chân chính ư?"
"Không có bản thể của ngươi, phân thân của ngươi có gì khác với đám người phàm yếu đuối? Cùng là sâu kiến bóp phát chết ngay thôi. Tự do.." Lý Phàm cười nhạo nói.
Nhìn Lý Phàm, phân thân Thiên Huyền Kính cuối cùng vẫn không phản bác.
Trong trận đọ sức miệng lưỡi sắc bén này, hắn đã thật sự thất bại.
Truy cứu nguyên nhân, là do thật sự nhìn chưa đủ thân phận thật của người trước mắt.
Thậm chí suy đoán đối phương có phải tiên nhân may mắn còn sống của Tiên giới năm đó không. "Nếu thật sự như lời ngươi, chúng ta cũng không phải không thể hợp tác." Suy nghĩ rất lâu, phân thân Thiên Huyền Kính cuối cùng lên tiếng nói.
"Nhưng ta chung quy vẫn không tin được ngươi." Chẳng qua rất nhanh hắn lại chuyển chủ đề.