Chương 1493: Thiên Huyền gặp chúng sinh
Chương 1493: Thiên Huyền gặp chúng sinhChương 1493: Thiên Huyền gặp chúng sinh
"Thậm chí chỉ cần xuất hiện một viên mới thì lập tức sẽ bị đủ loại thủ đoạn lấy về tay."
"Khó trách ta có độ cống hiến cũng không mua được."
Ánh mắt Lý Phàm chớp động, xem xét danh sách những tu sĩ người mang Hóa Đạo Thạch.
Vừa nhìn vào, một cảm giác hoang đường tức khắc xộc thẳng lên đầu.
"Người nắm giữ mảnh vỡ Thạch Mẫu lại là một tu sĩ Trúc Cơ bình thường..."
Mà Hóa Đạo Thạch cực phẩm, thượng phẩm khác, thân phận tu sĩ nắm giữ trong Thiên Huyền Kính ghi lại cũng đều là tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan.
Người sáng suốt vừa nhìn là biết, những thân phận này tuyệt đối là ngụy trang.
"Thất phu vô tội mang ngọc có tội, chí bảo như thế căn bản không phải thứ tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan có thể nắm giữ."
"Ngụy trang thân phận như vậy quả thực có thể ngăn cản điều tra của một phần tu sĩ lòng mang ý xấu."
"Nhưng chỉ cần tồn tại thì chắc chắn có liên hệ. Tất cả dấu vết đã từng sinh ra đều bị Thiên Huyền Kính ghi lại chỉ tiết."
"Lại làm sao có thể trốn được truy bắt của ta..."
Lúc này Lý Phàm dứt khoát không ngụy trang trước mặt Thiên Huyền Kính nữa, đào ra hết thông tin chỉ tiết của hai mươi tu sĩ vỏ rỗng này. Trong thời gian từ lúc vừa vào Thiên Huyền Kính đến tu hành đến bây giờ, tất cả đối tượng truyền tin, giao dịch, kể cả người tiến cử bọn họ.
Sau đó lại lại tiến hành lọc lại số liệu những đối tượng hiềm nghỉ thứ cấp này.
Như từng lớp lưới lớn không ngừng đan thành, kéo dài xuống.
Lúc tầng cấp quan hệ đến "năm", tu sĩ liên quan trong vậy mà đã có đến hơn mười vạn.
"Có một vài người trong đó có thể trực tiếp loại trừ."
Lý Phàm ấn đầu không ngừng truyền đến đau nhói, đã đầy phụ tải sức chịu đựng, nghỉ ngơi chốc lát.
Sau đó lại lần nữa ở trong đó tìm kiếm lên mục tiêu tới. Trải qua so sánh, loại trừ nhiều lần.
Cuối cùng thu nhỏ danh sách đến trong trăm người.
Tu vi từ Nguyên Anh đến Hợp Đạo đều có.
"Một mình ta điều tra vân có hơi phiền phức."
"Trước tiên chú ý trọng điểm, giám thị động tĩnh của bọn họ trong Thiên Huyền Kính gần đây, sau đó nhờ Mặc Nho Bân giúp âm thầm điều tra."
Sau khi suy nghĩ một hồi, trong lòng Lý Phàm đã lên kế hoạch.
Trăm người này gần như đều nhậm chức trong Vạn Tiên Minh.
Hắn một thân một mình muốn điều tra gần như là không thể.
Nếu không có quan hệ đặc biệt, e rằng cả đời ngay cả mặt cũng không thấy được.
Nhưng nếu là điều tra từ trên xuống dưới đến từ truyền pháp giả thì nhất định nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Tác dụng của Hóa Đạo Thạch quá lớn. Nếu như không phải Thạch Mẫu Thái Diễn tông đã tin tức hóa, ta đều sẽ không nhịn được sinh ra suy nghĩ liều lĩnh đến cửa ăn cướp trắng trợn."
Song lại nghĩ tới một tia bạch quang chạy trốn ở đời 115 lúc diệt thế, Lý Phàm vẫn tỉnh táo lại, nhận rõ hiện thực.
Có thể thành công chạy trốn từ trong nguy cấp Chân Tiên diệt thế, rất rõ ràng còn không phải người hiện tại Lý Phàm có thể ứng đối. ...
Khoảng thời gian kế tiếp, Lý Phàm trải qua tương đối phong phú.
Giải Ly điệp cuối cùng hoạt động với hiệu suất cao nhất, hấp thu tinh yếu của đại trận Vạn Linh Quy Số, liên tục không ngừng thôi diễn khả năng trận pháp mới.
Hóa Đạo Thạch thì phân loại, chỉnh hợp thông tin nhận được từ trong Thiên Huyền Kính, lựa chọn ra phần có giá trị trong đó.
Mà bản thân Lý Phàm lại đi dạo lung tung khắp nơi trong Thiên Huyền Kính.
Giống như trong suốt, không ai có thể nhìn thấy hắn, nhưng hắn lại có thể nhìn thấy tất cả mọi người.
Đối thoại, tu luyện, giao dịch của bọn họ.
Có che giấu của tầng Thiên Huyền Kính, thiên tính của tu sĩ suồng sã hơn trong hiện thực rất nhiều.
Vì vậy mà hình ảnh chúng sinh để Lý Phàm nhìn thấy càng thêm chân thực hơn. Chẳng hạn như, hảo hữu một khắc trước còn xưng huynh gọi đệ, sau khi chia tay thì lập tức chửi măng lẫn nhau.
Chẳng hạn như, có vô số tu sĩ như Hà Chính Hạo ban đầu, tìm kiếm mộng tưởng một đêm phất nhanh. Tìm đủ mọi cách truy lùng các loại "đầu tư" chỉ đạo. Cuối cùng lại lấy việc lỗ hết vốn gốc kết thúc. Lúc ấy âm thầm thề, chắc chắn sẽ không hồ đồ như thế nữa. Đợi đến sau khi lại gom góp được một khoản tài phú thì lại không nhịn được dụ hoặc, dấn thân vào trong đó. Cuối cùng nghênh đón vận mệnh như trước.
Lại ví dụ như, có một số lượng tương đối tu sĩ sau khi thử tu hành cảm thấy thiên phú và tốc độ tu hành của bản thân, đời này chắc chắn khó thành người tài.
Cho nên bọn họ bèn từ bỏ hùng tâm đại lược, chỉ làm những nhiệm vụ an toàn cơ bản nhất.
Kiếm đủ phần cần để thỏa mãn sinh †ồn trong Thiên Huyền Kính, sau đó thì ở lâu không ra. Suy cho cùng trong không gian Thiên Huyền Kính, không có thiên tai xâm nhập, không bệnh cũng không lo.
Không có các loại dục vọng, sống cũng tiêu dao tự tại. ...
Lý Phàm nhìn từng cuộc đời khác nhau của các tu sĩ khác nhau, tâm thái cũng lần nữa xảy ra biến hóa lặng lẽ trong lúc bất tri bất giác.
"Chúng sinh hữu tướng..."
Vô số cá thể chân thực mà cụ thể ùn ùn kéo đến, tràn vào trong đầu Lý Phàm.
Giống như là từng điểm từng đốm lửa nhỏ từ từ làm tan chảy tâm cảnh Lý Phàm bởi vì nhiều lần luân hồi mà như hàn băng vạn năm. Phải biết rằng, Lý Phàm không phải là người vô tình vô nghĩa từ đầu đến đuôi.