Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1511 - Chương 1511: Thân Bất Tử Nghìn Năm

Chương 1511: Thân bất tử nghìn năm Chương 1511: Thân bất tử nghìn nămChương 1511: Thân bất tử nghìn năm

Lúc này Liễu Như Trân như vừa mới tỉnh mộng: "Cái gì? Mấy nghìn năm?"

Hắn bấm ngón tay tính thử, đúng là Lý Phàm không nói sai.

Khuôn mặt vốn đã mờ ảo càng trở nên trắng bệch: "Biết sẽ sinh ra ảnh hưởng đến thời không, nhưng không ngờ vậy mà tới tình trạng như thế."

Tuy vô cùng chấn động nhưng dẫu sao Liễu Như Trần cũng là chủ của một tông môn, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.

"Nói vậy, Huyền Thiên giáo khôi phục ngai vàng thành công, năm giữ quyền to rồi?" Liễu Như Trần cẩn thận từng li từng tí hỏi.

"Ha ha" Lý Phàm như cười như không, sau đó khẽ chỉ, thuật lại đại khái tình hình hiện tại của Huyền Hoàng giới.

Liễu Như Trần hiểu rõ thay đổi nghìn năm qua, thật lâu sau vẫn không nói gì.

"Hừ, ta tình cờ biết được giai thoại thất truyền khi Dược Vương tông các ngươi rời đi. Trước đó không lâu lại nhìn thấy hỏa lưu tinh xẹt qua trên trời, tâm huyết dân trào, mới tính ra được tiền căn hậu quả sự tình."

"Dựa theo quy củ Huyền Thiên giáo chúng ta, loại phản đồ đã ngu xuẩn lại còn vô dụng giống các ngươi đều phải xử tử bằng sạch." Trong ánh mắt Lý Phàm lóe lên một tia sát khí.

Chẳng qua lời nói tiếp theo xoay chuyển: "Có điều, bây giờ không giống khi xưa. Muốn lật đổ Vạn Tiên Minh, gầy dựng lại Huyền Thiên giáo cần phải tập hợp tất cả lực lượng có thể hợp tác được."

"Nên mới cho Dược Vương tông các ngươi một cơ hội..."

Lý Phàm nhìn Liễu Như Trần, mắt lộ sự hung ác.

Liễu Như Trân đâu còn lựa chọn nào khác? Không chỉ bản thân mà tính mạng của các đệ tử ngủ say bên trong Dược Vương đỉnh đều chỉ dựa vào một suy nghĩ của đối phương.

Liễu Như Trần đành phải đồng ý.

"Hừ, thật ra ý kiến của ngươi cũng chả quan trọng lắm. Nếu đã từng bái Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên, ngươi muốn chạy trốn cũng không trốn thoát được." Lý Phàm vừa cười vừa nói.

Liễu Như Trần nhớ lại pho tượng đá không có gương mặt đột nhiên xuất hiện trong thần hồn của bản thân trước đây, không nhịn được thầm run sợ một hồi trong lòng.

Tạm thời thu Liễu Như Trần và Dược Vương đỉnh vào trong động thiên, Lý Phàm trở về Linh Mộc giới, gọi Xảo Công cư sĩ tới.

Xảo Công cư sĩ đang nghiên cứu Thiên Dương tới xuất thần, giờ phút này bị Lý Phàm quấy rầy, nét mặt hắn hơi không vui.

"Vị bằng hữu này của ta đã mất đi cơ thể vì một lý do ngoài ý muốn, ngươi có thể chế tạo một con rối có thể yên thân cho hắn không?" Lý Phàm đi thẳng vào vấn đề, hỏi.

Với tình trạng thần hồn của Liễu Như Trần hiện tại, miễn cưỡng duy trì bóng người cũng khó khăn.

Càng đừng đề cập tới chuyện tu hành một lần nữa.

Muốn bù đắp thần hồn, hơi phiền phức.

Không bằng để Xảo Công bỏ ra chút sức.

Xảo Công cư sĩ nhìn Liễu Như Trần một cái, gật đầu nói: "Không thành vấn đề! Chẳng qua chỉ là con rối Thiên Cơ tâm thường thôi mà, lúc trước hắn đạt tu vi Hợp Đạo phải không? Chỉ sợ cơ thể con rối không thể phát huy toàn bộ thực lực vốn có của hắn."

"Chỉ cần có thể hoạt động là được." Lý Phàm cũng không thèm để ý.

Cứu sống Liễu Như Trần chẳng qua là để khống chế Dược Vương tông tốt hơn thôi.

Trong tay đã không có Chân Thực Dụ Quả, nếu vừa đe dọa vừa hứa hẹn để từng người một của Dược Vương tông thần phục, nói thật ra khá nguy hiểm.

Dù sao ở kiếp trước đã từng xuất hiện đầu mối này rồi.

Chỉ cần Liễu Như Trần ở đây, không phải lo Dược Vương tông mất khống chế.

Xảo Công thì thâm trong miệng, đòi một vài vật liệu với Lý Phàm.

Sống ở Huyền Hoàng giới đã lâu năm rồi, tất cả vật liệu Xảo Công đòi hỏi đều sản xuất từ bản địa Huyền Hoàng giới.

Lý Phàm nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ.

"Vậy...

"Tỉnh túy nguyên lực, có thể cung cấp một ít không?"

Ngay trước lúc chuẩn bị rèn đúc con rối, Xảo Công chợt đưa ra yêu cầu.

Hình như sợ Lý Phàm hiểu lầm, hắn chủ động giải thích: 'Chưa từng sử dụng tỉnh túy nguyên lực thì cũng nên thử chứ nhỉ?"

"Nếu không cứ thi triển thẳng lên người tiểu huynh đệ Thiên Dương, trong lòng ta cũng không chắc."

Lý Phàm im lặng trong chốc lát, cuối cùng vẫn đồng ý yêu cầu của Xảo Công.

Xảo Công lập tức trở nên phấn khích hơn.

Gần như gạt bỏ phương án rèn đúc trước đó, lại yêu cầu một vài vật liệu với Lý Phàm.

Lúc này mới bắt đầu rèn đúc con rối Thiên Cơ.

Mà quá trình rèn đúc cũng khá mới lạ.

Không sử dụng hỏa diễm hữu hình nào mà là trực tiếp dùng nguyên lực kim sắc trong hư không, gột thành cái bóng mờ mờ.

Từng món thiên tài địa bảo làm khung xương con rối, nguyên lực kim sắc phun trào như thủy triều, hình thành "máu và mô thịt", bám lên khung xương.

Con rối Thiên Cơ chậm rãi lộ ra hình dáng.

Mà trong quá trình nguyên lực kim sắc tuôn ra, cùng lúc đó Lý Phàm còn mơ hồ nghe thấy tiếng thì thâm đứt quãng.

"Đây là tiếng động gì?" Xảo Công cư sĩ bày dáng vẻ thành thạo điêu luyện, Lý Phàm cũng không sợ làm phiền, lên tiếng hỏi luôn.

"Không rõ. Nhưng lợi dụng nguyên lực thì tất sẽ xuất hiện hiện tượng, đừng lo. Tu sĩ Thiên Cơ giới chúng ta gọi đó là "thế giới đê ngữ". Thấy nhiều rồi, cũng quen rồi."

Trong lúc trả lời Lý Phàm, hắn chăm chú nhìn con rối Thiên Cơ, khéo léo điều khiển nguyên lực.

Tứ chi, cơ thể, đầu, sau đó là làn da, lông tóc...

Tất cả đều chậm rãi hiện ra.

Liễu Như Trân tông chủ Dược Vương tông thì mặt mũi tràn đầy kinh gạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bình Luận (0)
Comment