Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1530 - Chương 1530: Kẻ Yếu Nuốt Kẻ Mạnh

Chương 1530: Kẻ yếu nuốt kẻ mạnh Chương 1530: Kẻ yếu nuốt kẻ mạnhChương 1530: Kẻ yếu nuốt kẻ mạnh

Bên cạnh đó, trong quá trình tỷ thí, tâm trí của cả hai bên sẽ bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định. Toàn lực cố gắng, sẽ không cố ý thừa nhận thất bại.

Ngày qua ngày, những cuộc tỷ thí Suất Đấu vẫn cứ không ngừng được tiến hành, dân số trên đảo giảm nhanh chóng.

Một số người thực sự không thể chịu đựng được và chọn cách tự sát.

Những người còn lại đang thay đổi thân phận của họ từ hết cuộc tỷ thí này đến cuộc tỷ thí khác.

Lý Phàm không khỏi cảm thấy hồi hộp khi cuối cùng cũng tìm thấy người may mắn tồn tại duy nhất trên đảo Phàn Dung, sau khi làm rõ ngọn ngành mọi chuyện trong hơn 10 vạn ký ức hỗn loạn từ trong đầu óc hắn.

Thế lực u ám và quỷ dị trên đảo Phàn Dung đã biến mất.

Và loài đột biến trước mặt hắn, trông giống như một hình trụ, ngũ quan trên khuôn mặt gần như chìm trong da thịt, chỉ để lại một vài thanh dọc, chính là người chiến thắng cuối cùng rồi.

Người này đáng lẽ ra là kẻ yếu nhất trên đảo Phàn Dung.

Vì trọng lượng quá lớn nên việc vươn vai và di chuyển cũng khó khăn. Vì vậy, trong mỗi cuộc tỷ thí Suất Đấu, hắn thậm chí không thể đánh trả. Chỉ có thể bị đánh một cách vô ích và đánh mất thắng lợi của cuộc tỷ thí.

Nhưng ý chí trong cơ thể này lại là sự kết hợp của hơn 10 vạn người trên đảo Phàn Dung. Những kẻ thống trị là những kẻ mạnh mẽ tuyệt đối và luôn chiến thắng.

Mỗi một lần chiến thắng dường như đều có thể hấp thu một phần thân thể của đối phương, tăng cường sức mạnh cho bản thân, giờ đây chỉ có mình hắn chiếm lấy sức nặng của ý chí chung, mạnh hơn tất cả những người khác cộng lại.

Tuy nhiên, sau khi trải qua cảnh tượng ác mộng như vậy, cục thịt này đang đối mặt với sự sụp đổ.

Ngồi ngây ra trên mặt đất, vẻ mặt đầy mơ hồ.

Nhưng khi Lý Phàm xuất hiện trước mặt hắn, hắn theo bản năng bắt đầu một cuộc tỷ thí Suất Đấu.

Trong một khoảnh khắc Lý Phàm mơ hồ cảm giác được một luồng hắc ám từ trong cơ thể đối phương tuôn ra, phảng phất có xúc tu vô hình sắp bám vào trên người hắn.

Có điều, Lý Phàm lạnh lùng hắng giọng và ẩn giấu tung tích.

Khiến luồng hắc ám này bắt lấy một khoảng hư không.

Thế là cái vị mập mạp này tiếp tục ngồi ngơ ngác tại chỗ.

Trong lòng Lý Phàm có dự cảm, nếu như không phải vừa rồi hắn tránh né tỷ thí Suất Đấu.

Thế thì sau khi trở thành người chiến thắng, hắn cũng sẽ biến thành niềm vinh dự trước mặt.

Về phần cảnh giới tu vi gì đó có được giữ lại hay không thì khó mà biết được.

"Năng lực này..."

Lý Phàm ngay lập tức nghĩ đến chiếc gương đã giành lấy của Mặc Nho Bân.

Tuy nhiên, những gì xảy ra trên đảo Phàn Dung rõ ràng là yếu hơn và hạn chế hơn Mặc Nho Bân.

Nhưng nếu sử dụng đúng cách thì nó tuyệt đối là một năng lực không tâm thường.

Tuy nhìn thì có vẻ như cuộc tỷ thí Suất Đấu này cuối cùng sẽ khiến người chiến thắng không ngừng sa sút theo chiều hướng yếu đuối...

Nhưng đây là tình huống kẻ mạnh đánh bại kẻ yếu.

Còn nếu kẻ yếu đánh bại kẻ mạnh thì sao?

Dựa vào năng lực này từng bước một, không phải có thể thực hiện chuyển hóa nhanh chóng thực lực trong thời gian ngắn sao? Nói chung, yếu tức là bại còn mạnh tức là chiến thắng.

Nhưng đối với Lý Phàm mà nói, có quá nhiều cách để lấy kẻ yếu đánh bại kẻ mạnh.

Nghĩ tới đây, Lý Phàm không ngăn được sự hứng thú.

Khi ra ngoài, hắn tiện tay tóm được một tu sĩ Trúc Cơ, không quan tâm ánh mắt vô cùng hoảng sợ của người này, trực tiếp dùng trói trùng trói lại.

Sau đó ném tới trước mặt quả bóng mập.

Theo bản năng của cơ thể, quả bóng mập đã khai triển mời tu sĩ Trúc Cơ tham gia tỷ thí.

Tuy cơ thể của quả bóng mập dường như khó di chuyển nhưng thứ đang thống trị cơ thể hắn ta lại là một linh hôn mạnh mẽ. Hắn nhìn cơ thể khỏe mạnh nhưng bất động trước mặt, đôi mắt vốn đang mơ hồ của hắn đột nhiên bùng lên ánh sáng rực rỡ của sự sinh tồn.

Sau khoảng chừng nửa ngày tranh đấu, cuối cùng cuộc tỷ thí cũng đã hoàn thành.

Tuy nhiên, điều khiến hắn thất vọng là dù thắng cuộc nhưng hắn lại không biến thành bộ dạng của đối phương.

Sau khi ngẩn ngơ một lúc, hắn lập tức hiểu được nguyên nhân.

Bởi vì cuộc chiến này căn bản không hề công bằng.

Có thế lực bên ngoài đã can thiệp vào cuộc tỷ thí...

Vì vậy, kết quả của cuộc tỷ thí không hợp lệ!

Nghĩ đến sự xuất hiện đột ngột của những cư dân vốn không thuộc về hòn đảo, hắn lập tức nhận ra rằng trên đảo vẫn còn có những kẻ khác đang ẩn náu!

Và...

Loại thủ đoạn có thể làm người ta bất động này rất có thể là tiên sư trong truyền thuyết!

Nghĩ tới đây, trong thâm tâm hắn đột nhiên kích động.

Nước mắt giàn giụa, thân thể tròn vo khó khăn ngã trên mặt đất.

Hắn khẩn cầu tiên sư cứu hắn một mạng.

Lý Phàm lúc này mới lộ ra thân hình.

"Xem ra người ngoài nhúng tay, quy tắc liền mất hiệu lực. Chỉ có hoàn toàn dựa vào chính bản thân hắn thắng tỷ thí mới có hiệu quả."

Trong lòng Lý Phàm nghĩ như vậy. Cũng không nói nhảm với quả cầu này, hai mắt nhìn chăm chú đối phương, một luồng lực lượng vô hình bỗng nhiên buông xuống.

Đồng thời nghiền nát toàn bộ hơn 10 vạn ý niệm không ngừng kêu rên trong đầu đối phương, hóa thành chất dinh dưỡng ý thức.

Lại vì đối phương làm một cuộc phẫu thuật rút mỡ.
Bình Luận (0)
Comment