Chương 1543: Âm dương song tu lý
Chương 1543: Âm dương song tu lýChương 1543: Âm dương song tu lý
"Thân hóa người giấy gần vạn năm, làm sao có thể không có một chút tác dụng phụ nào? Cho nên ngươi hoàn toàn có thể coi như bọn họ đều đã chết."
Lý Phàm nghe vậy, chậm rãi gật đầu.
Trâm mặc một hồi bỗng hỏi tiếp: "Trước khi ta đến có nghe ngóng một lượt. Độ Ách tông hình như có người ứng kiếp gì đó có thể giúp bọn họ độ qua kiếp nạn? Có chuyện này không?”
"Nếu như thật sự huyền diệu như vậy, ta nhất định phải tru sát người ứng kiếp này, để phòng Độ Ách tông tro tàn lại cháy." Lý Phàm ngôn từ nghĩa chính nói.
phân thân Thiên Huyền Kính cau mày: "Dựa theo công pháp Độ Ách tông tu hành, quả thực tồn tại người ứng kiếp."
"Người Độ Ách tông đứng ngoài cuộc, trốn tránh tai hoạ. Nhưng bọn họ lại có thể sinh lòng cảm ứng với xu hướng, biến số của kiếp nạn. Người có thể ảnh hưởng tai hoạ, cũng là cái gọi là người ứng kiếp. Chỉ có điều..."
Phân thân Thiên Huyền Kính cười mỉa: "Nếu như là kiếp nạn bình thường, Huyền Hoàng giới tự nhiên sẽ có người mang thiên mệnh theo thời thế mà sinh, ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt tất cả."
"Nhưng ở trước mặt đại kiếp diệt thế, Huyền Hoàng giới đều tự thân khó bảo toàn, lại nào sẽ có người mang thiên mệnh gì đó chứ?"
"Người ứng kiếp có thể kết thúc kiếp nạn càng không thể nào nói tới."
Phân thân Thiên Huyền Kính không biết nhớ ra điều gì, chợt rơi vào trầm mặc.
Hồi lâu sau, hắn mới dùng giọng điệu sâu xa nói: "Nếu thật sự có nhân vật bậc này, sợ là tất cả tu sĩ của cả Huyền Hoàng giới đều phải liều hết tất cả giúp đỡ một chút sức lực."
"Dù là Truyền Pháp hắn, e rằng đều phải đích thân tới gặp."
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia quang mang nhỏ không cảm nhận được.
Cười gượng phụ họa: "Ngươi nói đúng. Muốn bảo toàn tính mạng còn phải dựa vào chính chúng ta."
"Giống như Độ Ách tông, chỉ dựa vào cái gọi là chúa cứu thế, quả thực là ngu xuẩn. Chết hay lắm!"
Lướt qua chủ đề Độ Ách tông, Lý Phàm đã hoàn thành nghiệm chứng phá giải cấm chế lại đòi chỗ tốt với phân thân Thiên Huyền Kính.
Phân thân Thiên Huyền Kính cũng không nuốt lời: "Trong khoảng thời gian ngươi đi, ta lấy nữ thân quan sát cuộc sống nhân loại, lại có lĩnh ngộ mới."
"Vừa hay có thể cho ngươi làm tham khảo."
Lý Phàm biến sắc, đang muốn từ chối.
Nhưng sau khi nhìn thấy đồ vật phân thân Thiên Huyền Kính đưa tới, lại nuốt trở vào lời đã đến khóe miệng.
Chỉ thấy trên tay phân thân Thiên Huyền Kính có một miếng bạch ngọc như trăng khuyết.
Tản ra khí tức ôn nhuận.
Chỉ tới gần, Lý Phàm đều cảm thấy vận chuyển linh lực, thần hồn của mình trở nên thông thuận hơn. "Đây là..."
Trên mặt phân thân Thiên Huyền Kính hơi có vẻ đắc ý nói: "Cái gọi là cô dương bất trường. Ta thấy ngươi hình như đã rất lâu chưa hưởng thụ âm dương hợp đạo nhỉ?"
"Cô dương dĩ nhiên cường thịnh, nhưng không có âm lực tương trợ khó tránh sẽ có chút thiếu hụt."
"Đây là vật ta quan ngộ nữ thân nhân loại sinh ra, tên là 'Trường Nguyệt Âm Ngọc, có thể giúp ngươi một tay!"
Lý Phàm nghe vậy, vẻ mặt không khỏi trở nên vô cùng quái lạ.
Phân thân Thiên Huyền Kính nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Lý Phàm, không khỏi nghiêm mặt khuyên nhủ: "Âm dương song tu cũng là đại đạo thiên địa, ngươi không cần bài xích."
"Huống chỉ Trường Nguyệt Âm Ngọc này là pháp tắc thuần túy hiển hóa, coi như ngươi có tâm lý thích sạch sẽ cũng không ảnh hưởng."
Lý Phàm ỡm ờ cất trường ngọc vào trong lòng.
Đúng như dự đoán, không cần luyện hóa chính thức.
Chỉ đặt trong ngực, trong cơ thể tựa như cây khô gặp mùa xuân, khí tức vốn cường thịnh đến cực điểm dường như bỗng dưng đột phá cực hạn, trở nên càng cường đại hơn.
Nếu như nói ảnh hưởng thân thể chịu còn năm trong dự liệu, biến hóa Ngũ Hành đại động thiên sinh ra dưới tác dụng của âm lực lại khiến Lý Phàm cực kỳ ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Năm động thiên vốn phân biệt rõ ràng, không liên quan tới nhau vậy mà ẩn ẩn có xu thế dung hợp với nhau. Tiếng ầm vang như tiếng rồng ngâm vang lên trong động thiên, trong rung động không ngừng, tốc độ lưu chuyển của ngũ hành gần như nhanh hơn gấp đôi.
Tuy cường độ tổng thể không tăng lên bao nhiêu, nhưng tính bền bỉ, nhẫn nại vốn kinh người lại có đột phá.
Thần thức Lý Phàm toả định Trường Nguyệt Âm Ngọc trong ngực, vẻ mặt biến ảo khó hiểu.
"Thiên địa giao thái, âm dương hòa hợp. Thiên Huyền Kính ngược lại không gạt ta, đây quả thực là chỗ trước đây ta có điều thiếu sót."
"Chẳng qua..."
Tâm tư phấp phỏng của Lý Phàm rất nhanh an phận lại: "Chỉ có thể dệt hoa trên gấm, không cách nào đưa than ngày tuyết." "Ngũ Hành đại động thiên có tăng cường thêm thế nào thì cũng có cực hạn. Muốn đối mặt với tu sĩ Trường Sinh còn cần đạt được đột phá đại cảnh giới."
Nhận được chỗ tốt, Lý Phàm cũng không tiếp tục lãng phí thời gian với phân thân Thiên Huyền Kính nữa, trực tiếp hỏi kế hoạch hành sự bước tiếp theo.
Phân thân Thiên Huyền Kính trầm ngâm nói: "Kế hoạch phong linh trong Tiên Minh đã định ra đại khái. Nhưng nhìn từ kinh nghiệm trước kia, từ lúc định ra đến lúc thực hiện chính thức còn cần một thời gian tương đối dài."
"Trừ khi có chuyện ngoài ý muốn có thể kích thích một chút."
Nói xong, phân thân Thiên Huyền Kính lặng lẽ truyền âm tới một đoạn nội dung bí mật.
Sau khi Lý Phàm nghe xong, không nhịn được giơ ngón cái với phân thân Thiên Huyền Kính.