Chương 1548: Lấy đan bổ thiên khuyết (2)
Chương 1548: Lấy đan bổ thiên khuyết (2)Chương 1548: Lấy đan bổ thiên khuyết (2)
Điểm neo không dễ kiếm, nếu như nhất định phải dùng để thay đổi vật phẩm ràng buộc, vậy thì nhất định phải sử dụng trên vật phẩm rất khó xuất hiện lại, một khi bỏ lỡ thì khó mà giành lại được.
"Ta đã sử dụng ba điểm neo. điểm neo thứ nhất là điểm thời gian lúc ta vừa xuyên không đến thế giới này."
"Điểm neo thứ hai là ở đỉnh núi Giải Ly, Thương Hải châu là kỳ vật trúc cơ, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ."
"Điểm neo thứ ba cũng là ở núi Giải Ly, Hoàn Chân là kỳ vật trúc cơ, cũng là tu vi hậu kỳ."
"Có lế sau khi kết thúc đời này có thể định neo lại lần nữa." Từ Trúc Cơ kỳ tu hành đến Nguyên Anh kỳ, cho dù lấy độ thuần thục của Lý Phàm hiện tại cũng cần không ít thời gian.
Huống chỉ sự vật hiện giờ tiếp xúc được đều càng ngày càng nguy hiểm, trong quá trình này nói không chừng sế gặp phải khó khăn trắc trở gì đó. Trúc Cơ kỳ rất khó ứng đối.
Cho nên Lý Phàm muốn định neo một lần nữa cũng là lý nên có.
"Nếu như kế hoạch của ta xuôi chèo mát mái, như vậy trước khi kết thúc đời này, nói không chừng có thể nhân kế hở lúc Chân Tiên không mặt và tiên nhân Tiên Khư đấu sức điên cuồng rút ra Huyền Hoàng tương sinh chỉ biến, thành tựu cảnh giới Hóa Thần."
"Sau này mỗi đời lấy tu vi Hóa Thần có thể so với Trường Sinh kỳ làm điểm bắt đầu, bất kể mưu đồ gì đều phải dễ dàng hơn rất nhiều."
Ánh mắt Lý Phàm chớp động: "Bây giờ ta còn hai điểm neo để không..."
Hành động thiên mới ngũ vẫn đang thai nghén, phỏng đoán về việc làm sao tăng thêm điểm neo mới của Lý Phàm cũng vẫn chưa thể nghiệm chứng.
Song thiên địa chỉ căn chỗ châu Thiên Linh, Lý Phàm đã tìm được người giấy ở vị trí tương ứng từ trong Độ Ách chỉ thư. Chỉ cần động thiên mới có dấu hiệu sắp dựng dục, Lý Phàm lập tức có thể cảm được ngay lập tức.
Lúc trước khi Lý Phàm nghiên cứu Độ Ách chỉ thư, tuy không có bí pháp Độ Ách tông, không cách nào hoàn toàn nắm giữ.
Nhưng tin tức đạt được từ một hai người giấy điểm vị, Lý Phàm vẫn có thể làm được.
Không lâu trước đây, Lý Phàm lôi ra một người giấy trong động thiên ẩn nấp ở trước mặt Mặc Nho Bân, cũng in ấn ký của mình lên người giấy nơi đó. Để tiện chính mình có thể xem xét tình hình nơi đó bất cứ lúc nào.
"Mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió đông."
"Thiên Huyền Kính, Huyền Thiên Vương..."
Lý Phàm ngồi ngay ngắn trong Linh Mộc giới, ánh mắt tựa như xuyên qua ngăn cách tầng tầng thế giới, đi thẳng tới tổng bộ Vạn Tiên Minh Huyền Hoàng giới.
Mặc Nho Bân không để Lý Phàm chờ quá lâu.
Ba tháng sau, Huyên Thiên Phong Linh trận sắp hoàn thành. Lý Phàm, Mặc Nho Bân lại lân nữa gặp mặt trong động thiên ẩn nấp.
"Trong nháy mắt khi trận pháp phá cấm hoàn thành, nhất định sẽ tạo thành những trùng kích với tổng bộ Tiên Minh."
"Ta đã âm thầm khống chế một số tu sĩ tổng bộ, đến lúc đó bọn họ sẽ bạo động, nhiễu loạn sức nghe. Bên ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Trên mặt Mặc Nho Bân nghiêm túc hiếm có.
Lý Phàm gật đầu: "Yên tâm, ta đã liên hệ trước. Chỉ cần nhận được tín hiệu của ngươi, bên phía Ngũ Lão hội sẽ phối hợp phát động công kích tổng bộ Tiên Minh. Hừ hừ, cơ hội đánh vào tổng bộ Tiên Minh chưa từng có, làm sao bọn họ lại bỏ lỡ chứ?"
"Cũng may mà có Thiên Huyền Kính làm nội ứng, nếu không ngay cả vị trí tổng bộ Tiên Minh ở đâu bọn họ cũng không biết."
"Chỉ có điều, lực lượng tu sĩ Ngũ Lão hội có thể điều động có hạn. Cao nhất chỉ có cảnh giới Hóa Thần, cho dù dựa vào thuận lợi đồ vật cũng không chống đỡ được bao lâu."
Trong ba tháng này, Lý Phàm cũng thu được liên hệ với Ngũ Lão hội.
Rất dễ dàng thuyết phục bọn họ thử lần này.
Song lại không có nói rõ là vì giúp Thiên Huyền Kính thoát vây, chỉ nói là vì mưu cầu một đồ vật cực kỳ quan trọng nào đó ở tổng bộ Vạn Tiên Minh.
Mà Ngũ Lão hội cho dù cực kỳ cảm thấy hứng thú với việc có thể gây sóng gió ở tổng bộ Vạn Tiên Minh, nhưng tạm thời bọn họ lại không có ý định hoàn toàn xé rách mặt.
Bởi vậy sự trợ giúp có thể cung cấp có hạn, những tu sĩ Hóa Thần đều không phải là tu sĩ bản thổ Ngũ Lão hội. Chỉ là tử sĩ bồi dưỡng trong Vạn Tiên Minh mà thôi.
Ngoài mặt Ngũ Lão hội nói như thế, lại không thể loại trừ khả năng bọn họ lén lút sẽ lặng lẽ có dự định khác.
Suy cho cùng cơ hội xâm nhập tổng bộ Vạn Tiên Minh...
Ngàn năm một thuởi...
Mặc Nho Bân giao một chiếc gương đồng cổ xưa cho Lý Phàm, dặn dò: "Ngươi mang theo vật này ở bên ngoài tiếp ứng. Cần ở trong bốn châu trung tâm Tiên Minh, nếu không khoảng cách quá xa thì không cảm ứng được."
"Sau khi phá cấm, Huyền Thiên Bảo Kính sẽ gửi nhờ trên người ta trước. Sau đó chờ sau khi chúng ta tụ hợp sẽ chuyển dời đến trên gương đồng này." Lý Phàm nghe vậy không khỏi quan sát tiểu kính ẩn ẩn phiếm màu xanh đồng trong tay.
Dường như có hơi cổ rồi.
"Cái này năm đó cũng là một món giới khí, chỉ là lại đã mất hết linh tính trong đại kiếp. Chỉ có bản thể được giữ lại."
"Dùng để làm chỗ ở tạm thời của Huyền Thiên Bảo Kính cũng đủ rồi."
"Còn sau này..."
Mặc Nho Bân trâm ngâm một chốc lát, nói: "Phỏng chừng nó muốn hợp nhất với thân thể nhân loại của chính mình."