Chương 1552: Cục lừa dối thật giả
Chương 1552: Cục lừa dối thật giảChương 1552: Cục lừa dối thật giả
Nhưng thực tế rốt cuộc cũng không phải là một trò chơi.
Giống như lúc trước khi Thiên Y đột nhiên đọc tâm, Huyền Thiên pháp vương Mặc Nho Bân cũng dạy cho Lý Phàm một bài học.
Tu sĩ Huyền Hoàng giới cũng không dễ bị lừa như vậy!
Bởi vì bọn họ là những sinh linh đang sống thật sự!
"Không sao cả. Ngươi có thể lừa gạt †a một kiếp, nhưng còn có thể lừa gạt ta đời đời kiếp kiếp sao?"
Cũng không chán nản vì thất bại, trong mắt Lý Phàm lóe lên, nóng lòng muốn thử. "Hơn nữa, đời này chúng ta còn chưa xong đâu!"
Lạnh lùng hừ một tiếng, Lý Phàm nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ biện pháp đối phó.
Điều đầu tiên cần làm rõ, rốt cuộc thì ngày hôm đó chuyện gì đã xảy ra trong tổng bộ Vạn Tiên Minh.
Cho dù đã qua một khoảng thời gian dài như vậy, nó vẫn là một bí ẩn bị phong tỏa nghiêm khắc.
Mà không có truyền pháp giả làm nội ứng, Lý Phàm cũng trở lại trạng thái không biết gì trước đây.
Hoàn toàn không biết gì vê hướng đi, tin tức của cao tầng Vạn Tiên Minh.
"Xem ra có một số con đường nhất định phải nằm trong tay mình. Dựa vào người khác vẫn chưa được." "Vẫn cần phải có truyền pháp giả thuộc về mình..."
"Nhưng mà cũng may là kiếp này đã thu thập nhiều tin tức. Sau này có thể bắt đầu thử nghiệm từng bước."
Sau khi trải nghiệm sâu sắc lợi ích của nội ứng truyền pháp giả, đương nhiên Lý Phàm sẽ không từ bỏ.
Nhưng mà đó cũng là chuyên sau này của kiếp này.
Hiện tại, thực sự không có cách nào để hỏi thăm thêm tin tức được. Vì vậy Lý Phàm lựa chọn phương pháp hay dùng nhất.
Một chữ thôi, đợi!
Rất nhiều bí mật, theo thời gian trôi qua, cũng không còn là bí mật nữa.
Tuy hiện tại là cực kỳ tuyệt mật không thể tìm ra, nhưng sau một thời gian thì sẽ không nhất định là như vậy nữa.
Mức độ bảo mật càng ngày càng thấp, hơn nữa thêm thần lực của Vô Ưu Thiên Tôn.
Lý Phàm tin rằng chỉ cần trả đủ tiền, thì nhất định có thể thăm dò được chân tướng của sự việc từ trên người những người đã đích thân trải qua vụ việc.
Mà tất cả những gì hắn cần làm là kiên nhẫn chờ đợi.
Nhưng trong lúc chờ đợi, Lý Phàm cũng không nhàn rỗi.
Rất nhiều thứ trong thế giới Linh Mộc đang diễn ra từng bước một, nhưng truyền bá của Vạn Giới Liên Hợp Hội, đạo thống của Vô Diện Chân Tiên đã bị bỏ dở.
Trước khi tìm thấy Mặc Nho Bân và Thiên Huyền Kính, tốt hơn hết là phải giữ vững cảnh giác. Tuy vẫn chưa rõ ngày hôm đó tổng bộ Vạn Tiên Minh đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lý Phàm khi xem xét dấu hiệu mất tích của cả nhà Sóc Phong từ Lục Khê Thiền, hiển niên là Vạn Tiên Minh cũng đã ra tay thanh toán những kẻ có khả năng đã phản bội.
Rất nhiều cứ như vậy mà biến mất không lý do.
Lý Phàm đã bí mật thu thập tên của những người mất tích này.
Đồng thời luôn hỏi những người có khả năng là đã trải nghiệm sự việc ngày hôm đó.
Năm năm sau.
Châu Cửu Sơn.
Trải qua năm năm phát triển, châu duy nhất được tự do mua bán trong Vạn Tiên Minh này đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa. Từ chỗ hoang tàn vắng vẻ trước đó, nay đã trở nên phồn hoa thịnh vượng.
Dõi mắt nhìn lại, toàn bộ bình nguyên của liên minh đều bị động phủ của tu sĩ chiếm đóng, bảo vệ cung quanh thành thương mại Cửu Sơn ở trung tâm.
Sau nhiều lần xây dựng mở rộng, quy mô của thành thương mại đã mở rộng gần gấp mười lần so với lúc ban đầu. Nhưng vẫn không thể đáp ứng được nhu cầu thương mại ngày càng tăng.
Trên gương mặt của mỗi tu sĩ mới vào thành đều tràn ngập hưng phấn và tò mò. Bị lạc trong các loại hàng hóa đa dạng đến mức khiến người ta không kịp nhìn trong thành.
Triệu Hiến quỳ trên mặt đất, cung kính cúi lạy trước bức tượng đá không có khuôn mặt trong râm ở phía trên.
Sau đó bước ra khỏi mật thất, mở cửa cửa tiệm, bắt đầu công việc kinh doanh đầu tiên sau khi hoàn tất việc nhập hàng.
Căn bản là không cần hắn phải chủ động quảng cáo, cũng chẳng bao lâu trong tiệm đã có rất nhiều tu sĩ đến mua đồ.
Phần giới thiệu và giá cả của sản phẩm đều đã được ghi rõ, không cần chủ tiệm như hắn tự mình làm việc thì các tu Sĩ cũng có thể tự mình hoàn tất việc mua hàng.
Không có kè mặc cả gì cả, bởi vì ở châu Cửu Sơn, sản phẩm thường đều sẽ bị mua hết sạch ngay sau khi lên kệ.
Điều này đương nhiên vì những thứ có thể bày bán ở trong châu Cửu Sơn, tất cả đều là sản phẩm đặc sản quý hiếm của các châu.
Nhưng nguyên nhân cơ bản nhất, còn là...
Trên mặt Triệu Hiến vẫn giữ nụ cười cực tươi, nhưng trong lòng thì lại cảm thán: "Thảo nào bây giờ ai ai cũng muốn tới châu Cửu Sơn. Còn nói có là một con heo chỉ nằm không cũng đã có thể kiếm được rất nhiều tiền. Đúng là thực sự không lừa người ta."
"Ba năm trước, chức năng giao dịch của Thiên Huyền Kính đột nhiên đóng cửa, từ đó tu sĩ không thể tự do giao dịch. Chẳng qua là, nhu cầu buôn bán không thể biến mất. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, thiên hạ xuất hiện năm thành trì giao dịch lớn, họ miễn cưỡng tiếp quản chức năng giao dịch của Thiên Huyền Kính."
"Châu Cửu Sơn này chính là châu lớn nhất trong số đó, cũng là châu có số lượng sản phẩm lớn nhất." "Không chỉ có tu sĩ từ các châu của Vạn Tiên Minh tới đây buôn bán, còn có †u sĩ từ Ngũ Lão hội đến đây buôn bán đặc sản, mua sản phẩm ở đây."