Chương 1592: Chung giải Vẫn Tiên mê
Chương 1592: Chung giải Vẫn Tiên mêChương 1592: Chung giải Vẫn Tiên mê
Lý Phàm khẽ nheo mắt: "Ô?"
"Vẫn là nghi thức tiến vào Vẫn Tiên cảnh kia. Chỉ cần làm ngược lại là được." Truyền pháp giả Chu nói.
"Ồ?" Lý Phàm hơi bất ngờ.
"Được, ta sẽ thử." Nghe ngóng xong tất cả tin tức gần nhất về Mặc Nho Bân, tiên khối Lý Phàm cũng cáo từ rời đi.
Trong mật thất Linh Mộc giới.
Lý Phàm lấy ra bốn loại vật phẩm cần thiết đặt ở bốn góc xung quanh.
Sau đó bước ngược bốn bước, trong miệng đọc lẩm bẩm.
Truyền pháp giả Chu nói Tiên Minh đã phái cả vạn tu sĩ lần lượt tiến hành thử qua, nhưng không một ai có thể thành công.
Lý Phàm vốn không ôm quá nhiều hy vọng với mình.
Nhưng mà điều khiến hắn bất ngờ chính là sau khi hoàn thành nghi thức nghịch chuyển, một cảm giác choáng váng quen thuộc bỗng dâng lên.
"Ta vậy mà đã thành công rồi?"
Lý Phàm vô cùng bất ngờ.
Trong đầu chỉ kịp hiện ra một suy nghĩ, sau đó trước mắt tối sâm dân dần mất đi ý thức.
"Sư đệ, sư đệ?"
Một giọng nói khá quen truyền đến.
"Nghĩ gì vậy? Sao lại ngây ra lâu như thế?"
Lý Phàm chậm rãi khôi phục lại thần trí, đánh giá xung quanh. Mọi thứ lọt vào tâm mắt khiến hắn hơi hoảng hốt.
Một tu sĩ trẻ tuổi mặc đạo bào tím trắng xen kẽ, giữa chân mày khắc một vết tia chớp màu tím đang đánh giá ở bên này.
"Cảnh tượng này..."
Quả thật hắn đã quá quen thuộc!
Không phải là 'Ninh Viễn lấy thọ quả mà hắn đều nhìn thấy trong mỗi lần tiến vào Vẫn Tiên cảnh sao!
"Ta lại quay về Vẫn Tiên cảnh rồi sao? Không có khác biệt gì?"
"Không đúng!"
Lý Phàm lập tức hiểu ra.
"Đây chính là khảo nghiệm trở thành Huyền Hoàng thiên tôn?"
"Thế mà lại giống hệt với những gì †a nhìn thấy khi tiến vào Vẫn Tiên cảnh bình thường?"
"Rốt cuộc..."
Sau khi gặp những chuyện không thể tưởng tượng nổi, cho dù với thành phủ hiện tại của Lý Phàm cũng chấn động, trong lòng tràn ngập sự khó tin.
Nếu như khảo nghiệm trở thành Huyền Hoàng thiên tôn là một bài thi ý nghĩa quan trọng, chỉ có một lần trong đời.
Mà nội dung đề thi trong bài thi này lại giống hệt với những việc hắn hay làm ngày thường!
Phát hiện kinh người sao không khiến hắn chấn động được chứ.
Từ lần đầu tiên tiến vào Vẫn Tiên cảnh, Lý Phàm đã biết những gì bản thân mình trải qua khác với tất cả các tu sĩ khác. Nhưng lại không biết tại sao lại xảy ra hiện tượng quỷ dị này.
Nhưng mà bây giờ trong lòng Lý Phàm mơ hồ đã có đáp án.
"Huyền Hoàng thiên tôn..."
"Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú, Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú..."
"Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú là phương pháp dùng để loại bỏ Tiên Phàm Chướng trong cơ thể người phàm lưu truyền trong dân gian."
"Còn Tiên Phàm Chướng do Bạch tiên sinh để lại khi làm trái thiên địa chỉ lý"
Lý Phàm nhanh chóng suy nghĩ, gương mặt điềm đạm, ánh mắt hiền hòa kia của Bạch tiên sinh lập tức xuất hiện trước mặt hắn. "Phải rồi. Bạch tiên sinh suy cho cùng cũng từ bi."
"Tuy làm trái thiên đạo chỉ lý, tạo ra Tiên Phàm Chướng. Xét theo đại cục là để che chở cho nhiều người phàm hơn tránh khỏi sự tàn sát của tu tiên giả sau này. Thậm chí là một khâu kế hoạch cứu thế."
"Những dù sao cũng đã cắt đứt con đường muốn tu tiên của người phàm."
"Cho nên khi hắn tạo ta Tiên Phàm Chướng cũng để lại cho mọi người một cách phá giải."
"Nếu như cố ý cầu tiên cũng không phải không thể."
"Thậm chí người kiên định với ý chí cực cao như ta..."
Lý Phàm chau mày.
"Người giống như ta..." "Lòng cầu đạo chân thành đến mức coi thường mọi thứ khác. Ở trong mắt Bạch tiên sinh e rằng cũng không phải người lương thiện."
"Cho nên..."
Lý Phàm nghĩ đến 'Nghịch Luyện Đạo Tâm' cần dùng khi luyện Tiên Tâm Chú.
Lại nghĩ đến các cảnh tượng nhìn thấy trong Vẫn Tiên Cảnh sau khi tự tu hành Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú.
Càng giống một chỉ dẫn nào đó.
"Ninh Viễn lấy thọ quả. Muốn hoàn thành điều kiện này một cách hoàn hảo thì phải nghĩ cách cứu vớt người phàm cả thành"
"Cảnh tượng thứ hai, biến đổi ở Ngự Thú tông và cảnh tượng thứ ba, Thiên Kiếm tông luyện kiếm..." "Muốn hoàn thành một cách hoàn mỹ e rằng phải ăn khớp với cách làm việc của 'Huyền Hoàng đại thiên tôn'."
"Dẫn dắt ta hướng thiện sao? Hoặc có lẽ cho dù không thể cũng khiến hành vi của ta trông có vẻ lương thiện nhờ Nghịch Luyện Đạo Tâm."
Lý Phàm nheo mắt, trong thoáng chốc liên kết mọi thứ lại với nhau.
"Sư đệ?"
"Sao lại ngây người lâu như thế. Không phải nghĩ đến những nơi vui chơi mà ta kể với ngươi trước đây đó chứ?"
"Yên tâm, sau khi làm xong chuyện, Hồng Trần Phường, Túy Tiên Lâu gì đó sư huynh đều dẫn ngươi đi trải nghiệm!"
Giọng nói của Chương Thiên Mạch đánh thức Lý Phàm từ trong suy tư.
"Che chở người phàm thành Ninh Viễn thoát khỏi kiếp nạn sao..." Nhìn Chương Thiên Mạch không đứng đắn ở trước mặt, trong lòng Lý Phàm khẽ lay động.
Thật ra Lý Phàm cũng không quá hứng thú với việc trở thành Huyền Hoàng đại thiên tôn.
Không nói đến việc uy năng của Huyền Hoàng thiên tôn trong hệ thống tân pháp ngày nay đã giảm đi nhiều so với thời kỳ hưng thịnh. Căn bản không thể dùng một người trấn áp một giới.
Sau khi trở thành Huyền Hoàng thiên tôn, ắt hẳn phải đối mặt với hai cơ cấu thống trị của Huyền Hoàng giới. Nói không chừng còn khiến Truyền Pháp đích thân ra mặt.
Tuy không phải đặc biệt sợ hãi, nhưng trước khi chưa làm rõ thực lực thật sự của Truyền Pháp mà tùy tiện lựa chọn chống lại Truyền Pháp thì vô cùng không khôn ngoan.