Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1599 - Chương 1599: Lực Chân Tiên Liệt Giới

Chương 1599: Lực Chân Tiên liệt giới Chương 1599: Lực Chân Tiên liệt giớiChương 1599: Lực Chân Tiên liệt giới

Trên chiếc bàn trong nhà đặt một tượng gỗ, một hộp gõ.

"Tượng gỗ này là món quà Bạch tiên sinh để lại cho ngươi." Nét mặt Lục Nhai hơi phức tạp nói.

Trong ba ngày này dường như có chuyện gì đó xảy ra trên người hắn. Giọng điệu khách sáo với Bạch tiên sinh hơn, nhưng Lý Phàm lại nhạy bén nhận ra ảnh hưởng của Vô Diện Chân Tiên gần như đã nghiêm trọng hơn.

"Woal" Hứa Khắc còn chưa có năng lực nhận ra điều này, lúc này chỉ phấn khởi chạy đến trước bàn, cầm tượng gỗ lên.

"Í? Hình như là ta á?" Hứa Khắc tỉ mỉ đánh giá từ trên xuống dưới, ngạc nhiên mừng rỡ nói.

Không quan tâm tượng gỗ này dùng để làm gì, chỉ cần là quà của Bạch tiên sinh, Hứa Khắc đều rất hài lòng. Vốn dĩ muốn cẩn thận cất nó đi, nhưng sau khi nghe thấy truyền âm của Lý Phàm lại đem giấu trong ngực trước.

"Tượng gỗ này là đồ tốt." Lý Phàm nhìn chằm chằm vào nó, cảm nhận pháp tắc chỉ lực ngưng tụ trên người nó.

Bạch tiên sinh làm ra đương nhiên không phải đồ tâm thường.

Tượng gỗ Hứa Khắc nhỏ đại diện cho phản kích.

Chỉ cần không vượt quá đòn tấn công mà tượng gỗ có thể chịu được đều sẽ bị hấp thu sau đó đánh ngược trở lại.

Gần giống với thần thông sau khi Sóc Phong lĩnh ngộ được Mộc Kiếm Thiên chỉ kỳ trước đây. "Cho dù cảnh giới Hợp Đạo dốc toàn lực tấn công, tượng gỗ này cũng đánh trả hoàn hảo. Mặc giới hạn số lần những chắc chắn là một lợi khí hộ mệnh." Lý Phàm vừa nghiên cứh thiên địa chỉ lý trong tượng gỗ vừa cảm thán tài năng của Bạch tiên sinh.

Còn Hứa Khắc cũng đã nhận được nhiệm vụ đến núi Nam Minh Thánh Thú giao hộp gỗ màu đỏ cho Đế Nhất như trong dự liệu.

"Trong hộp gỗ này đựng đầu lâu của 'Đế Nhị Lệ. Nếu không nằm ngoài dự liệu có lẽ do Bạch tiên sinh chính ra chém chết hắn. Đế Nhị Lệ tự do bên ngoài, gây ra sóng gió, không về Yêu tộc. Tuy Bạch tiên sinh trông có vẻ giết hắn nhưng thật ra trả về cho Đế Nhất."

"Dùng ân tình này để đổi cách yêu thú thôn phệ hư không có thể sinh sôi để nuôi dưỡng Liệt Giới Kình." Lý Phàm giải thích nguyên nhân sự việc một lượt.

"Bạch tiên sinh là hóa thân Thiên Đạo nhưng vẫn không nắm được phương hướng tiến hóa cụ thể của yêu thú, còn cần phải tìm Đế Nhất Thú."

"Xem ra yêu thú của Huyền Hoàng giới có lẽ không phải sinh ra ở đây mà đến từ bên ngoài."

"Đế Nhất cảm nhận được đại kiếp Huyền Hoàng giới sắp đến, gần như không có khả năng may mắn tránh khỏi. Thế nên muốn liệt giới để đi..."

Trước mặt Lý Phàm phảng phất xuất hiện ngọn bạch sơn cao vút ở tận cùng thế giới kia.

"Theo cách nói của Đế Nhất, núi Nam Minh là bến của trời, góc của biển, tận cùng thế giới."

"Vô số sức mạnh tự do ở Huyền Hoàng giới đều tập trung tại đó. Nếu như dùng một phương pháp đặc biệt nào đó khiến nó phát nổ, có thể lập tức phát ra sức mạnh vô cùng khủng bố, gần với Chân Tiên."

"Từ đó vượt qua tường cao, rời khỏi Tinh hải chí ám."

Hiện thế ngàn năm sau, núi Nam Minh đã biến thành lốc xoáy khổng lồ liệt giới. Thương tích thế giới ngàn năm không khôi phục, từ đó có thể thấy dao động sức mạnh lúc núi Nam Minh liệt giới khủng khiếp đến mức nào.

"Nguyên lý giống như chiết xuất thần binh của Thiên Kiếm tông. Có điều cũng chỉ là lý thuyết đơn giản mà thôi. Cuối cùng bọn họ thành công hay thất bại, thành công rời khỏi Tinh hải chí ám hay đã hóa thành hư vô..."

"Không ai biết được." Cho dù Thiên Kiếm tông hay tộc Yêu Thú Đế Nhất rời đi.

Huyền Hoàng giới sau này đều không còn nghe bất cứ tin tức nào về bọn họ nữa.

Theo Lý Phàm thấy đây là cách trốn thoát mà hắn không suy xét đến nhất.

Tường cao ngăn cách bên trong và bên ngoài tỉnh hải.

Ra khỏi tường cao e là sẽ hoàn toàn mất đi liên lạc với Huyền Hoàng giới.

Cho nên rốt cuộc thoát khỏi thành công hay không vốn không thể xác định.

Mà trong sức mạnh dao động khổng lồ lúc liệt giới, một khi thất bại e là ngay cả cơ hội Hoàn Chân cũng không có.

Cho dù bản tôn hay phân thân đều không thể thử tính khả năng thực sự của liệt giới.

Cho nên Lý Phàm vẫn luôn rất ít hứng thú với phương pháp này.

"Liệt giới để rời khỏi chắn chắn là một phái chạy trốn tuyệt đối. Khảo nghiệm của Huyền Hoàng thiên tôn không thể ủng hộ phương án này."

"Nếu như ta là Huyền Hoàng thiên tôn, trong thế giới xuất hiện một nhóm người chuẩn bị trốn thoát như vậy. Ta phải làm như thế nào đây?"

Lý Phàm cẩn thận suy nghĩ trong suốt dọc đường đi theo Hứa Khắc đến núi Nam Minh.

Những điều trải qua suốt dọc đường gần giống như ảo cảnh từng trải qua mấy lần trước đây.

Nhưng mà lần này có tượng gỗ hộ thân của Bạch tiên sinh, không có nguy hiểm bất ngờ, vô cùng thuận lợi đến nơi. Cũng tham gia đại hội vạn yêu của tộc Yêu Thú dưới sự dẫn dắt của cơ thể loài người do Đế Nhất phân hóa ra.

Trong tiếng hò reo vĩnh viễn ủng hộ Đế Nhất đại nhân, đại hội kết thúc.

Lúc này Hứa Khắc được Lý Phàm nhắc nhở giao hộp gỗ đựng đầu Đế Nhị Lệ ra.

Phản ứng của Đế Nhất không khác biệt lắm với biểu hiện của hắn.

Sau khi nói một tràng mấy lời tối nghĩa khó hiểu, tách viên châu màu xám ra đưa cho Hứa Khắc.

"Các ngươi tự đi đi."

Đế Nhất lập tức tiễn khách.

"Đợi đã."

Lúc này Hứa Khắc bỗng lên tiếng.

"Hửm?" Đế Nhất hơi bất ngờ. Nhưng mà vẫn kiên nhân đợi Hứa Khắc nói hết.

"Tiền bối cho rằng những yêu thú ở đây có bao nhiêu người thật sự bằng lòng rời đi với ngươi?"
Bình Luận (0)
Comment