Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1655 - Chương 1655: Trận Chiến Hai Thiên Tôn

Chương 1655: Trận chiến hai thiên tôn Chương 1655: Trận chiến hai thiên tônChương 1655: Trận chiến hai thiên tôn

"Nếu như Đông Cực hoàn toàn chứng đạo, rất có khả năng trực tiếp thay đổi quy tắc truyền pháp định ra ở Huyền Hoàng giới..."

Với kinh nghiệm nhiều lần dòm ngó thiên đạo, với mức độ nhận biết nhạy bén với thiên địa chỉ lý của Lý Phàm, hắn gần như không nằm dưới bất cứ tu sĩ Hợp Đạo nào.

Quan sát kỹ càng trong khoảng cách gần như vậy, suy luận hắn rút ra chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì.

"Có thể sáng tạo ra 'Linh trì tịnh thể cho người phàm, Đông Cực này e rằng cũng là nhân vật giống như Bạch tiên sinh. Chỉ tiếc..."

"Chẳng những bị thế nhân quên lãng, ngay đến cả bản thân cũng sống không bằng chết, biến thành khôi lỗi át chủ bài cuối cùng của Vạn Tiên Minh." Lý Phàm khẽ lắc đầu.

"Đây là kết cục của kẻ yếu. Nhưng sẽ không bao giờ là chốn về của ta."

"Truyền Pháp tiên tôn..."

"Ai dà..."

Trận chiến của Thiên Dương và Đông Cực, tất cả mọi người trong Linh Mộc giới đều không thể can thiệp.

Dù muốn giúp cũng có lòng mà không có sức.

Chỉ e đám đông hợp sức, được trận pháp của Lý Phàm tăng cường, cũng là như thế.

Chưa tiếp cận được chiến trường của hai người thì bọn họ đã bị dư âm của cuộc chiến chấn đến linh lực sục sôi, khí tức hỗn loạn.

"Đây là cảnh giới Trường Sinh sao?”

Gương mặt ai nấy đều phức tạp.

Nơi sâu thẳm trong ánh mắt còn tuôn trào chút tuyệt vọng.

Lý Phàm thánh thai thì trong lòng chẳng mảy may dao động, đưa ra phán đoán chuẩn xác.

"Tuy rằng trước mắt Thiên Dương vẫn còn duy trì được, nhưng kết cục đã định."

"Xem ra không thoát được. Nhưng có thể chứng kiến bí mật sâu nhất mà Vạn Tiên Minh che giấu, cũng cực kỳ đáng giá."

"Nhưng không rõ, người sau lưng điều khiển Đông Cực, rốt cuộc là kẻ nào của Vạn Tiên Minh. Truyền pháp giả Tưởng ư? Hay là Đế Tam Mô nọ?" Thiên Dương dần rơi vào thế thất bại, sau khi nhận được lời nhắc của Lý Phàm.

Hắn chuyển hướng thử ra đòn tấn công nhằm vào ngàn vạn sợi tơ vô hình phía sau lưng Đông Cực.

Cố gắng tìm ra thông tin của kẻ thao túng phía sau này.

Có điều, đáng tiếc là lực lượng của sợi tơ vô hình này rõ ràng còn cao hơn Trường Sinh thiên tôn Đông Cực này một bậc.

Làm sao Thiên Dương có thể thăm dò được nội tình đây?

Tốn công vô ích, Thiên Dương lại một lần nữa gầm lên những âm thanh không cam lòng. ...

Trong U Ngục.

Cảm nhận được tình trạng hoàn toàn mất liên hệ với bên phía thánh thai.

Bản thể Lý Phàm vẫn luôn tương đối thong dong vênh váo nhất thời cũng không nén nổi, trở nên hơi nặng trĩu trong lòng.

Linh Mộc giới thất bại hoàn toàn, chứng tỏ rằng khoảng cách với chiến lực đứng đầu của Huyền Hoàng giới lớn đến mức nào.

Nhưng điều khiến Lý Phàm để tâm hơn cả là thông tin ẩn giấu đằng sau.

"Có thể bào chế cảnh giới Trường Sinh khá mạnh đến mức độ này..."

"Vốn đã vô hạn, cứ kỳ vọng cao vào thực lực của Truyền Pháp. Nhưng giờ xem ra thực lực của Truyền Pháp còn khủng khiếp hơn so với suy nghĩ của ta."

"Dù không thăng tiên, e rằng cũng đã gần đến vô hạn." "Đã không thể dùng 'Cảnh giới Trường Sinh' để đánh giá hắn nữa."

"Nếu hắn ở Huyền Hoàng giới..."

Lý Phàm cau mày: "Sợ rằng dù tính cả sức chiến đấu của cả hai vị Chân Tiên, cũng chưa chắc hắn đã không có năng lực cứu Huyền Hoàng giới."

"Ừ... Quả thực là không thể loại trừ khả năng này."

"Xem ra, kế hoạch diệt thế của ta kiếp này sẽ phải kéo dài thêm một quãng thời gian."

"Cũng may nơi đây là U Ngục, thời gian trôi qua rất nhanh."

Tâm tình phức tạp của Lý Phàm cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Vừa nhớ lại những gì đã trải qua trong kiếp này, Lý Phàm vừa chuẩn bị cho kế hoạch cuối cùng. Thời gian trôi qua, không rõ đã qua bao lâu.

Sự xuất hiện của một tên tội phạm mới trong U Ngục khiến Lý Phàm bừng tỉnh khỏi bế quan.

Hai tay bị chặt và chỉ còn lại một bên mắt.

Người đến trông vô cùng thê thảm, tóc tai bù xù, trên mặt đất toàn là vệt máu cạn khô.

Lại là người quen cũ của Lý Phàm.

Khấu Hồng.

Người huynh đệ Đạo Huyền Tử trước giờ vẫn như hình với bóng với hắn lại chẳng rõ vì lẽ gì không cùng đến đây với hắn.

Tuy bị áp giải, Khấu Hồng vẫn không chịu khuất phục.

Miệng hắn chửi mắng, giải toả mối hận với Vạn Tiên Minh.

Lý Phàm lắng nghe một lúc, giờ đây mới hiểu được.

Thì ra từ sau khi tổng bộ của Vạn Giới Liên Hợp hội ở Linh Mộc giới bị nhổ tận gốc, những thành viên hội liên hiệp rải rác khắp nơi cũng bị săn đuổi tàn nhẫn.

Thực ra, nói một cách nghiêm khắc, hai người Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử không phải là thành viên của Vạn Giới Liên Hợp hội.

Chẳng qua là một thành viên của Tùng Vân Hỗ Trợ Hội, tiền thân của liên hợp hội mà thôi.

Kể từ sau khi Tùng Vân Hỗ Trợ Hội bị truyền pháp giả tiêu diệt, bọn họ đã mất liên lạc với Lý Phàm.

Đó là cùng mang trong lòng tín ngưỡng kiên định với Hồng Trân Từ Bi Chân Tiên mới có thể khiến bọn họ mơ hồ nhận thức được sự tồn tại của liên hợp hội.

Bây giờ liên hợp hội đã bị tiêu diệt, chỉ cần bản thân bọn họ không nói, chuyện bọn họ đã từng nhận được ân huệ lớn lao từ liên hợp hội cũng sẽ không được tiết lộ.

Ngặt nỗi, hai người thực sự là những người hành động theo suy nghĩ.

Sau khi nghe thông báo tiêu diệt liên hợp hội của Vạn Tiên Minh, bọn họ không những không hề sợ hãi và che giấu quá khứ của bản thân.
Bình Luận (0)
Comment