Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1665 - Chương 1665: Hoàn Chân Trước Mặt Tiên

Chương 1665: Hoàn Chân trước mặt tiên Chương 1665: Hoàn Chân trước mặt tiênChương 1665: Hoàn Chân trước mặt tiên

Và không có vật tư liên hợp hội cung cấp, nguồn cung cấp của cửa tiệm cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Lưu lượng khách hàng giảm đi mỗi ngày, gần như sắp không kiên trì được nữa. Cuối cùng vân là hắn cầu cứu khắp nơi, sử dụng hết tất cả của cải đã tích góp được những năm này mới gắng gượng xây dựng lại chuỗi cung ứng.

"May mà mọi thứ đã qua" Triệu Hiến nói trong lòng.

Sóng gió của liên hợp hội đã lắng xuống.

Trong những ngày Vạn Tiên Minh truy nã gắt gao, bọn họ đã không phát hiện ra thân phận chân thật của Triệu Hiến. Sau này có lẽ cũng không nguy hiểm nữa.

Sau nhiều năm khổ tâm tiến hành, việc kinh doanh trong cửa tiệm cũng đi vào nề nếp lần nữa. Gần đây đã đạt được một hiệp nghị buôn bán với một đội buôn của Ngũ Lão hội. Chỉ riêng giá trị vật tư giao dịch cố định hàng năm thôi cũng đã cao đến hơn mười triệu độ cống hiến.

"Dù không có ban thưởng của Chân Tiên, nhưng chỉ dựa vào lợi nhuận trong tiệm cũng đủ để chèo chống ta tu hành đến cảnh giới hóa thần."

"Liên hợp hội bị diệt, lợi nhuận không cần phải nộp lên, đều bị ta đút túi. Sống thậm chí còn thoải mái hơn trước..." Triệu Hiến khá hài lòng nghĩ thầm.

"Quả đúng là họa phúc có nhau, thế sự vô thường."

Nhìn lại bức tượng không đầu lần cuối cùng, trong lòng Triệu Hiến quyết định, vĩnh cửu niêm phong mật thất dưới lòng đất này.

Sau này sẽ không ai biết về bí mật rằng hắn đã từng là thành viên của Vạn Giới Liên Hợp hội.

"Chân Tiên từ bi, có lẽ sẽ không trách tội ta." Triệu Hiến cung kính hành lễ lần cuối cùng, rồi sau đó sau đó niêm phong mật thất.

Sau khi hoàn thành tất cả những việc này, Triệu Hiến như trút được gánh nặng, như thể sống lại.

Thế nhưng, trên đường trở về động phủ, hắn ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời xanh thẳm của Huyền Hoàng giới, chẳng biết tại sao cảm giác bất an chợt tuôn trào trong lòng.

Trước nay Triệu Hiến luôn rất tự tin vào trực giác của bản thân, bước chân hắn lúc này chợt ngừng lại.

Suy nghĩ cẩn thận về những chỉ tiết trong sinh hoạt gân đây, nghĩ mãi Triệu Hiến cũng không thấy được điểm khác thường nào.

"Lạ thật..."

Cảm giác xao động trong lòng ngày càng mãnh liệt, trong lòng Triệu Hiến như có sở cảm, nhìn những người xung quanh.

Nhìn một lượt, lập tức khiến hắn ứa mồ hôi lạnh.

Hóa ra không chỉ mình bản thân.

Trong tòa thành mậu dịch tự do của châu Cửu Sơn, giờ phút này, cứ hễ là tu sĩ đi dạo trên đường phố dường như đều mơ hồ cảm nhận được sự bất thường. Tâm loạn như ma, nét mặt căng thẳng.

Thậm chí, trên trán ứa mồ hôi lạnh, chân bước lâng lâng.

"Chuyện..." Trong đầu Triệu Hiến chợt xuất hiện hình ảnh đàn kiến dọn nhà trước khi cơn bão đến.

"Chẳng lẽ sắp có đại họa đầy trời xảy ra sao?"

Triệu Hiến đột nhiên nhớ đến ngọn nguồn của Châu Thương mại tự do Cửu Sơn này một cách khó hiểu.

Nơi đây vốn vẫn rồng rắn lẫn lộn, Cửu Sơn tồn tại song song với khu vực hỗn loạn, vì Vạn Tiên Minh giao chiến với Ngũ Lão hội, dưới ánh mắt của pháp tướng thiên tôn, sông núi hóa thành bình nguyên.

Lúc này mới có châu Cửu Sơn phồn hoa hiện tại.

"Chẳng lẽ, chuyện ngày đó, lại sắp xảy ra một lần nữa hay sao?" Triệu Hiến nảy ra ý tưởng này, rồi kế đó không khỏi rùng mình một cái.

Tuy rằng lý trí nói với hắn rằng, bất kể Vạn Tiên Minh, hay Ngũ Lão hội, vì lợi ích của cả hai bên, bọn họ sẽ không một lần nữa khai chiến ở châu Cửu Sơn.

Nhưng tình huống khác thường trước mắt lại khiến hắn chắc chắn rằng sắp xảy ra đại họa!

"Trốn!"

Chỉ một lúc sau, Triệu Hiến đã đưa ra quyết định.

Đúng vậy, hắn quả thực yêu của.

Hắn cũng muốn trở thành đại tư sĩ Hóa Thần, trấn áp một phương.

Nhưng tiền đề của tất cả những điều này là hắn có thể giữ được cái mạng nhỏ của bản thân.

Với năng lực mà hắn đã rèn luyện được qua những năm ở châu Cửu Sơn, tuy trở lại một nghèo hai trắng, đổi sang nơi khác hắn vẫn có thể vươn lên một lần nữa.

Huống chi hắn vẫn luôn mang những món đồ có giá trị nhất trong cửa tiệm theo bảo quản bên mình.

Với suy nghĩ này, Triệu Hiến lập tức chuyển hướng, cũng bỏ qua lệnh cấm trong thành, nhanh chóng phi độn về phía biên thùy của châu Cửu Sơn.

Hành vi bất thường của hắn đương nhiên đã thu hút sự chú ý của các tu sĩ bên trong thành Cửu Sơn. Giống như đã tạo ra phản ứng dây chuyền, không có nguyên do, bọn họ cũng bắt đầu chạy thục mạng theo.

Như là bản năng vùng vẫy của dã thú sau khi cảm nhận được khủng hoảng sống chết.

Và sự thật chứng minh, dự cảm của những tu sĩ này không hề sai.

Bọn họ chưa chạy được bao xa, một luồng dao động đáng sợ đã giáng xuống đằng sau lưng.

Bầu trời tối sâm lại trong một thoáng.

Vô số tu sĩ thậm chí còn chưa kịp thét lên thì đã bị tồn tại khủng bố không rõ nhấn chìm.

Cảm nhận được hàng ngàn khí tức biến mất phía sau lưng, nỗi sợ hãi tột cùng xâm chiếm đầu óc hẳn.

Vào thời khắc này, suy nghĩ của hắn cũng vận động điên cuồng với tốc độ chưa từng có trước đây.

"Chắc chắn là có tai họa đáng sợ nào đó đã giáng xuống châu Cửu Sơn."

"Với thực lực của ta, quá hiển nhiên là không thể may mắn sống sót trong tận tai họa này."

"Hiện vẫn cách biên cảnh châu Cửu Sơn một quãng xa. Hoàn toàn không đủ thời gian để chạy đến chỗ an toàn."

"Nguyên do Châu Cửu Sơn không có truyền tống trậnfỹ)3šÏ‡ là bởi kết cấu không gian của nơi này cực kỳ không ổn định. Khởi động truyền tống một cách tự tiện, không chỉ không đến được vị trí mục tiêu, trái lại sẽ bị truyên tống ngẫu nhiên đến những địa điểm khác. Thậm chí có thể mất phương hướng trong hư không..."
Bình Luận (0)
Comment